Chương 2: Tên đẹp trai ngốc nghếch

"Aaaaa!!! Đùng!!"

Lý Tử Thất thất thanh la hét cho đến khi đụng trúng một bức tường thịt mới chán nản xoa xoa cái đầu bị đau.

"Em à, em không sao chứ?"

Ngẩng đầu nhìn lên, Lý Tử Thất bất giác ngơ ngẩn. Đây là một đại mĩ nam, hắn tuy không thể sánh với sáu vị đại ca của nàng nhưng cái vẻ mạnh mẽ hùng tráng đầy nam tính này của hắn, ngay cả sáu vị ấy cũng không thể sánh.

Làn da có chút ngâm, sống mũi cao đầy, khuôn mặt xuất chúng thêm cặp môi hồng nhẵn.... Nàng vốn là thích người như vậy...

Chỉ là!! Hắn ta sao lại ăn mặc quê mùa như vậy??

"Em à, khi nãy, cảm ơn em đã cứu anh. Anh là Khoa, bây giờ anh không có nhiều tiền trả ơn em, nhưng nếu sau này em có cần thêm thì anh sẽ đưa nữa."

Dương Vĩnh Khoa ngốc nghếch chính là ngốc nghếch, hắn ngô nghê ngay thẳng đến chính hắn cũng không nhận ra.

Rút ra tờ tiền hai trăm ngàn đưa nàng.  Mà nhìn bộ dáng hiện tại của hắn, đã quê mùa còn kèm với cặp mắt kính to bự, làm Lý Tử Thất rất buồn cười.

"Ta không cần tiền của chàng."

Lý Tử Thất nghĩ ngợi một lát rồi nói. Nàng đã từng thấy cách người hiện đại dùng một loại giấy làm vật trung gian để mua bán rồi, nàng tuy biết là biết vậy nhưng giá trị của nó ra sao nàng lại không hề biết đến, lấy tiền của hắn không phải là vô dụng sao??

Ánh sáng tinh ranh chợt loé, nàng hiện tại chẳng phải cần chỗ để dung thân sao??

Dương Vĩnh Khoa gãi gãi đầu cười. Hắn cũng là lần đầu tiên thấy có người còn dùng nhân xưng "ta-chàng" này. Cô ấy còn rất tốt, không nhận tiền của hắn, trên đời vẫn còn rất nhiều người tốt mà....

Trên người cô bé có mùi hương rất thơm, rất thơm...

"Vậy, vậy anh cảm ơn nhé! Anh còn có việc, anh đi đây..."

Nếu cô ấy đã không cần tiền của hắn thì hắn đành thôi vậy. Có ép buộc cũng không thể mà.

"Khoan đã!!" Lý Tử Thất vội vàng kéo tay hắn lại rồi ấp a ấp úng nói:"Ta..ta bị đuổi ra khỏi nhà rồi. Cha không cho ta về nhà nữa rồi..." Dừng đoạn nàng lại ngại ngùng đưa mắt trộm nhìn hắn nói:"Ngươi có thể, có thể cho ta ở nhờ được không??"

Đúng là mất mặt bổn công chúa mà. Đường đường Công chúa Hồ Tộc nay lại đi quỳ lạy van xin người trần mắt thịt cho ở nhờ. Mất tiền đồ quá mà.

"Hả??" Dương Vĩnh Khoa há hốc miệng hỏi. Cô gái kì lạ, chưa quen chưa biết đã muốn sống chung với hắn rồi sao:"Em gái à, em nói gì cơ?" Hắn ngô nghê hỏi lại.

"Ngươi cho ta ở cùng ngươi được không? Dù sao ta cũng là ân nhân cứu ngươi 1 mạng, không lẽ ngươi để mặc ta sống chết không quan tâm sao?" Đôi mắt nàng long lanh tỏ vẻ tội nghiệp.

Nàng mặc dù đã bị hãm bớt sắc đẹp nhưng chung quy nàng vẫn rất đáng yêu trong bộ dạng này nên tất nhiên Dương Vĩnh Khoa sẽ không nỡ bỏ rơi nàng.

Hắn khù khờ ngây ngô nhưng hắn rất tốt bụng. Chỉ cần có người cần giúp là hắn sẽ giúp, chỉ là lần này hơi khó một chút, cô bé muốn ở chung nhà...

Dương Vĩnh Khoa đồng ý rồi chở Lý Tử Thất về khu trọ bằng chiếc xe đạp cũ kĩ của hắn.

Phòng trọ của Dương Vĩnh Khoa khá nhỏ, bởi vì tính tình khù khờ nhưng tốt bụng nên chủ khu trọ chỉ lấy hắn 2 triệu đồng 1 tháng, bao điện nước. Trong phòng ngoài 2 cái bàn học nhỏ, 1 giường chiếu lớn và 2 kệ sách ra cũng chẳng còn gì quý giá.

Chăn đắp thì mỏng tanh, gối chỉ có 1 chiếc, quần áo đơn sơ 3-4 bộ cùng chiếc xe đạp cũ. Nếu có tên trộm xấu số nào chui vào đây thì chắc hắn sẽ ân hận suốt đời mất.

Lý Tử Thất cảm thấy may mắn vì đây là phòng có gác. Căn gác cũng khá rộng cho nàng ở, chỉ là, nó trống không:"Này, ngươi không mua thêm đồ gì cho căn phòng này của ngươi à?" Nàng vừa xem xét căn gác vừa lên tiếng hỏi.

"Anh chỉ ở 1 mình mà, cần nhiều thứ để làm gì chứ!!" Dương Vĩnh Khoa vẫn luôn một trạng thái ngây ngô đáp. Hắn quan trọng nhất là việc học thôi, ăn uống ngủ nghỉ tạm bợ cũng được mà.

"Nhưng bây giờ đã có thêm ta rồi." Lý Tử Thất bước xuống nói. Tên này khù khờ như vậy nàng thật sự lo cho hắn nha, lỡ bị lừa bán đi thì làm sao bây giờ: "Ngươi đưa ta đi mua ít vật dụng nha..." Nàng khi trước có lén xuống trần giang 1 lần. Không biết qua bao nhiêu năm như vậy có gì thay đổi không!!

Dương Vĩnh Khoa hơi ấp úng rồi gật đầu đồng ý.

Hắn đưa nàng vào chợ mua đệm, gối, chăn và 1 vài bộ đồ để nàng mặc. Rồi nàng kéo hắn vào luôn siêu thị điện máy. Thấy cái máy kia sao hay quá, nó phát ra hơi gió rất mát, thấy cả cái hộp nhốt luôn người trong đó, tí xíu nữa là nàng đập luôn cái tivi của người ta để "cứu người" như nàng nói... có cái gì giống cái hộp nhốt người khi nãy nhưng cái hộp này lại nhỏ hơn rất nhiều, và, nó nhốt nàng???

Bực bội vì xưa nay chưa ai dám nhốt nàng nàng liền cầm cái hộp đó toan đập nát:"Tử Thất em đừng đập.. chiếc điện thoại này mắc tiền lắm.. anh không trả nổi đâu.." Dương Vĩnh Khoa ngượng ngùng nói rồi kéo tay Lý Tử Thất ra khỏi siêu thị điện máy. Nàng cái gì cũng muốn đập...

"Hoa Hoa, sao cái hộp lớn lại nhốt người và cái hộp nhỏ lại muốn nhốt ta??" Lý Tử Thất vừa chỉ tay về phía Siêu Thị Điện Máy vừa ngây thơ hỏi.

"Anh là Vĩnh Khoa, không phải Hoa Hoa." Dương Vĩnh Khoa nhắc nhở. Nàng cứ quên hoài ý.

"Hoa Hoa.."

"Vĩnh Khoa!"

"Bổn công chúa thích Hoa Hoa..." Lý Tử Thất nhíu mày nói: "Hoa Hoa" dễ đọc hơn "Vĩnh Khoa" rất nhiều, thích Hoa Hoa hơn không được sao???"

"Được được, Tử Thất nói gì cũng đúng." Dương Vĩnh Khoa đuối lý. Hắn vẫn là nên chịu thua nàng đi.

"Hoa Hoa.. ta đói." Lý Tử Thất nhẹ giọng ỉ ôi. Nàng từ lúc xuống phàm tới giờ vẫn chưa ăn gì, đói rồi.

Dương Vĩnh Khoa nghe xong thì hơi mỉm cười:"Được, anh đưa em đi ăn cơm." Nói rồi hắn đạp xe thật nhanh đến quán cơm quen thuộc.

Bà chủ quán vừa nhìn thấy Vĩnh Khoa đã cười thật tươi chào đón:"Vĩnh Khoa đến rồi hả con?"

"Dạ. Hôm nay đắt hàng không cô."

"Không có Khoa nên ế lắm đây. Haha."

Dương Vĩnh Khoa nhanh chóng ngồi vào bàn Lý Tử Thất cũng theo đó mà đi theo đằng sau hắn: "Cô cho con phần cơm như cũ nhé." Dừng đoạn hắn lại quay sang Tử Thất hỏi:"Em ăn cơm gì?"

"Giống ngươi đi." Lý Tử Thất bâng quơ đáp.

Bà Lanh chủ tiệm cơm vừa bưng cơm ra đã nhìn rất kĩ Lý Tử Thất rồi mỉm cười hỏi:"Khoa đã có bạn gái rồi đấy, cô mừng quá nhé."

Dương Vĩnh Khoa còn chưa kịp nói câu phủ định đã bị Lý Tử Thất chặn ngang họng;"Ở đây chỉ có mình ngươi thôi à?" Nàng hỏi Bà Lanh chủ tiệm cơm nhưng bà lại chẳng biết nàng đang hỏi nên cũng chẳng trả lời cứ thế bước thẳng vào trong.

Chapter
1 Chương 1: Công chúa Hồ Tộc
2 Chương 2: Tên đẹp trai ngốc nghếch
3 Chương 3: Tâm Hồn Thuần Khiết
4 Chương 4: Bán Nghệ không Bán Thân
5 Chương 5: Trước và sau khi tẩy trang
6 Chương 6: Năn nỉ
7 Chương 7: Kinh nghiệm kinh doanh.
8 Chương 8: Côn đồ và Nàng, ai lưu manh hơn!
9 Chương 9: Đánh hắn cho ta
10 Chương 10: Đánh hắn cho ta 2
11 Chương 11:
12 Chương 12
13 Chương 13: Mẹ của Lý Tử Thất
14 Chương 14: Nghề nghiệp miệng lưỡi!!!
15 Chương 15: Tình nghĩa anh em
16 Chương 16: Anh không muốn là Ân Nhân
17 Chương 17: Khi chỉ có 2 người, Tử Thất đừng cài trâm
18 Chương 18: Lời hứa không thể bỏ
19 Chương 19: Tin tưởng
20 Chương 20: Nhung thật xinh đẹp...
21 Chương 21: Lê Toàn Phong chuyển đến
22 Chương 22: Dám bắt nạt Hoa Hoa thì tự chịu đòn đi
23 Chương 23: Quang minh chính đại trộm của ngươi
24 Chương 24: Đánh cho bớt độc ác
25 Chương 25: Học đàn
26 Chương 26: An Kỳ trở về
27 Chương 27: Nam Khôi Trường
28 Chương 28: Vụ Tai Nạn Định Mệnh
29 Chương 29: Bởi trả ơn, không bởi yêu
30 Chương 30: Thầy Tuấn thu nhận
31 Chương 31: Con gấu Koala
32 Chương 32: Từng bước dành lại
33 Chương 33: Còn không ngon bằng Cua Hoàng Hậu
34 Chương 34: Tham ăn là bản tính
35 Chương 35: Bạn trai của Tử Thất
36 Chương 36: Giữ chức Tổng Giám
37 Chương 37: Khuynh quốc khuynh thành
38 Chương 38: Chỉ nhận tài năng, không nhận người
39 Chương 39: Vị trí nào cho em
40 Chương 40: Nhân tình của Tổng Giám Đốc
41 Chương 41:
42 Chương 42:
43 Chương 43: Công việc đầu tiên
44 Chương 44:
45 Chương 45
46 Chương 46:
47 Chương 47:
48 Chương 48:
49 Chương 49: Công tác Nha Trang
50 Chương 50: Một chút ghen
51 Chương 51: Thái Tử Long Tộc
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54:
55 Chương 55:
56 Chương 56:
57 Chương 57:
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70:
71 Chương 71:
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79: Tiên thân
80 Chương 80 Làm phù dâu
81 Chương 81: Gặp lại
82 Chương 82 Đám cưới
83 Chương 83: Đám cưới 2
84 Chương 84: Cắt đứt - Vong tình
85 Chương 85: Vong tình 2
86 Chương 86: Giam cầm
87 Chương 87: Vì nàng mà đoạ Ma
88 Chương 88: Cùng nhau chết cũng là một ý hay
89 Chương 89: Kiếp sau, em sẽ tìm được chàng
90 Chương 90: Đau đớn khắc khoải, yêu em nhiều như thế…
91 Chương 91: Thần Tôn Thương Quân (Kết)
92 Ngoại truyện: Cáo nhỏ lưu manh
93 Ngoại truyện: Tuổi của Thần Tôn
Chapter

Updated 93 Episodes

1
Chương 1: Công chúa Hồ Tộc
2
Chương 2: Tên đẹp trai ngốc nghếch
3
Chương 3: Tâm Hồn Thuần Khiết
4
Chương 4: Bán Nghệ không Bán Thân
5
Chương 5: Trước và sau khi tẩy trang
6
Chương 6: Năn nỉ
7
Chương 7: Kinh nghiệm kinh doanh.
8
Chương 8: Côn đồ và Nàng, ai lưu manh hơn!
9
Chương 9: Đánh hắn cho ta
10
Chương 10: Đánh hắn cho ta 2
11
Chương 11:
12
Chương 12
13
Chương 13: Mẹ của Lý Tử Thất
14
Chương 14: Nghề nghiệp miệng lưỡi!!!
15
Chương 15: Tình nghĩa anh em
16
Chương 16: Anh không muốn là Ân Nhân
17
Chương 17: Khi chỉ có 2 người, Tử Thất đừng cài trâm
18
Chương 18: Lời hứa không thể bỏ
19
Chương 19: Tin tưởng
20
Chương 20: Nhung thật xinh đẹp...
21
Chương 21: Lê Toàn Phong chuyển đến
22
Chương 22: Dám bắt nạt Hoa Hoa thì tự chịu đòn đi
23
Chương 23: Quang minh chính đại trộm của ngươi
24
Chương 24: Đánh cho bớt độc ác
25
Chương 25: Học đàn
26
Chương 26: An Kỳ trở về
27
Chương 27: Nam Khôi Trường
28
Chương 28: Vụ Tai Nạn Định Mệnh
29
Chương 29: Bởi trả ơn, không bởi yêu
30
Chương 30: Thầy Tuấn thu nhận
31
Chương 31: Con gấu Koala
32
Chương 32: Từng bước dành lại
33
Chương 33: Còn không ngon bằng Cua Hoàng Hậu
34
Chương 34: Tham ăn là bản tính
35
Chương 35: Bạn trai của Tử Thất
36
Chương 36: Giữ chức Tổng Giám
37
Chương 37: Khuynh quốc khuynh thành
38
Chương 38: Chỉ nhận tài năng, không nhận người
39
Chương 39: Vị trí nào cho em
40
Chương 40: Nhân tình của Tổng Giám Đốc
41
Chương 41:
42
Chương 42:
43
Chương 43: Công việc đầu tiên
44
Chương 44:
45
Chương 45
46
Chương 46:
47
Chương 47:
48
Chương 48:
49
Chương 49: Công tác Nha Trang
50
Chương 50: Một chút ghen
51
Chương 51: Thái Tử Long Tộc
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54:
55
Chương 55:
56
Chương 56:
57
Chương 57:
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70:
71
Chương 71:
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79: Tiên thân
80
Chương 80 Làm phù dâu
81
Chương 81: Gặp lại
82
Chương 82 Đám cưới
83
Chương 83: Đám cưới 2
84
Chương 84: Cắt đứt - Vong tình
85
Chương 85: Vong tình 2
86
Chương 86: Giam cầm
87
Chương 87: Vì nàng mà đoạ Ma
88
Chương 88: Cùng nhau chết cũng là một ý hay
89
Chương 89: Kiếp sau, em sẽ tìm được chàng
90
Chương 90: Đau đớn khắc khoải, yêu em nhiều như thế…
91
Chương 91: Thần Tôn Thương Quân (Kết)
92
Ngoại truyện: Cáo nhỏ lưu manh
93
Ngoại truyện: Tuổi của Thần Tôn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play