[Lingorm] Ngược Dòng Thời Gian
Gió Nghiêng Lòng Người
Gió buổi sáng luồn nhẹ qua hàng cây, mang theo chút hơi lạnh thấm vào da thịt. Ghế đá trong khu vườn nhỏ sau nhà vẫn như mọi khi im lặng và xa cách. Orm Kornnaphat ngồi đó, hai tay đặt lên đùi, vai khẽ run dưới lớp áo mỏng, còn ánh mắt thì nhìn xa xăm vào không gian trống rỗng. Lingling Kwong ngồi bên cạnh, cách một khoảng. Chị không dám lại gần. Chỉ im lặng, gió làm tóc em bay nhẹ, từng sợi lòa xòa trước trán. Lingling định đưa tay gạt đi, nhưng rồi khựng lại giữa không trung, chột dạ, rồi rút tay về.
Lingling Kwong
Em có lạnh không?
Orm Kornnaphat không trả lời. Môi mím chặt, đôi mắt không nhìn chị, cũng không né. Chỉ đơn thuần.. trống rỗng. Lingling quay mặt đi, siết chặt tay một chút. Cảm giác bất lực bóp nghẹt cổ họng. Chị từng nghĩ nếu được ngồi gần Orm như thế này, lòng sẽ nhẹ tênh. Nhưng không, chính sự im lặng ấy lại khiến cô thấy như mình đang phạm phải điều gì không thể cứu vãn.
Lingling Kwong
Hình như.. trời sắp mưa rồi, chúng ta vào trong thôi.
Rồi họ cùng đứng dậy, bước vào nhà. Không ai nói thêm câu nào. Bên trong căn nhà, mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía cả hai. Cái không khí đang nhộn nhịp phút chốc bị ghìm xuống như có ai vặn nhỏ âm lượng của mọi tiếng cười, tiếng nói. Một người phụ nữ khẽ huých chồng rồi thì thầm:
???
Nhìn Orm kìa.. vẻ mặt trong có vẻ tái nhợt dần nha *cợt nhã*
???
Đúng ha, chắc là.. có ai đó lại gây chuyện với cô ấy mới thành ra thế này.
Bầu không khí dần trở nên xôn xao bàn tán. Những lời nói ẩn ý đó đều đổ hết lên đầu Lingling Kwong. Lời nói rơi vào tai chị như từng nhát dao lạnh cắm xuống. Chị đứng thẳng, cố không biểu lộ điều gì. Nhưng Orm Kornnaphat, em thì bắt đầu cúi mặt, bước chân khựng lại. Chính khoảnh khắc ấy, Wisanu xuất hiện, anh ta bước nhanh về phía họ, không kịp che giấu sự lo lắng hiện rõ trên mặt.
Wisanu Phuwanat
Orm, em không sao chứ?
Không đợi câu trả lời, anh ta nắm chặt lấy cánh tay em và kéo em về phía mình, mạnh đến mức khiến cơ thể Orm Kornnaphat lảo đảo.
Orm Kornnaphat khẽ kêu lên, tay trái ôm lấy khuỷu tay phải, nơi vẫn còn nhức sau lần ngã hôm trước.
Lingling Kwong
Này, anh làm cái gì vậy hả?!
Lingling Kwong bước tới, chắn giữa hai người. Ánh mắt chị đỏ bừng vì tức giận. Wisanu Phuwanat nhìn chị không giấu được sự khinh miệt.
Wisanu Phuwanat
Cô lại muốn gây chuyện với Orm nữa sao? Cô tưởng tôi không biết chuyện gì đã xảy ra sao.. Kẻ mưu mô xảo quyệt như cô có quyền đứng cạnh em ấy?
Lingling Kwong
Nực cười, anh đang nghĩ mình là ai hả? Còn không mau buông em ấy ra!
Anh ta nhếch môi, không những không buông còn nắm chặt thêm, ánh mắt căm hận nhìn vào chị.
Wisanu Phuwanat
Tôi sẽ không để cô làm tổn thương em ấy! Tốt nhất loại người như cô đừng nên đến gần Orm, bẩn hết cả người em ấy *gằn giọng*
Orm Kornnaphat cất tiếng khiến cả hai im bậy, em lùi lại một bước, giật lại cánh tay bị hằn lên vết đỏ của mình.
Orm Kornnaphat
Đừng vì em mà cãi nhau nữa, em có chút mệt nên trở về trước. Tạm biệt.
Wisanu Phuwanat định nói gì đó nhưng rồi thôi, anh ta nhìn Lingling Kwong với vẻ mặt giận dữ không hài lòng. Lingling Kwong đứng yên, nhưng rồi.. quyết định lấy hết can đảm chạy theo Orm Kornnaphat.
Lingling Kwong
Orm.. đợi đã, để chị đưa em về.
Orm Kornnaphat khựng lại, quay đầu nhìn chị. Gương mặt lạnh nhạt, khẽ lên tiếng:
Orm Kornnaphat
Chị lại định làm gì?
Lingling Kwong
Không gì cả, chị chỉ là muốn đưa em về. Vì an toàn, tay em.. còn đau.
Giọng Lingling Kwong chân thành, càng nói càng nhỏ lại, hơi run, lo lắng nhìn lấy em.
Orm Kornnaphat
"Vì an toàn? Tôi đi cùng chị mới không an toàn đó!"
Orm Kornnaphat vẫn nhìn chị một lúc lâu, cái nhìn ấy dày đặc sự nghi ngờ và giằng xé. Nhưng cuối cùng.. em vẫn khẽ gật đầu đồng ý.
Lingling Kwong
Orm, em vào xe đi.
Lingling Kwong mở cửa xe cho em, một tay chắn ở phía trên tránh việc em bị đụng đầu. Orm Kornnaphat nhìn chị vài giây, rồi mới bước vào xe ngồi.
Orm Kornnaphat
Cảm ơn chị..
Không ai lên tiếng, sự căng thẳng còn lảng vảng trong không khí, nhưng không dữ dội như khi còn ở nhà của Wisanu. Lingling điều chỉnh gương chiếu hậu, rồi liếc sang thấy em đang định tự thắt dây an toàn. Chị khẽ nghiêng người nhẹ nhàng kéo dây giúp em, động tác không nhanh không chậm, cẩn thận gài chốt.
Lingling Kwong
Chị xin lỗi, không cố ý chạm vào em nhưng tay em còn đau, chị giúp một chút. Cũng mong em không giận chuyện lúc nãy.
Orm Kornnaphat vốn định gạt tay Lingling Kwong ra, nhưng tay rõ là còn đau thật.. Nên chỉ im lặng, để yên.
Chiếc xe lăn bánh, đến khúc cua nhỏ lại có chiếc xe máy chạy lấn làn từ phía đối diện. Lingling Kwong lập tức nghiêng người về phía Orm Kornnaphat, một tay đặt lên thành ghế che chắn, tay kia vẫn vững tay lái. Chiếc xe đi qua mà không va chạm nhưng phản xạ vừa rồi của Lingling Kwong đủ khiến em bất ngờ. Chị không nói gì, chỉ cẩn trọng nhấn ga nhẹ.
Orm Kornnaphat
"Chị ta.. cứ như một con người khác, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Bình thường chẳng phải ghét mình đến mức hại mình phải đối mặt với đủ loại chuyện sao" *nhíu mày*
Chiếc xe dừng lại, vì đèn đỏ. Lingling Kwong mở hộp đựng nước đặt ở giữa ghế, rút ra một chai nước khoáng mát lạnh, vặn nắp.
Lingling Kwong
Em có khát không? Uống một chút..
Lingling Kwong chìa cánh tay đang cầm chai nước ra, không nhìn em, giọng nói tự nhiên không gượng ép hay sự căm ghét nào.
Orm Kornnaphat
Cảm ơn.. *cầm lấy*
Lingling Kwong chỉ gật đầu, không nói gì. Đợi Orm Kornnaphat uống xong rồi vặn nắp lại giúp em, tiếp tục lái xe đi.
Lát sau, xe rẽ vào con đường dẫn về nhà Orm Kornnaphat. Lingling Kwong khẽ lên tiếng:
Lingling Kwong
Orm, chị đưa em đến trước cổng nhà luôn sẽ không sao chứ, hay để chị dừng lại gần đó? Chỉ sợ người khác thấy chị đưa em về rồi lại bàn tán làm phiền đến em.
Orm Kornnaphat
Không sao, không có chuyện gì..
Lingling Kwong
Được.. cảm ơn em *mỉm cười*
Khi đến nhà Orm Kornnaphat. Chị tắt máy, tháo dây an toàn cho mình trước, sau đó tháo cho Orm Kornnaphat. Em quay sang nhìn chị, cảm xúc trong mắt em giờ là một mớ hỗn độn, cảnh giác, nhưng cũng có chút gì đó.. lung lay. Lingling Kwong bước ra ngoài, mở cửa xe cho Orm Kornnaphat. Em bước xuống đứng cạnh chị, em khẽ nói:
Orm Kornnaphat
Chị đang cố làm gì vậy? Thật không giống.. cách chị thường đối xử với tôi.
Lingling Kwong
Không gì cả, chỉ là.. chị không muốn em nghĩ chị luôn là người làm em mệt mõi. Những lần trước, em có thể tha lỗi cho chị, cho chị cơ hội sửa sai, được không?
Câu nói nhẹ như gió.. nhưng khó lờ đi mà vẫn in sâu trong suy nghĩ của Orm Kornnaphat. Thấy em không trả lời, chị lên tiếng:
Lingling Kwong
Được rồi.. chị không ép em phải trả lời ngay. Chị chờ, em mau vào trong đi tránh cảm lạnh.
Lingling Kwong quay vào xe, không đợi thêm lời gì từ Orm Kornnaphat, sợ em sẽ khó xử. Orm Kornnaphat vẫn đứng lặng, em không nói gì. Ánh mắt vẫn nhìn theo chiếc xe rời đi.. Sự nghi ngờ vẫn còn, nhưng không dữ dội như lúc đầu.
Orm Kornnaphat
Chị ta.. đang thay đổi sao? Hôm trước còn cố ý đẩy mình té ngã, vài hôm sau lặp tức trở thành con người khác.. Nếu là người bình thường, làm sao có thể thay đổi nhanh như vậy được?
Orm Kornnaphat vừa lẩm bẩm, vừa bước trở vào nhà.
Anong Sitti - Mẹ em
Orm, con về rồi sao?
Orm Kornnaphat
Vâng, ba mẹ.
Aaron Kornnaphat - Ba em
Lúc nãy.. là ai đưa con về vậy?
Orm Kornnaphat
Dạ.. là Lingling Kwong thưa ba.
Aaron Kornnaphat - Ba em
CÁI GÌ!?
Anong Sitti - Mẹ em
Orm.. con không đùa đấy chứ!?
Orm Kornnaphat
Vâng.. con không đùa ạ.
Aaron Kornnaphat - Ba em
Tại sao con lại để cô ta đưa con về.. lỡ cô ta lại-..
Orm Kornnaphat
Ba mẹ, chị ấy có vẻ là đang thay đổi. Con cũng không biết, chỉ là.. từ ánh mắt, lời nói, hành động, đều như con người khác.
Anong Sitti - Mẹ em
Orm.. là thật sao? *nghi ngờ*
Orm Kornnaphat
Con chắc chắn ạ. Lúc nãy.. Chị ấy nói xin lỗi con, còn nói cho cơ hội để sửa sai gì đó nữa.
Aaron Kornnaphat - Ba em
Không thể nào.. Lingling Kwong bao năm nay đều rất quậy phá, mang đống nợ nần về cho gia đình, làm sao có thể thay đổi nhanh như vậy được?
Orm Kornnaphat
Con cũng không biết.. nhưng những điều con nói từ nãy giờ là thật.
Anong Sitti - Mẹ em
Anh.. có thể con bé đó sẽ thay đổi thật thì sao? Như vậy cũng mừng cho anh chị Kwong, chúng ta cũng là đối tác lâu như vậy..
Aaron Kornnaphat - Ba em
Nhưng.. vẫn nên cẩn thận một chút. Mong Lingling Kwong thật sự chịu thay đổi, không quấy rầy đến con gái chúng ta nữa.
Lát sau, em xin phép ba mẹ lên phòng nghỉ ngơi một chút. Chưa kịp nằm xuống giường, chiếc điện thoại đã vang tiếng chuông.
Orm Kornnaphat
: Alo, em nghe đây
P'suzie
N'orm!! Em không sao chứ!? Có bị làm sao không, lúc nãy làm gì mà em đi gấp quá, còn để Kwong tiểu thư đưa em về, chế chạy theo không có kịp để ngăn cản. *gấp gáp nói*
Orm Kornnaphat
P'suzie ahh~ em vẫn ổn, không có chuyện gì cả!! Chế đừng lo cho em mà *khẽ cười*
P'suzie
Còn cười được.. thật sự không có chuyện gì đó chứ!? Không được giấu chế đó biết chưaaa
Orm Kornnaphat
Em nói thật đó.. biết lắm chế sẽ không tin mà, ba mẹ em cũng vậy đây. Chị ta cứ như con người khác vậy, hôm nay rõ là quan tâm đến em!
P'suzie
Đúng nha, lúc nãy còn chào lại, bình thường dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn chế, chế tổn thương lắm, nhưng hôm nay được đáp lại chế cảm giác bản thân đang rung động..
Orm Kornnaphat
P'suzie!! Chế nói cái gì vậyyy..
P'suzie
Chứ sao nữa.. hôm nay cô ấy trong dịu dàng lắm đó, lúc nãy còn đứng ra bảo vệ em, em không thấy lạ sao?
Orm Kornnaphat
Em có thấy.. nhưng vẫn không biết là vì lý do gì, chẳng lẽ vì ghen khi Wisanu nắm tay em mà không phải nắm tay chị ta, nên mới đứng ra nói như vậy cho đỡ phải gây ra chuyện lớn?
P'suzie
Ai mà biết được chứ.. mà nè, chẳng lẽ.. *ngập ngừng*
Orm Kornnaphat
Chẳng lẽ.. gì cơ?
P'suzie
À không, chắc do chế nghĩ nhiều rồi..
Orm Kornnaphat
Haizz.. em mặc kệ, càng nghĩ càng đau đầu. Em không thèm quan tâm nữa!
P'suzie
Nhưng.. dù sao em cũng nên cẩn thận một chút. Không chừng cô ta lại mưu tính điều gì nữa đó.
Orm Kornnaphat
Vâng vâng.. em biết rồi mà *mĩm cười*
Nếu như.. chị ta thật sự thay đổi, em cũng đỡ đi phần nào đau đầu. Em biết Lingling Kwong thích Wisanu Phuwanat. Nhưng hôm nay.. vì em mà cãi nhau với anh ấy? Rốt cuộc là vì điều gì? Đáng ra bình thường chị ta đã đi theo đeo bám anh ta đến mức không có thời gian đâu mà nói chuyện riêng với em..
Comments