Dì Ruột Mà, Không Sao Chứ? [LingOrm]
C3
Chiều muộn, Orm ngồi lướt điện thoại, đang định gập máy thì thấy dì Ling từ phòng bước ra.
Áo sơ mi đen ôm eo, tóc xõa nhẹ, thoa son đỏ trầm.
Không phải kiểu đi siêu thị. Cũng không phải đi đổ rác.
Orm
Dì đi đâu mà ‘sát thương’ vậy?
Ling kéo dây đồng hồ, không ngẩng đầu:
Orm
Bạn nào mà phải đánh son đỏ? Cũ cỡ nào vậy?
Ling
Cũ… từng hẹn hò. Nhưng kết thúc lâu rồi.
Orm im lặng. Không cười. Cũng không đùa nữa.
Orm
Dì còn thích người ta không?
Lần đầu thấy cháu gái mình hỏi mà không lém lỉnh. Cô khựng lại vài giây:
Ling
Không, gặp nhau để chốt vài chuyện.
Ling
Giống… đóng lại một trang cũ.
Orm
Vậy dì đi đi. Nhưng nhớ đóng cho kỹ. Đừng để gió lật lại.
Ling rời khỏi nhà. Cửa đóng. Căn phòng lại trở về với tiếng tivi nhàn nhạt và sự im lặng kéo dài.
Mở cửa vào nhà, thấy Orm đang ngồi bó gối trong phòng khách, không bật đèn, chỉ nhìn điện thoại phát sáng.
Trông giống kiểu “ai đó bị cho leo cây”.
Ling im lặng, cô đặt túi xuống, vào bếp lấy nước.
Orm ngước lên, giọng nhỏ nhưng nghe rõ từng chữ:
Ling
Tôi cũng trả lời thật.
Ling uống một ngụm nước, rồi khẽ thở ra:
Ling
Orm à, đừng để tâm đến mấy chuyện này.
Orm
Cháu không giỏi giả vờ không để tâm.
Câu nói khiến Ling nhìn Orm lâu hơn. Con bé này… không còn là một đứa trẻ thật rồi.
Ling
Tôi đã dứt khoát từ lâu rồi.
Orm
Nhưng cháu vẫn không thích.
Orm đứng dậy, bước tới, dừng trước Ling vài bước:
Orm
Cháu biết cháu không nên ghen.
Orm
Nhưng mà… cháu là người, đâu phải cục gạch.
Ling
Cục gạch mà còn thả thính thì… loạn luôn.
Orm
Dì chịu trách nhiệm đi.
Ling
Chịu sao? Nói nghe thử.
Orm
Cho cháu ngủ chung đêm nay.
Orm
Chỉ ngủ thôi, không làm gì, tay chân đàng hoàng.
Ling
…Chân thì không sợ, chỉ sợ cái miệng cô thôi Orm ơi.
Orm
Miệng cũng ngoan, chỉ cắn gối trong mơ thôi.
Orm
Dì không cho thì cháu ngủ ngoài sofa, không tắt đèn, không đắp mền, rồi ho, rồi sốt, rồi chết. Dì tự chịu trách nhiệm luôn đó.
Ling gãi đầu, cuối cùng thở dài:
Ling
Mền ai nấy đắp, mặt ai nấy quay.
Orm tươi rói, chạy vào phòng trước.
Ling nhìn theo lưng con bé, cười khẽ.
Ling
“Bắt đầu thấy mình… sắp thua thiệt thiệt rồi đó.”
Comments