Công việc

Sáng sớm chủ nhật như thường ngày em thức dậy sớm khác với bọn trẻ vẫn còn đang cuộn tròn trong chăn thì em đã chuẩn bị đồ đi bán
Đến chợ em ngồi ở góc nhỏ xếp từng loại quả ra ngay ngắn vì là trong đông nên buổi sáng còn sương mờ ,lạnh lẽo nhưng em vẫn chấp nhận đi bán
Chờ được lúc lâu thì vị khách hàng đầu tiên đến em ngước lên thì đó là..
kwon jiyong-em
kwon jiyong-em
A-anh?
choi seunghyun-anh
choi seunghyun-anh
ừm..
choi seunghyun-anh
choi seunghyun-anh
cho anh dâu
kwon jiyong-em
kwon jiyong-em
à dạ vâng //lựa đồ cho vào túi//
kwon jiyong-em
kwon jiyong-em
50 ạ! //đưa//
choi seunghyun-anh
choi seunghyun-anh
//nhận lấy//
kwon jiyong-em
kwon jiyong-em
//cười tươi// em cảm ơn!
Nụ cười ấy…như nắng ấm nó không chói chang nhưng lại làm sưởi ấm lòng người giữa mùa đông lạnh giá như vậy đôi mắt tít lên như hai vầng trăng cong
Anh khựng lại vài giây chỉ là nụ cười nhẹ trên môi bỗng tim anh đập lệch một nhịp nhanh đến lạ bị hút vào nụ cười của một người đó
Khung cảnh xung quanh mờ đi chỉ còn em trong mắt anh với nụ cười đó
choi seunghyun-anh
choi seunghyun-anh
//ngượng đỏ mặt//
choi seunghyun-anh
choi seunghyun-anh
e-em tên là dâu phải không..?
kwon jiyong-em
kwon jiyong-em
à vâng?
choi seunghyun-anh
choi seunghyun-anh
….
choi seunghyun-anh
choi seunghyun-anh
anh đi nhé //chạy về nhà//
kwon jiyong-em
kwon jiyong-em
hửm?
kwon jiyong-em
kwon jiyong-em
anh ấy kì lạ vậy ta?
———————
Tối rồi em lại nhằn nhọc trong căn nhà trọ ấy đèn vàng ấm vẫn còn sáng,có bóng dáng người nho nhỏ đang làm việc nhà cho mẹ mình
Mẹ em thấy vẫn thì trong lòng bức rức,cảm thấy đau đớn và thất vọng về bản thân khi đã không cho con mình nổi một cuộc sống đầy đủ và tiện nghi
Bà gọi em ra ôm vào lòng xin lỗi con mình ríu rít
🩷
🩷
này..mẹ xin lỗi nhé? //giọng run lên//
kwon jiyong-em
kwon jiyong-em
sao mẹ lại xin lỗi con?
🩷
🩷
chuyện hôm qua đó..
kwon jiyong-em
kwon jiyong-em
….
kwon jiyong-em
kwon jiyong-em
con không để ý tới đâu //ôm chặt mẹ mình//
🩷
🩷
//rơi nhẹ lệ// xin lỗi…để mẹ bù đắp cho con sau nhé?
kwon jiyong-em
kwon jiyong-em
sao mẹ lại khóc ạ?
🩷
🩷
//lau đi// không có gì thôi vào phòng nghỉ ngơi đi
Tiếng gõ cửa vang lên “cốc,cốc” là bà chủ trọ
Thật ra bà đã đứng ở đó mà vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa mẹ con nhà kwon bà thấy thương lắm
Khổ thân hai mẹ con nhà nó đã không có bố để gánh vác kinh tế gia đình không có bố để mà có được tình cảm hạnh phúc gia đình
Bà chỉ tính đưa cho một ít trứng để biếu nhưng rồi lại quyết định ngồi lâu chút để tâm sự cũng coi như là một lời an ủi
💗
💗
Chị đừng quá buồn như thế con mà thấy nó không vui đâu! //an ủi//
🩷
🩷
ừm chị thấy nó đủ khổ rồi..
End

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play