[Hoàn Lại] Dreamland - Thế Giới Hoan Tàn Mục Rữa...?
[ Giới Thiệu ]
Từ thời chính trị sơ khai cho đến thời hiện đại đến bây giờ cũng đã trôi qua cả trăm năm
Thời thế cũng dần thay đổi theo lối sống của con người lúc bấy giờ,"nó" người vẫn luôn theo dõi diễn biến của dòng thời gian đang lặn lễ trôi vì áp đặt cái tư tưởng vô lý ấy
Từ thở ấy nó không hy vọng con người sống hay chết, nhưng nó cũng không thực sự tuyệt vọng vì nó có là chính nó hay không
Nó theo dõi con người từ thời văn minh đồ đá đến văn minh hiện đại như bây giờ
Nó nghĩ bọn họ sẽ sớm chết thôi vì độ tuổi và sự sống của con người ích lắm
Nó theo lối suy nghĩ đó mà tiếp tục theo dần theo mòn cái "tôi" sẽ đón chờ con người đến với nó
Nhưng nghiệt ngã thay, nó lại chứng kiến sự hình thành của con người qua từng thế hệ đến bây giờ
Chiến tranh dẫn đến nước mắt nhà tan, đầu quân cho kẻ địch và dẫn tới những ý nghĩ vượt ngoài tầm của kiểm soát và sự chứng kiến của nó
Nó thiết nghĩ ? sao con người khó hiểu thế
Tại sao lại chiến tranh và tại sao lại luôn đổ lỗi và quay lưng lại với nhau? Nó khó hiểu hỏi "Mẹ".. người nó từng thề sẽ chăm sóc nó giờ đây chỉ còn cái xác lạnh lẽo... nó buồn lắm, nhưng nó không biết làm gì cả
Kể cả có chứng kiến sự hình thành đến bây giờ...
Sau đó nó cứ tiếp tục lang thang và dần biết được con người mà nó cứ theo dõi cứ chết rồi lại sống, đấu đá nhau vì tiền,tài,danh vọng
Nó không hiểu? Tại sao con người lại thích cái thứ khiến họ đau khổ như thế?
Tại bọn họ thấy vui? Hay nó không hiểu loài người như nó luôn nghĩ?
? ? ?
Chị ơi? Chị có thể kể cho em nghe quyển sách này được không!
Nó nhìn một con bé ở một sạp hàng bán trái cây nó thường mua và ủng hộ nơi đó vài trái cây ớt hoặc táo
Và thật may khi nó quen được con gái của chủ sạp hàng ấy và giờ con bé ấy lại chạy đến đây nhờ nó đọc cuốn sách nó đưa ra trước mặt cho nó nghe?
Nó không hiểu.. tại sao mình biết chữ? Trong khi mình không biết đọc hay viết?
Thậm chí lại có tiền để chan trải cuộc sống khi nó chẳng hề đi làm việc gì cả, và thậm chí nó còn không biết? Người mà nó luôn tôn sùng... kính cẩn gọi "Mẹ" là ai?
"ừ.. để, chị đọc cho em nghe nhé? công chúa nhỏ?"
? ? ?
//mắt sáng như sao khi nghe nó đồng ý mà mỉm cười, đưa cuốn sách cho nó với sự ngây thơ đang diễn ra//
Nó chỉ còn cách mỉm cười gượng gạo khi không thể làm phật lòng một cô bé nhỏ khi đang ngóng chờ nó được
Nó ấy nấy lắm.. nhưng? Nó có cảm xúc đó sau? Lạ thật đấy
Cuốn sách trên trang bìa là một cái bìa trắng tinh,mang theo một chút bụi bặm và vết ố vàng của thời gian
Nó thiết nghĩ vì sao con bé thích quyển sách này đến thế? và lần nào con bé cũng kêu nó đọc cho con bé nghe
Nhưng khi thấy trang sách dần ố vàng nhưng vẫn được trong mong đọc lại lần nữa, nó chỉ có thể cất tiếng đều đều mà đọc những dòng chữ không có nghĩa kia..
Với một nụ cười gượng gạo hết sức khó coi.. đối với nó, nhưng cô bé nhỏ con kia thì thực sự rất vui vì thấy nó mỉm cười..theo nó thấy như thế?
"cuốn sách mang tên.. Mộng Tàn của Hồ Điệp!"... được vang lên khe khẽ dưới ánh nắng của buổi trưa cùng với tiếng gió thổi nhẹ bẫng kia..
nó.. không còn nghĩ gì nữa, mà chăm chú đọc dòng chữ trên trang sách cho cô bé đó nghe.. một cách nhẹ nhàng và bình lặng ấy.. đẹp thật đấy nhỉ?
-dòng bình luận của đọc giả-
[ ohh! Nữ phụ phản diện đang đọc sách cho bé gái lạ hả?.]
[ Tuyệt ghê! Không ngờ một nữ phụ mà lại có cách đọc nhẹ nhàng ấy đó ! ]
[ lầu trên bớt nói coi! Chúng ta phải từ từ xem kí ức của phản diện vì sao cô ta hắc -]
[ Aaaa! Im coi, để tôi nghe coi mấy người kia]
Comments
Tanya kishinai
ầy chuyện lạ có thật )
2025-07-09
1