Báo Thù

NovelToon
*Hình ảnh chỉ mang chất minh họa*
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Nguyễn Giang Khải.
Giọng anh nhỏ nhẹ.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Sáng rồi dậy mau lên.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Mmm... một phút nữa thôi.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Một phút của cậu là người đến trưa à?
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Ừm.. ừm... chắc vậy á...
Thanh Yến bực bội kéo chăn ra khỏi người cậu.
Nhưng Giang Khải vẫn ngủ.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Cậu mà không dậy tôi... tôi hôn đó.
Anh nói hết câu, Giang Khải ngồi dậy khỏi người. Rồi lao vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân, Thanh Yến đứng đó bất lực.
---Vệ Sinh Cá Nhân Xong---
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Vệ sinh xong rồi thì xuống dưới ăn.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Nói chuyện gì mà trọc lóc vậy ba?
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Đi xuống ăn thôi.
Giang Khải khó hiểu nhìn anh, xoay đi rồi ngoảnh đầu lại nhìn cậu.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Bây giờ muốn đi hay tôi bế?
Mắt anh có chút lạnh lẽo khi nhìn cậu, cậu rùng mình khi bắt gặp ánh mắt của anh.
Giang Khải chạy theo anh, anh quay người lại bước tiếp. Cho đến khi cả hai đến phòng ăn.
NovelToon
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
Hai đứa xuống rồi à mau lại đây ngồi xuống ăn.
Giang Khải ngồi xuống bàn Thanh Yến cũng ngồi theo.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Bác trai đâu rồi cô?
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
À đi làm rồi con.
Giang Khải không để ý đến cuộc trò chuyện của họ, gấp đồ ăn lên ăn.
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
Hai đứa ăn đi, sáng nay cô với bác ăn rồi.
Nói xong mẹ của cậu bước vào phòng.
Thanh Yến gấp đồ ăn cho cậu, bỏ vào bát rồi nhìn cậu ăn, Giang Khải áp lực vì anh cứ nhìn cậu chầm chầm.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Vào buổi tối lúc 11 giờ đêm.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
?
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Hà Linh An tỏ tình cậu, cậu biết không?
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Có hả!?
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Lúc đó nghe tiếng tin nhắn, mà tôi ngủ không được nên trả lời tin nhắn hay cậu.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Nè đừng có nói là... cậu đồng ý nha?
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Tôi từ chối giùm cậu.
Giang Khải thở vào nhẹ nhõm.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Sao vậy?
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
À chỉ là tôi không thích cô ấy, mà cô ấy cứ bám lấy tôi.
Thanh Yến thấy trên miệng anh dính cơm đưa tay lên lao giúp cậu, cậu hơi bất ngờ.
---Ăn Xong---
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Hình như nay mẹ tôi về rồi, thôi tôi về đây.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Ờ tạm biệt.
Sau khi Thanh Yến đi về nhà, cậu ở lại dọn dẹp đồ. Đi ngang qua phòng mẹ nghe tiếng mẹ khóc, cậu bất ngờ lén nghe lén.
Biết mẹ đang nói chuyện qua điện thoại với ai đó.
---Bên Trong Phòng Mẹ---
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
Ông là bác sĩ mà! Cái việc cứu người ông cứu không được nữa vậy làm bác gì để làm gì!?.
Bác sĩ
Bác sĩ
Xin người nhà hãy bình tĩnh..
Bác sĩ
Bác sĩ
Khi ông Nguyễn Nhược Thiên được đưa đến bệnh viện, máu đã chảy rất nhiều ngay ở phần bụng.
Bác sĩ
Bác sĩ
Hiện tại bệnh nhân còn hơi thở rất yếu, tôi nghĩ bà nên đến thăm vì tôi cũng không biết khi nào ông ấy sẽ ra đi...
Sau khi cúp cuộc gọi Mẹ cậu khóc rất to. Cậu sợ mẹ bị gỉ chạy vào phòng rồi ôm mẹ.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Mẹ.. bình tĩnh có chuyện gì vậy?
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
Ba mày bị người ta bắn chết rồi kìa...
Giọng bà cất lên khiến cho lòng cậu, như bị ai đâm vào một nhác.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Mẹ lừa con đúng không...ba mạnh như vậy sau chết được.
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
Mẹ quyết định rồi, đi thăm ba con rồi mẹ sẽ nói tiếp.
Sau khi đến bệnh viện, bà nhanh chóng tìm phòng 201 khi tìm thấy bà mở cửa bước vào thấy Nhược Thiên nằm trên giường bệnh.
Xung quanh ông đoàn ống thở và nhịp tim... bà chạy lại chỗ ông.
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
Nhược... Thiên...
Bà cất giọng lên khó khăn, Ông nghe thấy giọng bà liền mở mắt ra nhìn về hướng có giọng nói.
Nguyễn Nhược Thiên
Nguyễn Nhược Thiên
Triệu. Mộng. Khiết...em đến rồi à...
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
Anh tính bỏ hai mẹ con em mà đi à?
Nguyễn Nhược Thiên
Nguyễn Nhược Thiên
A-anh xin lỗi...
Nguyễn Nhược Thiên
Nguyễn Nhược Thiên
Anh đã đặt...vé máy bay rồi...em và con phải đi đến một nơi xa đó biết chưa?.
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
Tại sao?..tại sao chứ hả
Bà khóc nức nở.
Nguyễn Nhược Thiên
Nguyễn Nhược Thiên
Nhiệm vụ lần này... rất nguy hiểm... có lẽ...bọn họ đã nhắm vào anh rồi.... không bao lâu nữa...
Nguyễn Nhược Thiên
Nguyễn Nhược Thiên
Bọn chúng sẽ tìm đến hai người... nên em hãy đưa con đi thật xa đi...
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Không đời nào con sẽ không đi đâu hết!..
Nguyễn Nhược Thiên
Nguyễn Nhược Thiên
Ngoan nghe lời ba...ba chỉ muốn cho hai mẹ con an toàn.
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
...
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
Em hiểu rồi...
Nguyễn Nhược Thiên
Nguyễn Nhược Thiên
Hãy đi thật xa.. đừng quay lại đây....
Cậu siết chặt nắm đấm rồi nhìn ba.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Ba...con nhất định sẽ trả thù cho ba...
Mẹ không muốn con trai mình dính vào chuyện này, nên đã dẫn cậu đi qua nước ngoài sống.
Vào buổi tối Mộng Khiết dẫn con trai mình rời khỏi thành phố này.
---5 năm sau---
Giang Khải bây giờ đã lên trưởng thành, và cứng cáp hơn lúc trước. Sau 5 năm Giang Khải quay lại thành phố cũ của mình cậu đi cùng mẹ, về lại để thấp nhang cho ba. Rồi định cư sống ở đây luôn.
---Đến mộ của ba---
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
Con trai anh bây giờ đã trưởng thành...
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
Đó là chính tay em huấn luyện... lần này về đây em sẽ báo thù cho anh...
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Ba cứ tin tưởng con...dù lần này có chết con vẫn sẽ báo thù được cho ba..
Bà mỉm cười nhìn anh.
---Sau khi về đến nhà---
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Mẹ cứ ở yên trong nhà đi.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Lâu rồi con chưa về lại đây. Nên con nghĩ là con sẽ đi dạo quanh thành phố.
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
Được con đi đi..
Nghe được sự đồng ý của mẹ, cậu bước ra khỏi khách sạn đi xung quanh thành phố.
Cậu đi vòng quanh công viên... và quay lại trường cũ của mình. Giờ đây chỉ toàn là kí ức cũ, cậu còn nhớ lúc mình 16 tuổi Thanh Yến luôn bám theo mình.
Đang đi vừa suy nghĩ, thì cậu vô tình đụng chúng một cô gái.
Huỳnh Ánh Dương
Huỳnh Ánh Dương
Aa...
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Aa..chị có sao không?..
Đưa tay ra đỡ chị đứng dậy.
Huỳnh Ánh Dương
Huỳnh Ánh Dương
Không sao...khoang đã...em là người mới chuyển đến đây à?
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Hả..đúng rồi..
Huỳnh Ánh Dương
Huỳnh Ánh Dương
Hèn gì nhìn em cứ lạ lạ...
Huỳnh Ánh Dương
Huỳnh Ánh Dương
Chào em, chị là đội trưởng cảnh sát ở khu phố này.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Chào chị...
Huỳnh Ánh Dương
Huỳnh Ánh Dương
Chị tên là Huỳnh Ánh Dương.. còn em?
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải.
Huỳnh Ánh Dương
Huỳnh Ánh Dương
Giang Khải?..sau này có chuyện gì xảy ra ở đây em cứ gọi cho chị.
Ánh Dương, đưa danh hiếp của mình cho Giang Khải, Cậu nhận lấy nó rồi xem.
Nói xong chị ấy xoay người bỏ đi, làm nhiệm vụ của mình.
Giang Khải lấy điện thoại ra, rồi cậu lưu lại số điện thoại. Lưu xong có một số lạ gọi đến cho cậu.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Alo?..ai đó.
???
???
Mày có phải là con trai của Nguyễn Nhược Thiên không?
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Sao ông biết.. ông là ai?
???
???
Đúng thật..mày vẫn còn sống.
???
???
Tao gửi cho mày địa chỉ, đến đó vào ngày mai cáo buổi chiều lúc 6giờ30.
???
???
Với một điều, mày phải đi một mình.
Nói xong đầu dây bên kia tắt máy, Giang Khải bực bội nhưng cũng vui vì sắm báo thù được cho ba.
Sau khi cậu về nhà nói lại với mẹ, mẹ cậu bất ngờ nhưng lại lo lắng.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Mẹ yên tâm đi...con sẽ sớm quay về với mẹ..
Nói xong cậu ôm mẹ để an ủi.
----End----
Hot

Comments

゜୨୧ 𝗝𝗶𝗲𝘂𝗻 ・♏︎

゜୨୧ 𝗝𝗶𝗲𝘂𝗻 ・♏︎

*thấp nhang

2025-07-07

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play