P2_Thế Giới Vô Hình

_T.I.Ế.P_
Quần Chúng
Quần Chúng
Ơi chời ơi , con nhỏ đó thì khỏi nói đi . Mày chọc nó có ngày chết như chơi chứ giỡn đa
.
Quần Chúng
Quần Chúng
Con Lụ nó giao du dới quỷ dới ma đó nghen . Mấy đứa bây coi chừng , liệu hồn thì tránh xa con đó ra cho phẻ người đi
.
Quần Chúng
Quần Chúng
Hong có sao người ta đồn , nó khắc cha khắc má nó ... đó mày thấy hong bây giờ bà nội nó cũng sắp đi rồi kìa
.
Quần Chúng
Quần Chúng
Thứ không cha không mẹ dạy dỗ , dòng quỷ ma còn đi rù quến đàn ông trong xóm . Mới có bây lớn đó mà cỡ này rồi
.
Quần Chúng
Quần Chúng
Tao van xin mày đó , mày mần ơn mày đi đi . Chỗ tao hong có cần muớn người chăn bò chăn trâu gì hết ráo
.
Những lời cay nghiệt , sắt bén hơn cả quỷ dữ đó đều phát ra từ miệng của những con người . Nàng lớn lên trong sự miệt thị của xóm làng , nàng đã quen rồi cũng không còn lủi thủi khóc như ngày còn nhỏ xíu được bà nội dỗ dành nữa . Năm nay nàng cũng 17 rồi , lớn lên trắng trẻo xinh đẹp , không chăm không dưỡng mà vẫn mặn mà hơn cả khối con nhà quyền quý . Đôi mắt nàng lúc nào cũng sáng như có sao bên trong , mấy đứa con gái , phụ nữ , đàn bà ai ai cũng ghét vì ganh tị còn mấy thằng thanh niên lẫn đàn ông có vợ có con đuề huề cũng phải thèm nhỏ dãi , dĩ nhiên là chỉ nhìn thôi chứ có mần ăn được cái gì đâu , thèm thì thèm mà ăn vô chết thì uổng mạng ahh
Không còn ai bên cạnh , nàng lay lắc bên căn nhà tranh cũ kĩ có thể sập bất cứ lúc nào . Vì ở đây chẳng ai mướn nàng mần công nên nàng phải qua tới làng bên để kiếm tiền trang trải , công việc của nàng là phụ xúc lúa , cột bao , vì là làm vào khoảng nửa đêm nên cỡ 9-10 giờ đêm nàng đã lên đường để kịp giờ mần
Ngọc Tuyết/Lựu (nàng)
Ngọc Tuyết/Lựu (nàng)
*cắm nhan vào lư hương , nhìn bài vị trên bàn thờ , mỉm cười*
Ngọc Tuyết/Lựu (nàng)
Ngọc Tuyết/Lựu (nàng)
Nội ơi , con phải đi mần rồi . Nội ở nhà ngủ đi
Ngọc Tuyết/Lựu (nàng)
Ngọc Tuyết/Lựu (nàng)
Sáng con dzìa sớm mua bánh cho nội ăn nghen
Nàng chấp tay lạy mấy cái rồi đóng cửa nhà lại , cầm cái đèn hột vịt lên đường sang làng bên . Giờ này chỉ còn duy nhất nàng đi ngoài đường thôi chứ nhà nhà ai nấy đều đóng cửa tắt đèn chìm vào giấc ngủ hết cả rồi , bóng người thì không thấy chứ bóng khác thì có à đa . Nàng bình thản lướt qua họ , ánh mắt không tò mò nhìn lấy mà tập trung vào con đường đất phía trước , bên tai vẫn còn nghe tiếng cười đùa , khóc lóc , rên la của những thứ vô hình . Tuy nhiên nàng lại không cảm thấy sợ hãi mà còn thấy an toàn hơn việc sẽ xuất hiện một gã say rượu nào đó đi qua đây
Vù vù ... Một cơn gió thổi tới ót nàng , làm tóc bay tán loạn , ngọn lửa trong cái đèn cũng lung lay đôi chút . Sống lưng nàng lạnh đi , nàng biết những gì đang sảy ra phía sau , nàng chọn cách ngó lơ mà đi tiếp . Tiếng cười khục khục trầm thấp của một vong hồn nam , nó lướt lên sóng vai với nàng , khoảng cách gần làm da nàng nổi gai ốc nhưng mặt vẫn không biến sắc . Nó nhìn chằm chằm lấy gương mặt nàng , cái mặt tái xanh sưng phồng đến híp cả mắt , mùi hôi như mấy con động vật chết trôi luẩn quẩn ở đầu mũi nàng
Tiếng cười khục khục đó dừng lại , thay vào đó là tiếng nói ẻo lả bắt chước đàn bà con gái từ vong hồn kia . Nó yểu điệu đưa tay như vén một lọn tóc vô hình ra sau tai tỏ ra e thẹn khi đi bên cạnh nàng
Vong Hồn
Vong Hồn
Mày đẹp quá àh , hồi đó còn sống tao cũng ước tao đẹp giống như mày dị á
Vong Hồn
Vong Hồn
Tóc dài nè , sức kem , sức phấn , mặc áo dài nữa đa *che miệng cười*
Ngọc Tuyết/Lựu (nàng)
Ngọc Tuyết/Lựu (nàng)
*nuốt xuống một ngụm khí*
Tỏn
Tỏn
Tỏn
Những giọt nước mùi mặn chảy từ bộ đồ nhăn nhúm của vong hồn xuống đường đất
Vong Hồn
Vong Hồn
*rồi liền trở nên nhăn nhó như tức giận*
Vong Hồn
Vong Hồn
*giọng trầm xuống* Nhưng tao không bao giờ được sống theo ý muốn
Nó hé cái miệng tái nhợt nứt nẻ da , bốc ra mùi tử khí hôi hám kinh khủng , chất nhờn đặt sệt từ trong miệng nó chảy xuống cằm , xuống đường đất . Nó quay phắc qua nàng , ánh mắt vô cùng tức giận đầy hận thù , cánh tay khẳng khiu lỡ loét vươn ra muốn bóp lấy gương mặt không biến sắc của nàng . Cánh tay nó chỉ cách sườn mặt nàng một chút , luồn gió mang theo mùi thối của xác chết phả vào khiến ruột gan nàng nhốn nháo
Vong Hồn
Vong Hồn
*dần dần nắm tay lại , cúi mặt buồn bã* Phải chi tao sanh ra là con gái thì tao đâu có như ngày hôm nay
Vong Hồn
Vong Hồn
*đứng im thở dài , nhìn theo nàng đang đi về phía trước*
Ngọc Tuyết/Lựu (nàng)
Ngọc Tuyết/Lựu (nàng)
*nghe hết tất cả*
Đến khúc đường bắt đầu có nhà thì nàng mới thở ra một hơi , nhẹ người hẳn ra , nơi này không còn nhìn thấy những "thứ" đó nữa , cũng không còn nghe tạp âm kỳ lạ . Bước chân nàng đều đều cho đến khi tới xưởng gạo nơi nàng làm việc
Quần Chúng
Quần Chúng
(1) Ê tụi bây biết gì chưa
Quần Chúng
Quần Chúng
(2) Mày hỏng nói sao tụi tao biết mày đang nói cái dụ gì
Quần Chúng
Quần Chúng
(3) Phải rồi đó , mà dụ gì dị
Thanh niên to con , miệng hơi rộng bắt đầu kéo bầy kéo lũ lại để phát tin cho những người gần đó . Anh ta là một người khá nhiều chuyện , làng trên xóm dưới hễ có cớ sự gì là điều có mặt anh ta
Ngọc Tuyết/Lựu (nàng)
Ngọc Tuyết/Lựu (nàng)
*loáng thoáng nghe được câu chuyện*
Quần Chúng
Quần Chúng
(1) Haiss , nghe đâu cha nó đánh nó bầm thúi thịt luôn đa
Quần Chúng
Quần Chúng
(1) Má nó có dám can chi đâu , nhào dzô can ông đăng Tư Đàng ổng đập cho xăng dịch
Quần Chúng
Quần Chúng
(1) Ông đó nổi tiếng là hung dữ nhứt ở đây mà
Quần Chúng
Quần Chúng
(1) Tch tch *lắc đầu* Tội nghiệp thằng nhỏ quá he tụi bây
Quần Chúng
Quần Chúng
(2) Ừ , tội thì tội thiệt mà ổng đánh nó cũng đúng đi
Quần Chúng
Quần Chúng
(2) Mần thân đờn ông mà hỏng chịu lấy vợ sanh con báo hiếu cha má
Quần Chúng
Quần Chúng
(2) Đã dị còn dị hợm , đờn ông mà thích đờn ông . Coi giống quân ngũ nào hong đa
Quần Chúng
Quần Chúng
(2) Cái thằng này , miệng mồm mày nha mạy . Người ta nói mấy thằng chết kiểu đó linh lắm đa
Quần Chúng
Quần Chúng
(2) Lạng quạng là nó bẻ dò , bóp cổ mày cái tội nói nó dị hợm nghen
Quần Chúng
Quần Chúng
(2) *hơi rén* Ừhm thì có sao tui nói dị thôi
Quần Chúng
Quần Chúng
(1) Hình như nó chết trôi dô gần khúc đi dzìa nhà cưng hả Lụ *nhìn sang nàng*
Quần Chúng
Quần Chúng
(1) Cưng đi mà hỏng sợ luôn hả
Ngọc Tuyết/Lựu (nàng)
Ngọc Tuyết/Lựu (nàng)
*mỉm cười , lắc đầu* Dạ hỏng có
Quần Chúng
Quần Chúng
(3) Con Lụ mày khỏi cần sợ , nó hồi còn sống khoái đờn ông chớ có khoái đờn bà đâu đa
Quần Chúng
Quần Chúng
(3) Có hiện thì hiện trước đờn ông cao to , như thằng Đực dị đó *nhìn qua (1)*
Quần Chúng
Quần Chúng
(1) Thằng quỷ dịch , ba xàm ba láp không
Còn Tiếp

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play