Duyên Phận Sao ?

Duyên Phận Sao ?

1

Vào một mùa tuyết rơi
Tuyết phũ đầy trên ngói vỡ
Một cậu bé nhỏ trên nền tuyết
Cậu bé co ro người vì .....lạnh hai bàn tay tiếm tái
Chiếc áo mỏng và cũ dần qua năm tháng và rách rưới tả tơi
cậu bé khoảng 5-6 tuổi , cơ thể như da bọc xương
đang ôm lấy bản thân để mong rằng nó sẽ giúp mình đỡ lạnh hơn
Những người đi ngang qua vẫn thản nhiên thờ ơ và có người nhìn và cười cợt
có người còn nói " đúng là sao chổi mà " có người thì " do mày xui thôi haha ! Thật thảm hại sớm muộn gì cũng chết ! Chết sớm là hết đau khổ nơi trần thế "
Cậu bé đó đã quá quen với điều này
Cậu bé chỉ mong có đc người nào đó thương sót cho một cái bánh bao hoặc đồ ăn thừa là đc
ánh mắt vô hồn nhìn dòng người đi qua
Bõng
bỗng một hầu nữ và một cậu trai có vẽ là quý tộc vì cậu bé đó ăn mặt bằng vãi đắt tiền và ánh mắt sắt lạnh vô cảm và mang nét cao quý
Cả hai vô tình chạm mắt nhau
cậu bé đó dừng bước chân lại
Người hầu theo sau vội hỏi " sau vậy thiếu gia lâm ! Có chuyện gì sau ạ "
cậu bé đó không vui với nữ hầu của mình nên " ngươi không có quyền hỏi ta mà nói giọng lớn tiếng như vậy , không khác gì ngươi đang ra lệnh ta trả lời cho câu hỏi của ngươi "
Nữ hầu hơi rén " thưa thiếu gia tôi sẽ rúc kinh nghiệm ạ tại hồi nãy tôi hoãn sợ ngài bị sao thôi ạ "
đứa trẻ ăn mài nhìn hai người trước mặt một cách vô cảm
Rồi cậu bé đó hỏi " ngươi tên gì ?"
Cậu bé ăn mài ấy trả lời " tôi...không nhớ...chỉ biết mọi người thường hay gọi tôi là cẩu tử"
cậu bé hơi nhắm hờ mắt lông mi hơi hạ thắp xuống " tên đó không hợp với ngươi ánh mắt của ngươi ta thấy rất có chuyển vọng trong tương lai tiếc thay thân phận hiện tại không hợp với ánh mắt này "
Cậu bé suy nghĩ một chúc " ánh mắt đó phù hợp hơn nếu là người đó là quan có chức cao hoặc con hoàng thất đại loại vậy và rất phù hợp nếu người đó là người trị vì "
Cậu bé lấy chiếc khăn lông hồ của mình đeo lên cho đứa trẻ ăn mài ấy và kêu người hầu đưa bánh bao cho đứa trẻ ăn mài này
Lần đầu tiên
Cảm nhận được cảm giác ấm áp như vậy
Lần đầu đc no bụng
Lần đầy đc đói sử tốt như vậy
đứa trẻ ăn mài đó ánh mắt như sáng lên vù vô tình nhìn đc hi vọng
Nhìn được ánh sáng trong tâm trí u ám và lạnh lẽo của bản thân
Cậu bé nhìn vị thiếu gia kia thầm nghĩ nếu bản thân không với lấy cộng rơm cứu mạng duy nhất này của bản thân thì không biết bản thân còn cơ hội không
Cậu bé ăn mài ấy nhìn theo hai bóng lưng một lớn một nhỏ ấy
Liền không chần chừ liền chạy theo dùng hết sức của bản thân để lại gần hơn với cộng rơm hy vọng ấy
phan thanh phàm
phan thanh phàm
cho ta theo với
tiếng cậu khàng đặc vì lạnh , nhưng vẩn cố nói thành lời
thiếu gia ấy dừng bước
phan thanh phàm
phan thanh phàm
Ta không biết ta là ai.....nhưng nếu...ta theo với ngươi thì
phan thanh phàm
phan thanh phàm
Ta có thể sống phải không
Cậu thiếu gia khoảng 5-6t dừng bước lại
lâm tuyết phàm
lâm tuyết phàm
Một kẻ ăn mài không van xin không quỳ lại
lâm tuyết phàm
lâm tuyết phàm
Không khóc
lâm tuyết phàm
lâm tuyết phàm
Chỉ đơn giản là muốn yêu cầu ta mang ngươi theo ?
lâm tuyết phàm
lâm tuyết phàm
Ngươi một kẻ thấp kém lại yêu cầu ta mang ngươi theo ? Ta lúc đầu là vì sót cho ngươi nên mới cho ngươi ăn và chiếc lông vũ hồ ly của ta để sưởi ấm cho ngươi
lâm tuyết phàm
lâm tuyết phàm
Và giờ ngươi lại dám chạy theo ta để ra lệnh cho ta mang ngươi theo ?
Cậu Thiếu gia ấy có chúc tức giận
.
.
.
.
.
.
t/g
t/g
truyện của mị là tùy ngẫu hứng lắm luôn ý
t/g
t/g
và có phi logic thì chiệu rồi :))
t/g
t/g
Hehe
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play