[Rhycap] Sài Gòn Và Đôi Ta.
Chap 1
Giữa chốn sài gòn xô bồ năm ấy, cả hai cũng chỉ là những người dân như người khác, không giàu nghèo, họ vô tình gặp gỡ, chạm mắt nhau giữa dòng người đông đúc.
Nhìn thấy em, lòng hắn rộn lên cảm giác khó tả, đến hắn cũng chẳng biết mình bị gì. Hắn chỉ biết, trái tim hắn đập lệch đi một nhịp vì một người con trai, nhưng khuôn mặt lại mỹ miều, trong mềm mại tựa nữ nhân đến lạ.
Len lỏi qua dòng người dân, hắn tiến đến bên em, dùng can đảm để mở lòng.
Nguyễn Quang Anh
...//dùng ngón tay chạm nhẹ vào vai em//
Hắn dùng một ngón tay, khẽ chạm vào cái vào bờ mai thon gọn, như thể thử xem em có phải người thật hay không.
Hoàng Đức Duy
? Anh đây là..
Em quay người, khuôn mặt người trước mắt xa lạ, tuy có phần khù khờ, nhưng không vùi lắp được vẻ thanh tao từ hắn.
Nguyễn Quang Anh
L..- Là người lạ.. Muốn làm quen..
Nhìn vào người đẹp trai như tính cách lại khờ khờ này trước mắt, em thấy lòng mình lại có một nỗi mắc cười chẳng thể bộc phát.
Hoàng Đức Duy
L..làm quen hả?.
Nguyễn Quang Anh
Đúng!! Muốn làm quen.. Bắt đầu bằng tên được không?
Nguyễn Quang Anh
Cậu..tên gì nhỉ?
Hoàng Đức Duy
Đức duy. Hoàng đức duy.
Em nhìn thẳng, khoé môi khẽ nhếch lên thành một đường cong nhỏ nơi khoé môi, nhưng đủ để hắn chìm vào nụ cười ấy.
Nguyễn Quang Anh
T.. Tôi là Quang anh, Nguyễn quang anh!!.
Hoàng Đức Duy
Mà bộ.. Cậu run lắm à? Cứ lắp bắp mãi..
Nguyễn Quang Anh
Run lắm!! Tại.. Cậu đẹp quá thôi!
Hoàng Đức Duy
Cậu dẻo miệng đến vậy sao.. Tôi cũng như người khác thôi..
Nguyễn Quang Anh
Không có, cậu đặc biệt mà!
Hoàng Đức Duy
Đặc biệt chỗ nào chứ?
Nguyễn Quang Anh
Cậu đẹp theo nét của nữ nhân!!
Hoàng Đức Duy
Khác gì.. Cậu nói tôi là phụ nữ..
Nguyễn Quang Anh
Kh.. Không có, là tôi lỡ lời..
Em lại cười, nụ cười đẹp như chứa đựng cả vườn hoa, hắn thành công đắm say nụ cười.
Hắn còn định mở lời, phía sau vươn lên một bàn tay to nắm lấy tay hắn, kéo về phía sau.
Trần Đăng Dương
Quang anh!! Lắm lời rồi, về nhanh!!.
Lê Quang Hùng
Nãy giờ chẳng biết đi đâu, hoá ra là đi làm quen với trai nhà lành!!.
Cả hai túm hắn ngược về sau, miệng trách hắn từng câu, hắn hoảng loạng, em ngơ ngác rồi bật cười khe khẽ.
Nguyễn Quang Anh
Anh hai, anh ba!! Bỏ em ra mau!!.
Trần Đăng Dương
Không, về nhanh tao cho mày một trận, đi không biết đường về lại còn tán tỉnh người ta!!
Nguyễn Quang Anh
M..- Mắc gì chứ!! Em cũng lớn rồi mà..
Lê Quang Hùng
Hết khờ rồi tao cho yêu!.
Nguyễn Quang Anh
Khờ khi nào chứ!!?.
Lê Quang Hùng
Có về không?.
Nguyễn Quang Anh
Không về!!. Muốn nói chuyện với duy..
Trần Đăng Dương
Nhóc này, tên duy sao?. //nhìn em//
Hoàng Đức Duy
Vâng, chào anh. //cúi đầu//
Em cúi đầu, lễ phép chào người trước mặt.
Trần Đăng Dương
Để em chê cười rồi, bọn anh phải kéo nó về trước mặt em..
Hoàng Đức Duy
Không sao ạ!.
Lê Quang Hùng
Bọn anh xin phép về trước, nhé?.
Hoàng Đức Duy
Được ạ, hai anh đi đường cẩn thận.
Nguyễn Quang Anh
Không nhắc quang anh đi đường cẩn thận sao?.
Hoàng Đức Duy
Được, quang anh đi đường cẩn thận.
Cuối cùng, hắn vẫy tay rồi bị hai người lôi về nhà, mặc kệ hắn còn chưa kịp hỏi tuổi em.
MT_ MoTe
ổn không các bạn=)).
Comments
tnguyenn
1 vote 2 cây bông 1 ly cafe v là đủ chua🥵
2025-07-07
1
Cún
hay tg ơii
2025-07-07
1