Chương 11:

Mắt thấy bọn họ sắp ăn xong, Lý Tử Thất liền đứng dậy đi ra chỗ phục vụ.

Lê Toàn Phong nhìn theo. Hình như nó đang thanh toán!!

Tốt, hiểu chuyện đấy.

Hắn nhếch mép cười.

Lý Tử Thất gặp phục vụ xong thì ra ngoài cửa chính luôn không quay đầu lại.

Lê Toàn Phong nghi ngờ. Hắn gọi phục vụ lại định hỏi thì phục vụ nhanh miệng hơn nói: “Quý khách thanh toán ạ?”

Lúc này Lê Toàn Phong mới ngớ người. Con nhỏ đó còn không biết phép tắc đến vậy sao?

“Bao nhiêu tiền?” Hắn vừa móc ví vừa hỏi.

“Dạ của quý khách hết 200 ngàn.”

“Cái gì? Có tính nhầm không đấy?” Hắn trố mắt hỏi lại: “Chúng tôi có 5 người.”

Phục vụ cười nói: “Dạ của quý khách 5 phần phở thường, mỗi phần 30 ngàn. Riêng của vị khách nữ kia là phần đặc biệt giá 50 ngàn. Nên tổng cộng là 200 ngàn thưa quý khách.”

Cả bọn 5 người trợn mắt nhìn về phía cửa chính.

Con nhỏ này, được.

Đánh bọn hắn, bắt bọn hắn đền xe, bây giờ lại bắt bọn hắn trả tiền ăn cho!!! Thật ra mười mấy năm qua con ranh này sống sót bằng cách nào vậy!!

Lê Toàn Phong ngậm ngùi móc ra tờ tiền 200 ngàn trả rồi kéo quân đi ra.

Đi được 10 mét thì thấy bóng dáng quen thuộc của Lý Tử Thất phía bên kia đường. Nàng còn rạng rỡ cười tươi vẫy tay với bọn hắn.

Lê Toàn Phong tức nhưng không làm được gì. Hắn đùng đùng quay hướng ngược lại mà đi. Không thèm nhìn đến mặt Lý Tử Thất.

Lý Tử Thất ngưng cười chạy đuổi theo bọn người họ.

Chắn trước mặt họ hỏi: “Các ngươi đi đâu vậy?”

Lê Toàn Phong khuôn mặt hầm hầm giơ tay đẩy mặt nàng sang một bên rồi lại đi tiếp.

Lý Tử Thất loạng choạng rồi lại tiếp tục chặn đầu hắn: “Này. Chỉ có 1 tô phở thôi mà làm gì ghê vậy?”

“Chỉ có 1 tô phở?” Lê Toàn Phong hít sâu một hơi nói: “Tiền không quan trọng, quan trọng là thái độ con người.” Nói xong hắn trực tiếp đẩy nàng ra xa không muốn nói chuyện với nàng.

Lý Tử Thất gãi đầu. ‘Thái độ’ sao? Thái độ của nàng làm sao?

Lê Toàn Phong thấy nàng không đuổi theo nữa thì nghi ngờ quay đầu lại nhìn.

Vừa nhìn thấy tình cảnh của nàng đầu hắn đã đầy vạch đen.

Lý Tử Thất ngồi ôm đầu gối ngay giữa đường đi, tay nàng vẽ bậy lên đất cát nhìn không ra hình thù.

Không lẽ, con bé đang giận hắn sao!?

“Tụi mày đi trước đi, tao còn có chút việc.” Hắn nói với 4 thằng Nhất Nhị rồi thong dong đi tới gần chỗ Lý Tử Thất.

Mà hành động của Lý Tử Thất đã hình thành từ lúc nhỏ. Nếu có vấn đề gì đó nàng không hiểu, chưa kịp thời nghĩ ra nàng sẽ ngồi một chỗ, tay vẽ vời lung tung để tập trung suy nghĩ những việc vừa xảy ra.

Mà khi nãy nghe lời Lê Toàn Phong nói, nàng vẫn chưa hiểu ‘thái độ’ trong lời hắn nói là thế nào.

Nàng nghĩ ngợi một hồi, tập trung đến mức Lê Toàn Phong đi tới ngồi xuống trước mặt nàng, nhìn nàng một hồi lâu mà nàng vẫn không phát hiện.

Đợi được tầm 10 phút, lúc Lê Toàn Phong sắp mất hết kiên nhẫn thì Lý Tử Thất bỗng đứng bật dậy, đầu nàng đập mạnh vào đầu Lê Toàn Phong.

“Ui da... đau quá.” Lý Tử Thất ôm đầu than vãn.

Lê Toàn Phong cũng đau, nhưng hắn quen thói đánh đấm nên chỉ xoa nhẹ đầu một chút rồi nâng tay xoa chỗ đầu bị đau của nàng.

Tay hắn lướt qua cây Nhãn Kỳ Trâm, hắn cảm nhận như đụng trúng cái gì rồi rụt tay lại.

Lý Tử Thất thất kinh xoay người kịp đỡ lấy cây Nhãn Kỳ suýt chút bị rơi xuống đất, đồng thời mái tóc dài của nàng cũng theo đó mà buông xoã xuống.

“May quá, hù chết ta rồi.” Lý Tử Thất cầm cây trâm vuốt vuốt như đang nâng niu nó.

Mẹ đã nói nếu cây trâm mà chạm đất thì sẽ bị vô hiệu hoá.

Nàng thấy may mắn, liền xoay người lại hướng Lê Toàn Phong nhăn mặt: “Lần sau không được tuỳ tiện sờ lên đầu ta nghe chưa?”

Lê Toàn Phong cứng đờ thân thể. Ánh mắt có kinh ngạc, có thưởng thức nhìn nàng.

Rõ ràng lúc nãy dung nhan nàng nhìn chỉ có vẻ đáng yêu hơn người khác một chút. Nhưng bây giờ, đã là tuyệt sắc giai nhân!! Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Lê Toàn Phong nhìn chằm chằm khuôn mặt tinh xảo trước mắt này. Đôi mắt phượng to tròn long lanh trong trẻo, hàng mày như vẽ, cặp mi thật dài khẽ đung đưa theo gió. Chiếc mũi cao thẳng xinh đẹp, đôi môi anh đào đỏ hồng tuyệt đẹp.

Hắn nhìn đến ngây ngẩn, còn mùi hương rất thơm từ trên người nàng toả ra, thật đặc biệt.

Bên này Lý Tử Thất cũng không mấy để ý đến hắn. Nàng nhẹ nhàng vấn tóc lên lần nữa, rồi dùng Nhãn Kỳ trâm gym lại.

Một gương mặt cũ lại hiện ra, Lê Toàn Phong chớp chớp mắt không thể tin nhìn nàng. Hắn bị loạn thị sao??

“Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Gương mặt của cô!!” Hắn lắp ba lắp bắp hỏi.

“Ngươi nhìn nhầm rồi. Đi khám lại mắt đi.” Lý Tử Thất phủi tay thong dong bước đi. Chẳng thèm để ý xem tâm trạng hiện giờ của Lê Toàn Phong.

Lê Toàn Phong chạy theo nàng hỏi: “Khi nãy cô đang suy nghĩ cái gì vậy?”

“Về ‘thái độ’ mà ngươi nói đó.” Lý Tử Thất bâng quơ.

“Thế suy nghĩ sao rồi?” Hắn cười hỏi.

Lý Tử Thất dừng bước chân, quay sang hắn, trả lời vô cùng nghiêm túc: “Vì các ngươi nên lúc sáng ta chưa ăn gì hết. Trả tiền ăn cho ta là điều các ngươi nên làm.”

Nghe nàng nói xong Lê Toàn Phong đen mặt. Nàng suy nghĩ lâu như vậy, chỉ suy nghĩ được thế này thôi sao!!!

Cố gắng không để bản thân xuất hiện ý nghĩ đánh chết nàng, hắn cắn răng hỏi: “Vậy cô nói ‘ăn xong đi đánh lộn’ là sao?”

“À!” Lý Tử Thất hô to.

“Hôm qua có tên mập béo kia bắt nạt ta. Ta muốn trả thù. Tối nay sẽ hành động.”

Nàng đã hỏi qua Dương Vĩnh Khoa. Nhà hàng đó tầm 9 giờ tối sẽ đóng cửa. Ông ta cũng sẽ tầm 9 giờ 30 ra khỏi nhà hàng. Lúc đó hành động là tốt nhất.

Lý Tử Thất suy nghĩ, Lê Toàn Phong nhìn nàng.

Hắn kéo cong môi nói: “Tại sao chúng tôi phải giúp cô!”

Lý Tử Thất cười cười: “Này, bây giờ ta mới biết nha. Thì ra lúc cười trông ngươi lại đẹp đến vậy nha.”

Một câu nói rất không liên quan này của nàng hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Lê Toàn Phong.

Hắn thoáng đỏ mặt trách: “Một là ‘mày - tao’, hai là ‘cậu- tớ’. Ở đâu cái kiểu xưng hô ‘ta- ngươi’ như vậy hả?” Dứt lời hắn đi một mạch, bỏ lại Lý Tử Thất vô tội ở đằng sau.

Lý Tử Thất rất không vui nói: “8 giờ tối phải gặp nhau ở quán nước gần trường đấy.”

“Ừ.” Hắn đáp.

Lý Tử Thất nhanh nhảu nhảy chân sáo hướng tiệm cafe cũ đi tới.

Lê Toàn Phong quay đầu nhìn, hắn bật cười. Con ranh, làm như nó vô tội lắm vậy. Còn khen hắn đẹp trai nữa chứ!!! Hắn không đẹp mà được à!!! Nghĩ tới khuôn mặt tuyệt đẹp của nàng khi nãy, hắn khẳng định mình không hoa mắt.

Có khi thằng ngốc Dương Vĩnh Khoa biết lý do!!

Lý Tử Thất vừa bước chân vào tiệm cafe miệng đã gọi: “Nhung, Nhung ơi!!!”

Chị Nhung chủ tiệm bĩu môi không thèm đáp.

Con nhỏ mất dạy, nhất quyết không chịu gọi 1 tiếng ‘chị Nhung’. Gọi ‘chị Nhung’ rồi nó sẽ mất đi 1 miếng thịt hay sao!!!

Lý Tử Thất đi tới quầy cafe, nàng nhìn chị Nhung rồi cười hì hì nói: “Nhung có nhớ ta không! Ta nhớ Nhung muốn chết nè.”

Chị Nhung hung dữ liếc mắt nàng: “Mày nhớ tao hay muốn tìm tao cò cưa cái gì?”

Lý Tử Thất mở to mắt ngây thơ vô tội: “Ta đâu có tham tiền như Nhung nói!! Ta chỉ là hơi thích tiền thôi.”

Xong nàng giả vờ nhìn xung quanh tiệm, cố tình nói to: “Sao hôm nay tiệm ế khách thế?”

Chị Nhung cố nhịn, 10 tỷ không phải muốn là có ngay đâu nha.

“Nhung này. Ta nghĩ kĩ rồi. Nếu ngươi thật sự muốn mua, ta bán loại đẹp, giá vẫn 10 tỷ. Mỗi tháng ngươi có thể trả góp 100 triệu.” Lý Tử Thất vẻ mặt lương thiện nói.

Chị Nhung ánh mắt sáng rực. Nhưng cái giá 10 tỷ cũng quá chát đi: “8 tỷ!!”

“9 tỷ rưỡi.” Lý Tử Thất chốt.

“Khi nào tao mới nhận được mặt nạ da?”

Lý Tử Thất chìa tay làm bộ đòi tiền: “Tiền cọc đã chứ.”

Chị Nhung bực mình, thế lại bảo không tham tiền!!

Chị đi vào trong, cầm ra 1 cọc tiền toàn tờ 500 ngàn đập xuống quầy nói: “Đưa trước 50 triệu cọc.”

Lý Tử Thất cầm tiền cũng không thèm đếm, nàng cười cười: “Sáng mai ta đem tới. Ta đi đây.”

Hôm nay nàng đặc biệt vui vẻ nha.

Nàng đi tới tiệm điện máy. Nàng muốn mua cho Hoa Hoa cái máy tính để Hoa Hoa học.

Hôm trước lần đầu tiên nàng xuống phàm, Hoa Hoa đưa nàng vào tiệm điện máy. Thấy Hoa Hoa nhìn cái máy tính đó rất lâu.

Lúc đó nàng còn không biết đó là cái gì, bây giờ thì đã biết rồi. Bởi vì Nhung cũng có, thấy Nhung rất hay gõ gõ lên cái đó nên nàng hỏi cái này là cái gì!

Còn bị Nhung bảo là quê mùa, cái máy tình cũng không biết.

Nàng hỏi máy tính dùng để làm gì.

Nhung lại bảo sao nàng ngu thế. Để học, để làm việc, để tìm hiểu thông tin trên mạng chứ sao!!

Thật ra nàng chỉ ghét Nhung hôm đi làm thôi, bây giờ thì thấy Nhung cũng có phần đáng yêu đấy.

Nàng cầm cọc tiền đi vào, hỏi mua máy tính.

Nàng nhận ra cái máy tính mà Hoa Hoa thích liền mua ngay.

Người ta dụ dỗ, bảo có máy tính thì phải có wifi gì đó. Mà nếu mua máy tính, mua thêm wifi sẽ được giảm giá.

Thế là nàng mua cả hai. Người ta sẽ tới tận phòng lắp wifi cho luôn.

Nàng cười, quá tiện lợi đi.

Xong xuôi nàng đếm lại số tiền còn thừa. Còn 10 tờ 500 ngàn. Vậy nàng còn dư 5 triệu sao?

Trong lúc đợi Hoa Hoa ở quán nước ngoài cổng trường, Lý Tử Thất cứ cầm mãi tờ tiền nhìn ngó.

Hay nhỉ, đây không phải vàng, cũng không phải bạc. Chỉ là 1 tờ với chất liệu gì đó nàng chưa biết tên thôi mà có thể mua được bất cứ thứ gì nàng muốn nhỉ!!

Nàng cứ nghĩ chỉ có vàng bạc hay kim cương gì đó mới có giá trị chứ, hoa ra còn có loại chỉ bằng giấy cũng có thể đổi được đồ!!!

____

8 giờ tối. Tại quán nước trước cổng trường.

Lý Tử Thất và bọn người Lê Toàn Phong ngồi tụm lại bàn tán cái gì trông có vẻ rất bí mật.

Một lúc sau thấy Lê Toàn Phong mang ra 1 túi đồ to, phát cho mỗi người 1 bộ đồ màu đen.

Lý Tử Thất nhìn mãi vẫn không hiểu đây là cái gì liền hỏi: “Cái gì đây?”

Lê Toàn Phong nói: “Đồ ngành...”

“Ồ....” Lý Tử Thất ra vẻ đã hiểu trả lời.

Cả đám người kéo nhau đi tới 1 khu vắng vẻ.

Lê Toàn Phong nói: “Tao đã hỏi qua rồi. Ông Sang đó sẽ đi ngang đi đây mới về được nhà.”

Lý Tử Thất kinh ngạc: “Sao ngươi biết ông ta tên Sang?”

Lê Toàn Phong phút chốc ngây người, hắn ấp a ấp úng: “Thì, tôi cũng có người chị làm ở nhà hàng đấy. Chị kể tôi nghe.”

Lý Tử Thất bán tín bán nghi ừ à cho qua chuyện.

Bọn họ bắt đầu mặc lên người bộ đồ ‘ngành’ khi nãy.

Nhưng mãi Lý Tử Thất cũng không biết cách mặc cái miếng nhỏ nhỏ kia nàng đành hỏi: “Phong, cái này mặc thế nào?”

Lê Toàn Phong hơi cứng người, hôm nay thế nào lại gọi tên hắn vậy!! Lại còn gọi như kiểu thân lắm.

Hắn đi tới giật lấy cái miếng che mặt trên tay nàng, nhìn qua đầu nàng mới nói: “Tóc cô thế kia làm sao đeo?”

Nàng nhìn 4 tên còn lại, thấy được cách đeo thì nói: “ Ta biết rồi, để ta tự đeo.”

Chapter
1 Chương 1: Công chúa Hồ Tộc
2 Chương 2: Tên đẹp trai ngốc nghếch
3 Chương 3: Tâm Hồn Thuần Khiết
4 Chương 4: Bán Nghệ không Bán Thân
5 Chương 5: Trước và sau khi tẩy trang
6 Chương 6: Năn nỉ
7 Chương 7: Kinh nghiệm kinh doanh.
8 Chương 8: Côn đồ và Nàng, ai lưu manh hơn!
9 Chương 9: Đánh hắn cho ta
10 Chương 10: Đánh hắn cho ta 2
11 Chương 11:
12 Chương 12
13 Chương 13: Mẹ của Lý Tử Thất
14 Chương 14: Nghề nghiệp miệng lưỡi!!!
15 Chương 15: Tình nghĩa anh em
16 Chương 16: Anh không muốn là Ân Nhân
17 Chương 17: Khi chỉ có 2 người, Tử Thất đừng cài trâm
18 Chương 18: Lời hứa không thể bỏ
19 Chương 19: Tin tưởng
20 Chương 20: Nhung thật xinh đẹp...
21 Chương 21: Lê Toàn Phong chuyển đến
22 Chương 22: Dám bắt nạt Hoa Hoa thì tự chịu đòn đi
23 Chương 23: Quang minh chính đại trộm của ngươi
24 Chương 24: Đánh cho bớt độc ác
25 Chương 25: Học đàn
26 Chương 26: An Kỳ trở về
27 Chương 27: Nam Khôi Trường
28 Chương 28: Vụ Tai Nạn Định Mệnh
29 Chương 29: Bởi trả ơn, không bởi yêu
30 Chương 30: Thầy Tuấn thu nhận
31 Chương 31: Con gấu Koala
32 Chương 32: Từng bước dành lại
33 Chương 33: Còn không ngon bằng Cua Hoàng Hậu
34 Chương 34: Tham ăn là bản tính
35 Chương 35: Bạn trai của Tử Thất
36 Chương 36: Giữ chức Tổng Giám
37 Chương 37: Khuynh quốc khuynh thành
38 Chương 38: Chỉ nhận tài năng, không nhận người
39 Chương 39: Vị trí nào cho em
40 Chương 40: Nhân tình của Tổng Giám Đốc
41 Chương 41:
42 Chương 42:
43 Chương 43: Công việc đầu tiên
44 Chương 44:
45 Chương 45
46 Chương 46:
47 Chương 47:
48 Chương 48:
49 Chương 49: Công tác Nha Trang
50 Chương 50: Một chút ghen
51 Chương 51: Thái Tử Long Tộc
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54:
55 Chương 55:
56 Chương 56:
57 Chương 57:
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70:
71 Chương 71:
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79: Tiên thân
80 Chương 80 Làm phù dâu
81 Chương 81: Gặp lại
82 Chương 82 Đám cưới
83 Chương 83: Đám cưới 2
84 Chương 84: Cắt đứt - Vong tình
85 Chương 85: Vong tình 2
86 Chương 86: Giam cầm
87 Chương 87: Vì nàng mà đoạ Ma
88 Chương 88: Cùng nhau chết cũng là một ý hay
89 Chương 89: Kiếp sau, em sẽ tìm được chàng
90 Chương 90: Đau đớn khắc khoải, yêu em nhiều như thế…
91 Chương 91: Thần Tôn Thương Quân (Kết)
92 Ngoại truyện: Cáo nhỏ lưu manh
93 Ngoại truyện: Tuổi của Thần Tôn
Chapter

Updated 93 Episodes

1
Chương 1: Công chúa Hồ Tộc
2
Chương 2: Tên đẹp trai ngốc nghếch
3
Chương 3: Tâm Hồn Thuần Khiết
4
Chương 4: Bán Nghệ không Bán Thân
5
Chương 5: Trước và sau khi tẩy trang
6
Chương 6: Năn nỉ
7
Chương 7: Kinh nghiệm kinh doanh.
8
Chương 8: Côn đồ và Nàng, ai lưu manh hơn!
9
Chương 9: Đánh hắn cho ta
10
Chương 10: Đánh hắn cho ta 2
11
Chương 11:
12
Chương 12
13
Chương 13: Mẹ của Lý Tử Thất
14
Chương 14: Nghề nghiệp miệng lưỡi!!!
15
Chương 15: Tình nghĩa anh em
16
Chương 16: Anh không muốn là Ân Nhân
17
Chương 17: Khi chỉ có 2 người, Tử Thất đừng cài trâm
18
Chương 18: Lời hứa không thể bỏ
19
Chương 19: Tin tưởng
20
Chương 20: Nhung thật xinh đẹp...
21
Chương 21: Lê Toàn Phong chuyển đến
22
Chương 22: Dám bắt nạt Hoa Hoa thì tự chịu đòn đi
23
Chương 23: Quang minh chính đại trộm của ngươi
24
Chương 24: Đánh cho bớt độc ác
25
Chương 25: Học đàn
26
Chương 26: An Kỳ trở về
27
Chương 27: Nam Khôi Trường
28
Chương 28: Vụ Tai Nạn Định Mệnh
29
Chương 29: Bởi trả ơn, không bởi yêu
30
Chương 30: Thầy Tuấn thu nhận
31
Chương 31: Con gấu Koala
32
Chương 32: Từng bước dành lại
33
Chương 33: Còn không ngon bằng Cua Hoàng Hậu
34
Chương 34: Tham ăn là bản tính
35
Chương 35: Bạn trai của Tử Thất
36
Chương 36: Giữ chức Tổng Giám
37
Chương 37: Khuynh quốc khuynh thành
38
Chương 38: Chỉ nhận tài năng, không nhận người
39
Chương 39: Vị trí nào cho em
40
Chương 40: Nhân tình của Tổng Giám Đốc
41
Chương 41:
42
Chương 42:
43
Chương 43: Công việc đầu tiên
44
Chương 44:
45
Chương 45
46
Chương 46:
47
Chương 47:
48
Chương 48:
49
Chương 49: Công tác Nha Trang
50
Chương 50: Một chút ghen
51
Chương 51: Thái Tử Long Tộc
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54:
55
Chương 55:
56
Chương 56:
57
Chương 57:
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70:
71
Chương 71:
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79: Tiên thân
80
Chương 80 Làm phù dâu
81
Chương 81: Gặp lại
82
Chương 82 Đám cưới
83
Chương 83: Đám cưới 2
84
Chương 84: Cắt đứt - Vong tình
85
Chương 85: Vong tình 2
86
Chương 86: Giam cầm
87
Chương 87: Vì nàng mà đoạ Ma
88
Chương 88: Cùng nhau chết cũng là một ý hay
89
Chương 89: Kiếp sau, em sẽ tìm được chàng
90
Chương 90: Đau đớn khắc khoải, yêu em nhiều như thế…
91
Chương 91: Thần Tôn Thương Quân (Kết)
92
Ngoại truyện: Cáo nhỏ lưu manh
93
Ngoại truyện: Tuổi của Thần Tôn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play