[ATSH][DuongHung][DomicMasterD] Gã Săn Cá
Chương 5: Cá Dám Cắn Cả Thợ Săn
Đêm chưa kịp tàn, trời vẫn âm u xám xịt. Con tàu trôi lặng lẽ giữa biển khơi vô tận, những đợt sóng lăn tăn, bình yên giả tạo như mặt hồ...nhưng sâu dưới đó, mọi thứ chẳng hề yên ổn.
Quang Hùng đứng trên boong tàu, ánh mắt lạnh như dao, dõi ra mặt nước tĩnh lặng. Cả đêm qua anh không ngủ, chẳng phải vì sợ, mà là vì cảnh giác.
Mọi thủy thủ
8: //Rụt rè// Thuyền trưởng...ngài không nghỉ ngơi sao? Hắn...hắn còn ở quanh đây không?
Lê Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
//Dứt khoát// Im đi. Dọn lưới, chuẩn bị súng. Đêm nay chưa kết thúc đâu.
Ánh mắt Hùng nheo lại, trong đầu vẫn văng vẳng hình ảnh tối qua - Trần Đăng Dương, người cá lạ lùng, 1m85, nửa người dưới là đuôi bạc óng ánh, đôi mắt sâu như đáy vực, bàn tay siết chặt cổ tay anh...và hơi thở lạnh ẩm lướt ngang gáy, mang theo mùi vị biển cả.
Chết tiệt. Lần đầu tiên trong đời săn mồi, Quang Hùng cảm thấy bản thân như bị rơi vào thế bị động.
Anh siết chặt khẩu súng săn cá, ánh mắt sắc như dao, nhưng sâu bên trong...lại không hoàn toàn điềm tĩnh.
Lê Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
//Lẩm bẩm// Dám leo lên tàu ta, dám giở trò.
Lê Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
Đêm nay, ngươi thử làm lại xem...
Tiếng động khẽ vang lên từ khoang dưới.
Như một linh cảm quen thuộc, Hùng rút dao, lặng lẽ bước xuống cầu thang. Ánh đèn mờ vàng nhạt chiếu xuyên màn đêm, hắt bóng anh dài trên sàn gỗ lạnh.
Khoang tàu vắng tanh, nhưng hơi nước ẩm ướt tràn ngập.
Trên chiếc ghế đặt giữa phòng, bóng người cao lớn ngồi lên, mái tóc dài ướt sũng rũ xuống hai bên gương mặt sắc cạnh.
Trần Đăng Dương - Dương Domic
//Cười nhẹ// Ta bảo rồi mà...ta sẽ còn mò lên.
Lê Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
//Lạnh giọng// Ngươi mò lần nữa, ta bẻ gãy đuôi ngươi đấy.
Trần Đăng Dương - Dương Domic
Bẻ đi. Xem ai đau hơn.
Hắn đứng dậy, dáng người cao lớn phủ bóng lên Hùng. Khoảng cách chênh lệch chiều cao càng rõ, nhưng Hùng không hề lùi bước, ngược lại ánh mắt càng lạnh hơn.
Trần Đăng Dương - Dương Domic
//Bước sát lại// Cậu cứ thích cầm dao, cầm súng dí vào ta.
Trần Đăng Dương - Dương Domic
Nhưng cuối cùng cậu có bắn đâu.
Lê Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
//Giơ súng chĩa thẳng// Ngươi nghĩ ta không dám?
Trần Đăng Dương - Dương Domic
//Mỉm cười//
Hắn đột ngột siết chặt cổ tay anh, kéo mạnh anh áp sát tường.
Trần Đăng Dương - Dương Domic
Ta nghĩ cậu dao động rồi.
Quang Hùng bị ép chặt vào vách gỗ, lưng va vào tường lạnh buốt. Hơi thở của Đăng Dương phả thẳng vào mặt, gần tới mức ngực hai người gần như áp vào nhau.
Lê Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
//Nghiến răng// Ngươi muốn ᴄʜᴇ̂́ᴛ thật rồi.
Trần Đăng Dương - Dương Domic
//Cười khẽ, cúi đầu sát tai anh// Cʜᴇ̂́ᴛ à? Ta đâu đến để ᴄʜᴇ̂́ᴛ.
Trần Đăng Dương - Dương Domic
Ta đến để xem mặt thợ săn khi bị ép sát sẽ thế nào.
Khoảnh khắc ấy, hắn không chỉ đứng gần, mà bàn tay trượt xuống nắm lấy cằm Hùng, buộc anh ngẩng mặt đối diện.
Đôi mắt xanh biếc của tiên cá sâu như đáy đại dương, trong đó lấp lánh sự thích thú.
Trần Đăng Dương - Dương Domic
Mặt cậu gần thế này, ta mới thấy rõ...Thuyền trưởng nhỏ con nhưng ngạo mạn thật.
Lê Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
//Tim khẽ loạn nhịp//
Lê Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
Đụng vào ta nữa, ta cắt vây ngươi.
Trần Đăng Dương - Dương Domic
//Ngả người sát hơn//
Môi hắn gần như lướt qua thái dương anh.
Trần Đăng Dương - Dương Domic
Cậu dám cắt, ta dám quấn chặt cậu dưới biển sâu...xem ai chịu nổi hơn.
Hơi thở pha lẫn mùi vị mặn mòi của biển, làn da ướt sũng lạnh buốt áp sát. Quang Hùng đẩy mạnh vai, nhưng Đăng Dương nhanh hơn, ép cả thân người anh vào tường.
Trần Đăng Dương - Dương Domic
Cậu lúc nào cũng nói lạnh lùng, cứng rắn.
Trần Đăng Dương - Dương Domic
Nhưng tim cậu đang đập mạnh kìa, nghe rõ không?
Khoảnh khắc ấy, Đăng Dương cúi thấp hơn, môi hắn áp sát cổ anh, không phải hôn, chỉ là hơi thở lạnh ẩm lướt nhẹ trên da, để lại cảm giác tê rát khó chịu xen lẫn...nguy hiểm.
Lê Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
//Tối sầm// Ngươi nghĩ mình chơi thắng ta?
Dương cười khàn, trượt tay xuống thắt lưng Hùng, cố tình giữ chặt súng bên hông anh.
Trần Đăng Dương - Dương Domic
Ta chưa cần thắng.
Trần Đăng Dương - Dương Domic
Ta chỉ cần cậu để tâm tới ta...như vậy là đủ.
Trong tích tắc, hắn buông lỏng tay, lùi về phía sau, ánh mắt vẫn khóa chặt anh.
Trần Đăng Dương - Dương Domic
Ta đi trước. Nhưng nhớ lời ta, thuyền trưởng...
Trần Đăng Dương - Dương Domic
Cá có thể cắn cả thợ săn, nếu thợ săn lơ là.
Hắn nhảy khỏi boong tàu, biến mất dưới làn sóng lạnh lẽo.
Còn lại mình Hùng đứng giữa khoang tàu, tim khẽ loạn nhịp, tay vẫn siết chặt chuôi dao lạnh ngắt.
Lê Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
//Nhếch mép// Con cá ᴄʜᴇ̂́ᴛ ᴛɪᴇ̣̂ᴛ. Ngươi giỏi thì cứ bơi về đây. Ta bắt ngươi, nhốt ngươi...để xem ngươi còn dám đùa không.
Nhưng sâu trong lòng, Quang Hùng biết...cuộc đi săn lần này, có khi chính anh mới là con mồi thật sự.
Comments
Tuyết Nhi
cho mình hỏi là nếu nửa ng dưới vẫn là đuôi thì ảnh đứng kiểu j?
2025-07-07
1
vui ko~ chơi thêm xíu nha~~
sát thương chí mạng về chiều cao
2025-07-08
2
vui ko~ chơi thêm xíu nha~~
ê cái tên
2025-07-08
1