Chương 2: Red Carpet Lạnh Lẽo

❌"Red carpet" (thảm đỏ) là một dải thảm màu đỏ được trải ra để chào đón những người quan trọng, thường là những người nổi tiếng, tại các sự kiện lớn như lễ trao giải, buổi công chiếu phim, v.v. Nó tượng trưng cho sự trang trọng, tôn kính và sự kiện đặc biệt❌
______________
Lễ trao giải Asia Golden Arts năm nay được tổ chức tại Grand Theater Bangkok—nơi chỉ dành cho những tên tuổi lớn nhất trong ngành. Phía ngoài, hàng ngàn fan chen chúc hai bên thảm đỏ, máy ảnh và micro chĩa về phía dàn xe limousine đang lần lượt đỗ xuống
Trong hậu trường, Charlotte đang được ê-kíp chỉnh lại chiếc đầm couture màu đen tuyền ôm sát, thiết kế lưng trần và đính đá sapphire ở cổ. Ánh sáng trắng soi lên gương mặt cô khiến Charlotte càng nổi bật, như nữ hoàng băng giá bước ra từ sân khấu kịch Shakespeare.
ORM KORNNAPHAT
ORM KORNNAPHAT
“Sẵn sàng chưa?”—Orm đứng cạnh, đưa cho cô chiếc clutch ánh bạc.
❌Clutch" thường được dùng để chỉ ví cầm tay, hay còn gọi là ví dạ hội, một phụ kiện thời trang được các quý cô, quý ông yêu thích.❌
Charlotte chỉ gật đầu. Mắt cô lướt nhanh qua danh sách khách mời mà ban tổ chức gửi trước đó. Dòng chữ "Engfa Waraha – Diễn viên phim độc lập xuất sắc" đập thẳng vào mắt cô như nhát dao lạnh.
ORM KORNNAPHAT
ORM KORNNAPHAT
“Cô ấy đến rồi.”
Charlotte không hỏi “ai?”. Cô không cần
CHARLOTTE AUSTIN
CHARLOTTE AUSTIN
“Cô ấy đi thảm đỏ trước tôi?”
ORM KORNNAPHAT
ORM KORNNAPHAT
“Không. Cùng giờ với cậu.” Orm nuốt khan. “Đúng như ban tổ chức sắp xếp.”
Charlotte nhắm mắt, thở ra một hơi thật sâu. Trong lòng cô, thứ cảm xúc đang dâng lên không phải sợ hãi, cũng không hoàn toàn là mong chờ. Mà là thứ gì đó… tê dại. Như thể năm tháng qua chỉ là khoảng dừng, và giờ thì quá khứ sắp sửa bước vào lại cuộc đời cô bằng đôi giày cao gót.
_____________
Tiếng hò hét vang lên khi cửa xe limousine mở ra. Charlotte bước xuống, dáng người thẳng tắp, ánh mắt điềm tĩnh, từng bước như đo ni đóng giày trên thảm đỏ
Máy ảnh chớp liên tục, hàng chục MC gọi tên cô
Nhiếp ảnh
Nhiếp ảnh
“Charlotte! Nhìn sang trái!”
Phóng viên
Phóng viên
—“Charlotte, hôm nay quá lộng lẫy!”
Phóng viên
Phóng viên
“Charlotte! Cô có thể chia sẻ cảm xúc khi hát 'The Echo of Regret' không?”
Cô cười nhẹ, gật đầu, nhưng không dừng lại. Ánh đèn flash lấp lánh xung quanh cô, nhưng mắt Charlotte thì chỉ nhìn về phía trước.
Nơi ấy… một bóng dáng quen thuộc đang bước xuống từ chiếc xe khác
ENGFA !!!
Chiếc váy trắng lụa đơn giản nhưng tao nhã, hở vai, phần cổ đính ngọc trai nhỏ. Mái tóc búi cao lộ rõ xương quai xanh mảnh mai, thần thái dịu dàng không khác gì ánh trăng giữa biển người. Nhưng điều khiến Charlotte đứng sững lại… là ánh mắt của Engfa. Ánh mắt ấy—lạnh lẽo, điềm nhiên, như thể họ chỉ là hai ngôi sao lạ tình cờ gặp trên trời.
Khoảnh khắc họ chạm mặt, toàn bộ thảm đỏ như ngừng thở
Không ai nói gì. Không ai đưa tay chào trước. Không một cái gật đầu.
Chỉ có ánh mắt—rực cháy và xa lạ.
.....
.....
“CHFA reunion?!”
.....
.....
“Họ vừa nhìn nhau kìa! Trời ơi!”
.....
.....
“Charlotte và Engfa sẽ đứng chung sân khấu sao?!”
Fan la hét. Máy ảnh lia liên tục. Truyền thông không thể tin nổi. Cặp đôi từng là biểu tượng của cả một thế hệ, giờ lại cùng xuất hiện, cùng thời điểm, cùng lễ trao giải.
Và lạnh lùng như thể chưa từng quen nhau
____________
Bên trong hội trường, tiếng MC vang lên
MC
MC
“NỮ CA SĨ XUẤT SẮC NHẤT NĂM… CHARLOTTE AUSTIN!”
Tiếng vỗ tay vang dội. Charlotte bước lên sân khấu nhận giải, giữ nụ cười lịch sự, cảm ơn đúng mực. Nhưng khi ánh đèn spotlight chiếu vào cô, Charlotte bất giác nhìn về phía hàng ghế đầu. Engfa đang ngồi đó, vỗ tay… nhưng không cười.
Đôi mắt ấy, vẫn thế.
Charlotte cầm mic. Cô mấp máy vài giây, rồi như bị điều gì đó lôi cuốn.
CHARLOTTE AUSTIN
CHARLOTTE AUSTIN
“Cảm ơn ban tổ chức. Và cảm ơn… người đã từng là nguồn cảm hứng lớn nhất cho tôi. Bài hát The Echo of Regret là dành cho người đó. Dù hôm nay chúng tôi không còn đi chung con đường nữa…”
Khán phòng nín lặng.
CHARLOTTE AUSTIN
CHARLOTTE AUSTIN
“…Tôi vẫn biết ơn vì từng có cơ hội yêu sâu sắc đến như vậy.”
Ánh đèn vụt tắt. Charlotte cúi chào. Tim cô đập loạn, như vừa bóc trần một phần trái tim trước cả thế giới.
____________
Engfa bước vào toilet nữ, rửa mặt bằng nước lạnh. Cô không khóc. Cô đã quá quen với việc nén cảm xúc sau bao vai diễn. Nhưng khi nghe câu nói đó… bàn tay cô siết chặt.
LINGLING KWONG
LINGLING KWONG
“Cô ấy vẫn như thế…”—giọng LingLing, người quản lý mới của Engfa, cất lên sau lưng.
LINGLING KWONG
LINGLING KWONG
“Vẫn biết cách khiến người khác không thể quên.”
Engfa cười nhạt.
ENGFA WRAHA
ENGFA WRAHA
“Tôi không quên. Chỉ là tôi không cho phép mình yếu đuối nữa.”
LINGLING KWONG
LINGLING KWONG
“Cô muốn đi gặp Charlotte không?”
ENGFA WRAHA
ENGFA WRAHA
“KHÔNG. Cô ấy chọn ánh đèn sân khấu thay vì tôi. Tôi chỉ là tiếng vọng. Mà tiếng vọng… không bao giờ sống được lâu.”
_________
Ngoài kia, Charlotte đứng trước gương lớn ở hành lang. Cô tự hỏi: nếu cô bước vào lúc này, liệu Engfa có quay lại nhìn cô một lần không?
Hay mọi chuyện đã muộn rồi?
Tiếng cười, tiếng chúc mừng, tiếng người gọi nhau… tất cả hòa lẫn vào nhau. Nhưng trong lòng Charlotte, chỉ có một điều rõ ràng
Cô vẫn yêu Engfa. Mà ánh đèn—dù rực rỡ đến đâu—không bao giờ làm cô quên được ánh mắt đó
The Echo of Regret... vẫn chưa dừng vang
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play