[ Muộiimoon ] Huyết Khúc Ái Âm
Cuộc Trò chuyện
Sáng sớm, sương mù vẫn quấn quýt bên ngoài cửa sổ bệnh viện, làm mờ nhạt mọi thứ như một bức màn vô hình ngăn cách thực tại với bóng tối. Thanh Thảo ngồi bên bàn làm việc nhỏ hẹp, ánh đèn vàng nhợt rọi từng trang hồ sơ bệnh án Diễm Hằng.
Tập hồ sơ dày cộm, giấy đã ngả vàng, vài trang bị nhòe mực do nước mưa thấm qua. Nhưng chi tiết khiến Thanh Thảo lạnh sống lưng là những vệt đỏ khô trên góc giấy – như máu đã khô lâu ngày. Thanh Thảo chần chừ, dùng tay nhẹ nhàng lau qua, cố gắng phủi sạch.
Những dòng chữ trên hồ sơ như những lời nguyền rủa: Diễm Hằng từng được điều trị tại ba bệnh viện tâm thần danh tiếng, mỗi nơi lại ghi nhận sự biến mất hoặc cái chết bí ẩn của ít nhất một người có liên quan đến cô – bác sĩ điều trị, y tá hay bệnh nhân cùng phòng. Tất cả đều không có lời giải thích rõ ràng, chỉ có dấu chấm hỏi lớn bám theo cái tên Diễm Hằng.
Thanh Thảo nhớ lại ánh mắt ấy – trong suốt, sâu thẳm, như đang ẩn chứa một bí mật chết chóc. Cô lật từng trang hồ sơ, cảm giác tim mình đập nhanh hơn. Những bức ảnh chụp Diễm Hằng qua các năm đều cho thấy sự thay đổi kỳ lạ: lúc thì nét mặt ngây thơ, lúc lại ánh lên sự điên dại khó đoán.
Bích Phương - Bác Sĩ Trưởng
Thanh Thảo // mở cửa bước vào //
Bích Phương - Bác Sĩ Trưởng
Em đang làm việc với bệnh nhân Diễm Hằng đúng không ?
Bích Phương, bác sĩ trưởng của khoa bước vào nói với giọng lo lắng cho người em của mình
Hồ Võ Thanh Thảo
Vâng ạ. Em vừa gặp cô ấy tối qua // hơi rụt rè //
Bích Phương ngồi xuống đối diện Thanh Thảo
Bích Phương - Bác Sĩ Trưởng
// nhìn thẳng vào mắt cô //
Bích Phương - Bác Sĩ Trưởng
Cô ấy không phải bệnh nhân bình thường. Diễm Hằng từng qua ba bệnh viện khác trước đây, mỗi nơi đều có những cái chết kỳ lạ xảy ra liên quan đến cô ta
Hồ Võ Thanh Thảo
Em đã xem hồ sơ nhưng không có bằng chứng nào rõ ràng cả // cau mày //
Bích Phương - Bác Sĩ Trưởng
Đúng. Nhưng đừng để những điều đó làm em chủ quan
Bích Phương - Bác Sĩ Trưởng
Có những thứ em không nhìn thấy bằng mắt thường. Diễm Hằng có thể gây ra những ảnh hưởng tâm lý rất mạnh, không chỉ với bệnh nhân khác, mà còn cả nhân viên y tế
Hồ Võ Thanh Thảo
em...em sẽ cẩn thận hơn
cổ họng cô bắt đầu khô lại, hơi thở dần gấp hơn vì lo lắng
Bích Phương đứng lên vỗ nhẹ vai Thảo nói
Bích Phương - Bác Sĩ Trưởng
Hãy nhớ, em không phải người kiểm soát câu chuyện này. Và nếu em không biết giữ khoảng cách thì em có thể sẽ là nạn nhân tiếp theo của cô ta
Thanh Thảo ngồi im lặng, lòng dâng lên cảm xúc khó tả
Comments