[SolHùng] Một Thời Để Nhớ
Chương 1
Trời sáng sớm còn phủ sương đọng trên mái ngói cũ, những viên ngói đỏ đã bong tróc, mái có chỗ dột, tường loang lổ, nhưng đó là cả một thế hệ lớn lên bằng tiếng cười, tiếng gọi nhau từ đầu cổng trường tới gốc cây phượng sau lớp.
Cổng trường mở, lũ học sinh lục đục bước vào, áo trắng có đứa sờn cổ, có đứa quần dài quá gót chân, còn có quần được vá lại ngay gối, miếng vải khác màu nhưng là dấu hiệu của thời này.
"Nghèo nhưng thương nhau lắm."
Sáng hôm đó trời mưa lâm râm.
Sơn cầm chiếc ô xám cũ, đi bộ ngang qua mấy đoạn đường đất trơn trượt, rồi dừng lại trước nhà Hùng.
Nguyễn Thái Sơn
Hùng ơi, đi học chưa ?
Lê Quang Hùng
Ra rồi ra rồi, đợi xíuu
Hùng bước ra với chiếc giỏ xách vải sờn dây, áo bỏ ngoài quần, tóc rối nhẹ, tay xách dép chạy ra. Cậu vẫn nhỏ xíu như mọi hôm, nhưng đôi mắt long lanh lấp lánh cái gì đó vừa lanh chanh vừa dễ thương đến mức khó hiểu.
Sơn giơ ô ra, Hùng chạy tới nép vào, nhỏ hơn nên cứ chui tọt vô sát người ta.
Sơn chỉnh lại ô, nghiêng về phía Hùng.
Lê Quang Hùng
Ơ hay... nghiêng làm gì, lỡ vai áo cậu ướt rồi saoo ?
Nguyễn Thái Sơn
Vai tớ ướt nhưng cậu vẫn khô là được rồi
Lê Quang Hùng
Bệnh thì tớ không chăm đâu à nghen
Nói vậy nhưng Sơn vẫn cứ nghiêng ô về phía Hùng. Hai đứa đi tiếp qua mấy con đường, mưa lất phất đọng trên vạt áo. Sơn bước chậm lại một chút, để Hùng không bị ướt.
Lê Quang Hùng
Sáng nào cậu cũng qua đón, quen rồi...
Lê Quang Hùng
Thế nên đừng bữa nào không qua nha
Sơn không trả lời, chỉ cười nhẹ.
Tới trường, đã thấy mấy đứa đang lục đục tụ lại giữa bàn đá ngoài sân.
An ngồi vắt vẻo trên ghế, miệng nhai khoai luộc, tay phẩy phẩy giấy như bà cụ non.
Duy thì vừa chạy vừa la, Quang Anh ở sau dí theo lấy áo che cho.
Kiều áo sơ mi được xếp lại gọn gàng, đang bấm tay đếm học sinh đi vô lớp như cô tổng phụ trách thiệt sự.
Hào từ phía xa đạp xe tới, tay cầm một giỏ nhỏ treo ở ghi-đông. Tới nơi, mở giỏ, lấy ra mấy bịch sữa đậu nành nho nhỏ, vẫn còn ấm.
Trần Phong Hào
Uống đi cho khỏi lạnh
Trần Phong Hào
Sáng thấy mưa nên lén mẹ nhét mấy bọc bỏ túi
Đặng Thành An
Trời ơi, anh Hào ơi em iu anhh
Hoàng Đức Duy
Anh Hào thân iu của bé
Nguyễn Thanh Pháp (Pháp Kiều)
Dưới phàm trần này mà cũng có thiên sứ thánh thiện thế này sao ?
Sơn và Hùng vừa bước tới thì thấy ba đứa nhỏ ngồi chồm hổm trước cửa lớp, miệng ríu rít không thôi.
Đặng Thành An
Sao hai người lúc nào cũng dính nhau như sam dị ??
Nguyễn Thanh Pháp (Pháp Kiều)
Coi kìa, anh Sơn nghiêng ô lãng mạn dữ ha
Hoàng Đức Duy
Có tình tình ý ý gì ở đây phớ hôm ???
Hùng bối rối vội lườm ba đứa nhỏ trước mắt, còn Sơn thì bật cười nhẹ, liếc sang Hùng rồi chẳng nói gì cả.
Cả đám rần rần chạy vô lớp.
Sơn ngồi xuống bàn trên, Hùng cạnh bên. Dưới là Quang Anh vừa vô liền gác cằm lên bàn Hùng.
Nguyễn Quang Anh
Ê, hôm nay có tập đọc không ?
Lê Quang Hùng
Không nhớ, mà sao bây giờ mới vô ?
Lê Quang Hùng
Nãy thấy đứng ngoài đó che mưa cho bé Duy mà
Nguyễn Quang Anh
Nãy định vô lớp rồi mà thấy có cô kia mang đồ nặng nên lại giúp thôi
Lê Quang Hùng
Tích đức dữ ha
Lớp học bắt đầu ổn định thì giáo viên bước vô. Ai nấy đều giả vờ nghiêm túc, nhưng ánh mắt vẫn len lén nhìn nhau.
Như một đoạn phim quay chậm, chầm chậm, mờ mờ nhưng ấm.
Không ai nói ra, nhưng hình như... thanh xuân vừa bắt đầu từ những ngày mưa như thế này.
Có thể tụi mình chỉ là mấy đứa nhỏ mặc áo trắng sờn vai, đội mưa tới lớp.
Nhưng trong một thế giới thiếu thốn mọi thứ...
Tụi mình lại có nhau.
Tác giả
Truyện ngọt vữ lắmm
Tác giả
Yên tâm đi nha, chắc chắc kết HE
Comments
Bít iêu Ryn Phone🐰🐼
Đọc truyện nàng hay lắm á nên tặng nàng một bông<3
2025-07-20
1
。☬.Kt.☬。
😼
2025-07-21
1