[SGP] [BangQuy] Cái Giá Của Một Lời Yêu
5. Trả cậu ấy cho tôi...
💙𝓝𝓰𝓜𝓲𝓷𝓱_𝓔𝓵𝓮𝓷𝓪🌷
Một bạn trên group chung nha
💙𝓝𝓰𝓜𝓲𝓷𝓱_𝓔𝓵𝓮𝓷𝓪🌷
Bả tặng tui 1 vote với 1 bông
💙𝓝𝓰𝓜𝓲𝓷𝓱_𝓔𝓵𝓮𝓷𝓪🌷
1 vote = 3 chap
1 bông = 2 chap
💙𝓝𝓰𝓜𝓲𝓷𝓱_𝓔𝓵𝓮𝓷𝓪🌷
Vậy tui trả bả 5 chap
💙𝓝𝓰𝓜𝓲𝓷𝓱_𝓔𝓵𝓮𝓷𝓪🌷
Not support
//...// => Hành động
*...* => Suy nghĩ
"..." => Nói nhỏ
{...} => thủ ngữ/lời trên điện thoại
<.. > => tin nhắn
[...] => Giải thích bằng lời tác giả
Sau 5 tháng học thủ ngữ thì Khoa và Bâng có thể trò chuyện với Quý một cách thật dễ dàng
NVP Nữ
Giáo viên: Các em, hôm nay sẽ là bữa cuối cô dạy các em nhé
NVP Nữ
Giáo viên: Cô phải chuyển công tác nên sẽ có giáo viên mới dạy và chụ nhiệm các em nhé
NVP Nữ
Giáo viên: Cảm ơn các em trong thời gian qua đã đồng hành cùng cô
NVP Nữ
Giáo viên: Thôi bây giờ ta bắt đầu nhé
Nguyễn Hữu Đat
Cậu nghe tin gì chưa
Nguyễn Hữu Đat
Chuyến bay của Minh Ân gặp tai nạn vào 4 tháng trước đó
Nguyễn Ngọc Hoàng Anh
CÁI GÌ? Cậu lừa tôi à
Nguyễn Hữu Đat
Không, việc mạng sống của người khác tôi không dám đùa
Nguyễn Ngọc Hoàng Anh
Trời đất
Nguyễn Ngọc Hoàng Anh
Ngọc Quý chưa biết à?
Nguyễn Hữu Đat
Tôi sợ nói ra anh ấy hoảng nên thôi
Nguyễn Ngọc Hoàng Anh
...cậu định để cho Quý không biết mãi mãi à
Nguyễn Ngọc Hoàng Anh
Tôi đã đánh lạc hướng Quý 4 tháng nay và nói rằng 'cậu ấy trì hoảng chuyến bay vì có việc'
Nguyễn Ngọc Hoàng Anh
Cậu có biết ánh mắt cậu ấy thất vọng lắm không hả
Nguyễn Ngọc Quý
*M-Minh Ân, c-cậu ấy* //không tin vào tai mình, ngã khụy xuống//
Nguyễn Ngọc Hoàng Anh
//nghe thấy, nhìn qua// !!! NGỌC QUÝ
Nguyễn Ngọc Hoàng Anh
//đỡ cậu đứng lên// Ngọc Quý à nghe chúng tôi nói, mọi chuyện không như cậu nghĩ đâu
Nguyễn Hữu Đat
Đúng đó, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi
Nguyễn Ngọc Quý
{Không, không, các người nói dối, các người nói cậu ấy sẽ về với tôi mà? tại sao bây giờ lại thành ra như vậy? giải thích cho tôi đi} //nước mắt rơi lã chã//
Nguyễn Ngọc Hoàng Anh
//nhìn Đạt//
Nguyễn Hữu Đat
//gật đầu//
Nguyễn Ngọc Hoàng Anh
Thật ra... Minh Ân sẽ về vào 4 tháng trước nhưng trên đường bay thì máy bay gặp trục trặc khi bay qua biển cho nên...cho nên rơi xuống biển và gần như không ai qua khỏi
Nguyễn Ngọc Quý
{Không, cậu lừa tôi, Minh Ân còn sống !}
Nguyễn Ngọc Quý
{Đạt, Đạt, trả lời anh đi, có phải là sự thật không} //giữ vai Đạt lắc mạnh//
Nguyễn Hữu Đat
//cuối gầm mặt, lắc đầu, nước mắt rơi//
Nguyễn Ngọc Quý
//lùi vài bước// {Không không, không thể nào, Minh Ân chưa chết, Minh Ân chưa chết, CÁC NGƯỜI TRẢ MINH ÂN CHO TÔI, TRẢ CẬU ẤY LẠI CHO TÔI} //nước mắt rơi không kiềm được, quỳ sụp xuống đất//
Nguyễn Ngọc Hoàng Anh
//bất giác rơi nước mắt//
Nguyễn Hữu Đat
{Anh ơi, bình tĩnh lại đi...Minh Ân mất rồi}
Nguyễn Ngọc Quý
{KHÔNG, KHÔNG, MẤY NGƯỜI TRẢ CẬU ẤY CHO TÔI, TRẢ CẬU ẤY CHO TÔI ĐI}
Nguyễn Hữu Đat
*Anh ơi...làm ơn...*
Nguyễn Ngọc Hoàng Anh
*Ngọc Quý ơi tôi xin lỗi...*
Nguyễn Ngọc Quý
*Minh Ân ơi cậu đâu rồi, về với tớ đi mà, làm ơn, về với tớ đi, tới xin cậu đó, đừng làm tớ sợ mà, cậu chưa chết, đúng cậu chưa chết, CẬU CHƯA CHẾT, CẬU VẪN SỐNG, CẬU VẪN SỐNG*
Nguyễn Hữu Đat
//mím chặt môi//
Nguyễn Ngọc Hoàng Anh
{Ngọc Quý, nghe tôi đi, về với Đạt đi, đừng như vậy nữa mà}
Nguyễn Ngọc Quý
{Trả cậu ấy cho tôi, mau lên...} //ngất//
Nguyễn Ngọc Hoàng Anh
NGỌC QUÝ
Nguyễn Hữu Đat
ANH ƠI //ôm cậu lắc mạnh//
Nguyễn Hữu Đat
GỌI LAI BÂNG VÀ TẤN KHOA MAU LÊN
Nguyễn Ngọc Hoàng Anh
//gọi Khoa và Bâng//
Thóng Lai Bâng
//chạy lên//
Đinh Tấn Khoa
//theo sau//
Thóng Lai Bâng
Có chuyện gì vậy
Nguyễn Ngọc Hoàng Anh
Cậu ấy ngất rồi, đưa cậu ấy xuống phòng y tế giúp chúng tôi với
Thóng Lai Bâng
... //đến bế cậu lên, đi xuống phòng y tế//
Nguyễn Ngọc Quý
//mở mắt//
Nguyễn Hữu Đat
Anh tỉnh rồi...
Nguyễn Ngọc Quý
{Đây là đâu vậy}
Nguyễn Hữu Đat
Nhà mình, anh bị ngất nên là em nhờ ngưòi đưa anh về đây
Nguyễn Ngọc Quý
{Này Đạt, Minh Ân mất thật rồi à}
Nguyễn Hữu Đat
.... //gật đầu//
Sau ngày đó, Ngọc Quý như trở thành con người khác, cậu vẫn vậy, vẫn đến lớp, vẫn học bài, vẫn chăm chỉ, chỉ có điều... đôi mắt cậu chẳng còn ánh lên một tia hy vọng hay mong chờ nào nữa và cũng chẳng là ánh nhìn trong veo của một cậu thiếu niên xinh đẹp nữa mà là ánh mắt của sự tuyệt vọng và đau đớn đến cùng...
Hữu Đạt rất lo cho cậu nhưng chỉ nhận được 3 từ 'anh ổn mà' từ Ngọc Quý, nhưng chỉ có Đạt biết – đôi mắt đó – không hề ổn, chỉ có sự trầm ngâm và chẳng còn thấy sự lấp lánh trong ánh mắt của Ngọc Quý nữa...
"Người đi khuất nẻo trăng tà,
Bỏ tôi ở lại với làn sương rơi,
Âm dương ngăn cách đôi nơi,
Gọi hoài chẳng thấu, mấy lời tiễn đưa"
💙𝓝𝓰𝓜𝓲𝓷𝓱_𝓔𝓵𝓮𝓷𝓪🌷
Sắp ngược rồi...
Comments
ᴀᴅu_ᴇм_ɴԍọc
em đã khóc💔💔💔
2025-08-08
1