[ W ĐỆ ĐỆ ] Xin Chị Hãy Yêu Em Dù Chỉ Một Lần Thôi
chap 1 { đám cưới , đêm tân hôn }
Tiếng nhạc lễ cưới vang lên giữa sảnh đường rộng lớn
Mọi người đều nở nụ cười, chúc mừng hai người con gái đang tiến vào hôn lễ…
nhưng không ai biết, một người đang đau đến mức muốn gào thét, còn người kia… chỉ muốn chạy trốn
Vương Dịch_cô ngồi trên ghế chủ hôn, ánh mắt sắc lạnh dừng lại ở người con gái đang khoác tay cha bước vào lễ đường là Viên Nhất Kỳ_nàng Người mà cô sắp cưới. Người mà cô hận
Tận sâu đáy mắt cô, không có yêu, chỉ có oán
Cô hận nàng Hận đến tận xương tủy
Bởi vì… chính nàng là người khiến Bạch Linh rời đi. Cô vẫn nhớ rõ đêm ấy, Bạch Linh đứng trong ánh trăng sáng nói lời tạm biệt với cô
Bạch Linh
A Dịch…. em hiểu lầm rồi. Người em cần bảo vệ không phải chị, mà là em ấy
Bạch Linh
Em nên tỉnh táo lại đi giữa chị và em sẽ không có kết quả nào cả
Bạch Linh
Chị không yêu em
Bạch Linh
Và người em nên bảo vệ là em ấy
Mọi chuyện chỉ đến thế rồi Bạch Linh rời đi để lại cô chưa hiểu sự tình gì nhưng vội kết luận là nàng đã em Bạch Linh nói như vậy rồi bỏ cô đi
Nhưng chưa kịp hỏi rõ, Bạch Linh đã biến mất khỏi thế giới của cô, để lại một lá thư và một lời xin lỗi Từ đó, cô đổ hết thù hận lên Viên Nhất Kỳ con gái nhà họ Viên, kẻ mà cô tin là đã giở thủ đoạn bẩn thỉu khiến Bạch Linh rời đi
Và hôm nay, vì lợi ích giữa hai gia tộc, cô buộc phải cưới nàng. Một cuộc hôn nhân sắp đặt, một tờ giấy kết hôn như gông xiềng khóa chặt hai kẻ không nên bên nhau
Nàng đứng trước mặt cô, ánh mắt run rẩy nhìn người con gái cô đã yêu bao năm không khẩn cầu cô sẽ rung động với bản thân . Nàng chỉ được ở cạnh cô là đủ rồi
Viên Nhất Kỳ
chị thật sự muốn hôn lễ này diễn ra như vậy sao?
Cô không đáp, chỉ siết chặt tay nàng, đủ mạnh để nàng nhíu mày đau đớn
Viên Nhất Kỳ
Aa ! *nhăn mặt vì đau *
Vương Dịch
Cô còn tư cách hỏi sao? Cô muốn cưới tôi mà
Vương Dịch
Cô không phải dùng thủ đoạn để được điều này à? Giờ cô có được rồi đấy. Hài lòng chưa?
Giọng nói lạnh lùng như dao cứa
Nàng cười, đôi mắt hoe đỏ
Bao năm vẫn vậy cô chỉ hận nàng chứ không yêu
Viên Nhất Kỳ
Chị vẫn nghĩ như vậy sao?
Viên Nhất Kỳ
Em… chưa bao giờ muốn cưới chị bằng cách này. Em chỉ muốn ở bên chị như một người bình thường…
Vương Dịch
Người như cô, còn biết thế nào là yêu à?
Vương Dịch
Tôi tưởng cô là thứ gì nên không biết về tình yêu
Câu nói đó như lưỡi dao cuối cùng nàng đứng lặng, bàn tay siết chặt vào bó hoa cưới trắng tinh màu trắng như tình yêu của cô, trong veo và tuyệt vọng
Cô quay mặt, bước lên lễ đài.Nàng bước theo sau, từng bước như dẫm lên chính trái tim mình.Khi người chủ hôn hỏi câu cuối cùng
Cha Sứ : Cô Vương Dịch cô có đồng ý lấy Viên Nhất Kỳ làm vợ, bất kể ốm đau hay mạnh khỏe, giàu sang hay nghèo khổ…
Cô nhìn thẳng vào ánh mắt đang run rẩy của nàng, khẽ mím mô
Vương Dịch
Tôi đồng ý… lấy người tôi căm hận nhất, để trả thù người tôi từng yêu nhất
Viên Nhất Kỳ
Em… em xin lỗi… nhưng em chưa từng… *giọng nghẹn lại*
Vương Dịch
Câm miệng. Cô im lặng, đứng đó làm vật trang trí cũng đủ rồi.
Cả hội trường vẫn vỗ tay rộn ràng. Không ai biết, cô dâu đang khóc, và chú rể người con gái đứng bên nàng đang bóp nát trái tim chính mình
Đêm.
Căn phòng tân hôn được trang trí lộng lẫy, ánh đèn vàng nhẹ dịu rọi lên bức tường sơn màu kem. Mọi thứ đều hoàn hảo… nếu như không có hai người đang ngồi trong đó một người đứng lặng trước cửa sổ, người còn lại ngồi thu mình trên mép giường, đôi tay siết chặt lấy nhau
Nàng không dám ngẩng mặt nhìn người đứng đối diện. Cô sợ ánh mắt lạnh như băng ấy. Sợ những lời nói tổn thương sắp tới
Vương Dịch
Bi€n đi tắm đi !
Giọng nói ấy vang lên, dửng dưng như thể đang ra lệnh cho người giúp việc
Nàng đứng lên, lặng lẽ gật đầu. Cô bước vào nhà tắm như một cái bóng không linh hồn
Cuộc hôn nhân này, từ đầu đã là sai lầm.Một người yêu đến điên cuồng.
Một người hận đến tàn nhẫn.
Mà tất cả… chỉ vì một hiểu lầm sao ?
Kajkame
Ngược nhẹ mà đúng hk
Comments
.....
một khởi đầu rất là NHẸ NHÀNG luôn á🙃
2025-07-08
0