Chạm Vào Mùa Không Tên

Chạm Vào Mùa Không Tên

Thanh Mai Trúc Mã

Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
Nào Giang Khải, chào bạn đi con
Cậu ôm lấy một chân của mẹ, rồi nhìn anh đang đứng trước mặt cậu...anh đưa tay ra cậu vùng về đưa tay mình ra để nắm tay anh.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Chào cậu, cậu tên gì mình tên Lục Thanh Yến
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
//Cậu vụng về// "Tôi là Nguyễn Giang Khải"
Hai người cứ thế. Rồi làm quen với nhau chuyện cùng bình thường cho đến khi mau thuẩn giữa hai người.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Sao cậu phá đồ chơi của tôi!?
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Do cậu làm hư sách của tôi cậu còn nói hả!
Cả hai cứ thế mà giận dỗi nhau, cãi nhau đến mức gia đình hai bên phải cang ngăng lại, chậm trễ một chút hai đứa đánh nhau.
Kể từ đó. Hai người không còn nói chuyện với nhau từ khi còn nhỏ.. Mới đây đã được 7 năm, hai người đã lớn lên và trưởng thành.
Nhưng trùng họp. Hai người ghét nhau từ nhỏ nhưng một cách nào đó cả hai học chung trường, chung lớp và ngồi cùng nhau... Nhưng Giang Khải luôn tỏ ra khó chịu với anh.
Thanh Yến thì không mấy bận tâm đến cậu, sự phớt lờ của anh lại khiến cho cậu bực bội trong người.
Vào tiết sinh học Giang Khải vô tình ngủ quên trong giờ học, bị giáo viên phát hiện và phạt anh quỳ gối ở cuối lớp cho hết tiết học. Giang Khải bực bội liếc nhìn Thanh Yến vẫn thản nhiên học bài.
-----Giờ Ra chơi-----
Sau khi giáo viên chào lớp rồi ra ngoài, cậu ngồi đứng dậy và tê chân sau khi quỳ gối một một thời gian. Cậu tức giận tiến lại gần Thanh Yến, rồi anh đập bàn.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Sao lúc tôi ngủ gục cậu không kêu tôi dậy?.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
//Anh thản nhiên// Tại sau tôi phải kêu cậu dậy?
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Mày... khốn nạn..mày chán sống à!?
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Ừ tao chán sống đấy, mày tính làm gì tao đánh tao à
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Mày...
Cậu nắm chặt nắm đấm đưa lên chuẩn bị đánh anh thì giáo viên đến, cậu bực bội rồi ngồi lại vị trí của mình.
Thanh Yến im lặng mắt anh liếc nhìn cậu, rồi mỉm cười. Sao khi lớp học kết thúc Thanh Yến đứng dậy dọn dẹp đồ đạc của mình rồi bỏ vào cặp.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Mày vẫn chưa xong chuyện với tao đâu
Cậu định nói tiếp thì Hà Linh An bước đến chỗ Giang Khải.
Hà Linh An
Hà Linh An
Bạn học..Giang Khải có phiền nếu chúng ta đi về cùng nhau không?..
Thanh Yến bực bội, không để cho cậu nói anh nói trước
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Trùng hợp quá..tôi và Giang Khải có việc nên không để đi được đâu..
Hà Linh An e hẹm rồi xin lỗi bỏ đi. Từ nãy giờ tay của anh đã bịt miệng cậu nên cậu không nói được gì, sau khi Linh An đi ra khỏi lớp.
Thanh Yến mới buông tay ra. Giang Khải bực bội nhìn anh
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
//giọng cậu có chút bực bội// Cậu lại muốn làm cái gì vậy?
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Làm gì là làm gì, tôi chỉ muốn cậu đừng có ăn chơi nữa.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Mẹ kiếp, mày tưởng mày là người yêu tao hay gì mà kiểm soát tao? tao muốn làm gì thì làm
Cậu vớ tay lấy cặp của mình rồi bỏ ra ngoài lớp học.
Thanh Yến đuổi theo tay anh đưa ra, nắm lấy cổ tay cậu.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Cậu mà bước đi thì tôi méc với mẹ cậu, là cậu bỏ học đấy..
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Mày méc thử tao xem?.
Giang Khải thức tay ra. Nói xong cậu bỏ đi để anh đứng đó một mình.
Thanh Yến siết chặt nắm đấm, sau khi đến nhà Giang Khải
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Cô ơi, cô có nhà không ạ?.
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
Thanh Yến à con? con tìm Giang Khải sau thằng bé chưa có về nhà
Bà bước ra từ khu vườn.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Dạ, bạn Giang Khải bỏ học, ra về bạn đi vào quán bar con có khuyên mà bạn ấy không chịu nghe.
Bà bắt ngờ
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
Rồi cô cảm ơn con nhiều, đã làm phiền con rồi.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Dạ không có phiền đâu ạ.
Nói xong Thanh Yến đi về nhà.
Bên lúc này Giang Khải về nhà sau 8 giờ tối, ngay khi cậu mở cửa thì thấy mẹ và ba đang ngồi trên ghế sofa với vẻ mặt tức giận.
Khi mẹ và ba thấy cậu về nhà, ông bực bội cầm cây chổi chà lên.
Nguyễn Nhược Thiên
Nguyễn Nhược Thiên
Mày... đi đâu mà giờ này mới về.
Nguyễn Nhược Thiên
Nguyễn Nhược Thiên
Mẹ cho đi học mà không đi, ở đó mà trốn học đi ăn chơi bên ngoài à.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Cái gì..sao ba mẹ lại biết có phải cái thằng Yến méc không, bình tĩnh nghe coi giải thích đi.
Bà bước lại nhéo tai cậu.
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
Con hư quá, hôm nay ba mẹ phải phạt con.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Ơ..ơ..đau con mẹ ơi~
----- 1 tiếng sau -----
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Đau thật.. thằng chó Thanh Yến..
Sức dầu lên vết thương
Mẹ mở cửa phòng Giang Khải.
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
Bạn đến tìm con nè.
Cậu ngước đầu lên nhìn. Rồi bất ngờ khi Thanh Yến xuất hiện kế bên mẹ.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Chào bạn, Giang Khải.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Mày đến đây làm cái gì!?.
Triệu Mộng Khiết
Triệu Mộng Khiết
Giang Khải!.. không có chửi bạn hai đứa nói chuyện đi mẹ đi xuống dưới.
Thanh Yến đóng cửa lại, mỉm cười.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Tôi đã nói rồi mà, do cậu không nghe lời tôi thôi.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Nhưng mà mày đừng có nói dối trắng trợn như vậy chứ.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Sau?..mày định trách tao à ngay từ đầu tao nói rồi mà.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Mày còn nói nữa. Không phải tại mày tao mới bị đánh như vậy sao?.
Anh đưa tay ra, chạm vao nói bị đỏ của cậu.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Đau lắm à..
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Trời ơi, con người chứ có phải robot đâu mà không biết đau.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Đây để tao sức dầu giùm cho.
Thanh Yến sức dầu lên chân của cậu.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Aaa...nhẹ tay thôi!...bộ mày muốn hành hạ ông đây hả!?.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Mày có tin là tao lấy tay nhấn mạnh vào chỗ đau của mày không?.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Đừng mà trời..
Giang Khải cắt môi, bực bội chịu đựng cơn đau.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Mốt nghe lời tao đi, tao không méc với mẹ mày nữa.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Nè nè, mày đang ra lệnh cho tao đó hả!?.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Vậy mày muốn ăn đòn nữa không?.
Giang Khải im lặng, bực bội.
Nguyễn Giang Khải
Nguyễn Giang Khải
Mày chỉ giỏi ăn hiếp tao thôi.
Thanh Yến thản nhiên.
Lục Thanh Yến
Lục Thanh Yến
Tao cũng không ngờ một đứa cá biệt như mày, lại sợ bị đánh.
~ ✯ End ✯ ~
Hot

Comments

゜୨୧ 𝗝𝗶𝗲𝘂𝗻 ・♏︎

゜୨୧ 𝗝𝗶𝗲𝘂𝗻 ・♏︎

Đặt tên cho mẹ đi

2025-07-06

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play