Chương 2
Lúc đó cũng khá tối, ba mẹ Dư Vi cũng đã về, họ có vẻ đã ăn cơm do Dư Vi làm sẵn
Trong lòng nghĩ vậy nên cô nghĩ sẽ không bị la rầy vào tối nay
Dư Vi
//mở cửa// thưa ba mẹ con mới về
Dư Vi
Thưa anh em mới v..-
Trịnh Hạc
đi đâu? đàn đúm bạn bè giờ này mới mò về?
Đây là mẹ của Dư Vi, mẹ ruột của cô nhưng suy nghĩ nhồi nhét từ thời trước
Bà nghĩ đẻ con gái là để nó hầu hạ, báo hiếu cho mình từ khi mới lọt lòng
Việc chăm sóc Dư Vi là việc bà rất ghét
Từ nhỏ trừ việc trao sữa mẹ thì bà không yêu thương gì Dư Vi, chỉ có bà ngoại quá cố là thương cô vì biết rõ con gái của mình
Tiếc rằng từ năm cô 10 tuổi bà ngoại đã ra đi vì tuổi già
Nhưng vì vậy nên mẹ Dư Vi lại nghĩ vì con gái sao chổi, đánh mắng cô không thương tiếc
Hổ dữ cũng không ăn thịt con, nhưng lòng dạ bà tàn ác hơn cả thú vật, sẵn sàng bỏ danh dự quý giá của đứa con gái duy nhất mà cười chê
Nhìn bề ngoài bà hoa mĩ, hiền thục nhưng sâu trong mắt là tâm cơ, tính toán
Vì vốn thông minh nên bà luôn biết cách hạ thấp con gái mà nâng con trai quý giá của mình lên, với bà việc nối dõi tông đường và hiếu kính ba mẹ chỉ có đứa con trai duy nhất là Văn Vũ làm được
Dư Vi
Con đi ra ngoài gặp bạn, con không đàn đúm gì hết ..
Trịnh Hạc
Không? Không đàn đúm?
Trịnh Hạc
Vậy đi đâu? Theo đứa con trai nhà khác sao?
Dư Vi
//cúi mặt// gặp bạn thân con, con không gặp người lạ, con không gặp trai!
Trịnh Hạc
//phủi tay// từ khi nào biết cãi lại vậy Dư Vi?
Dư Vi
//vẫn cúi mặt, cắn răng im lặng//
Văn Vũ
//nói ra// mẹ kệ nó đi, mẹ vào đây con bóp vai cho
Văn Vũ
//nhếch môi// sao em gái, hôm nay đi với thằng cùng xóm vui không?
Trịnh Hạc
//trừng mắt// Dư Vi, anh con nói vậy là sao?
Trịnh Hạc
không có vậy sao anh nói ?
Văn Vũ
Mẹ có trách nó cũng không khai đâu, mẹ điện hỏi nhà thằng đó luôn đi //cười//
Từ sofa ra đó anh luôn mỉm cười nhìn Dư Vi
nụ cười đầy nắng, nhưng ý đồ lại đen tối đến run rẩy
Trịnh Hạc
điện gì, điện ai, sao con biết?
Văn Vũ
thằng đó là Trạch Niên
Văn Vũ
Thằng đó toàn lầm lì, tính y như Vi Vi
Văn Vũ
Mẹ có thể không rành thằng đó, nhưng con là đàn ông, chuyện gì con cũng biết //cười với bà//
Trịnh Hạc
ừm, cảm ơn con trai, nếu là nhà Trạch mẹ có số sẵn //gật đầu//
Văn Vũ
//nhìn Dư Vi, cười// sao em gái, thằng đó không xấu, có quen nó anh cũng chấp nhận mà
Văn Vũ
//đưa tay xoa đầu cô//
Trịnh Hạc
//nhìn Văn Vũ đầy hài lòng//
Trịnh Hạc
Vậy được, hai đứa đứng đây, mẹ sẽ điện nhà Trạch ngay //lấy điện thoại bàn//
Nhìn vào chỉ thấy đôi anh em này tình cảm
Nhưng sự thật luôn đau lòng hơn suy nghĩ
Văn Vũ
//bấm ngón tay cái vào đầu cô, mỉm cười//
Văn Vũ không nhanh không chậm đưa tay còn lại ôm eo Dư Vi mà kéo lại gần mình
Văn Vũ
//đưa miệng lại tai cô// 'em gái, cãi lời hay chống đối anh trai..
Văn Vũ
Sẽ có kết cục không hay đâu nhé'
Dư Vi
//gật nhẹ đầu, rùng mình//
Văn Vũ
//cười tươi, buông hai tay ra// cảm ơn em, em gái
Cùng lúc đó cuộc gọi của bà Trịnh Hạc và nhà Trạch
Trịnh Hạc
📱: nghe máy, cho hỏi đầu dây bên kia có phải nhà Trạch không nhỉ?
Trạch Niên
📱: //run rẩy// d-dạ vâng
Trạch Niên
📱: chào cô, cháu..cháu là Trạch Niên đây ạ
Trịnh Hạc
📱: Trạch Niên sao? Vậy cho cô hỏi, lúc chiều con bé đi ra ngoài, là đi với con à
Trạch Niên
📱: //rùng mình// dạ, dạ đúng rồi bác
Trịnh Hạc
📱: ừm cảm ơn cháu nhiều
Dư Vi
//trợn mắt// sao...sao có thể
đến đây cả cơ thể Dư Vi cũng đã run rẩy
Cô không có một thứ gì bên cạnh để dựa vào mà chỉ đứng chết trân ở đó
Trịnh Hạc
Đến đây rồi.., chắc Dư Vi sẽ không chối nữa đâu nhỉ?
Văn Vũ
Con xin phép //cười với bà//
Dư Vi
//vừa tắm vừa khóc//
Sự ra tay tàn nhẫn của Trịnh Hạc luôn khiến cô sợ hãi
Bà luôn không thương tiếc da thịt của cô mà vung roi đầy mạnh bạo
Roi da lúc nào cũng khiến cô sợ hãi, nhất là sau khi ăn xong trận đòn
Bà luôn yêu cầu Dư Vi phải đi tắm rửa sạch sẽ
Loại sữa tắm mà bà yêu cầu cô dùng để rửa sạch đi mùi dầu mỡ, nước rửa chén và mùi bẩn thỉu khi đi ra ngoài với bà
Thật sự rất đau, nhưng vì lúc nào khi bị đánh cũng phải dùng
Vung vào nước sạch cũng không rửa hết, chỉ có sữa tắm mới có thể rửa trôi đi những vết đó
Tắm xong cô cũng đi vào phòng
Bây giờ cô bước đi loạng choạng
hai chân mềm nhũn như hai đôi chân không xương mà té xuống giường
Ngay cả khi té xuống giường, cô vẫn đau
Vì giường có đệm rất mỏng
cô té vào miếng gỗ lót đệm thì bung cả vết thương, chảy máu ướt cả tấm lưng gầy gò
Dư Vi
Cho con, theo bà đi.. //khóc thảm//
Chiếc điện thoại đã đầy tin nhắn đến từ Nguyệt An
Nhưng đêm đó Dư Vi không thể trả lời dù chỉ một tin
tay cô đã tê đến mức cầm điện thoại cũng có thể thấy nặng
Comments
hn
ối dồi ôi 🤗
2025-07-19
0