#CR - CapRhy | Người Hay Quỷ..?
#Gầm giường có người
Tỉnh dậy trong một căn phòng trống trơn, lạnh buốt đến gai sống lưng.
Ánh nắng không xuyên qua nổi lớp rèm đỏ thẫm. Mọi thứ như được ngâm trong máu đông.
Quang Anh ngồi dậy, vết hôn trên cổ nhức buốt. Cậu sờ thử, da ửng đỏ, còn vệt răng mờ mờ.
Cậu xuống giường, đi chân trần đến bên cửa. Cửa vẫn khóa trái từ bên ngoài. Không ai vào, cũng không ai ra.
Chiếc gương trong phòng vẫn còn nguyên dòng chữ bằng máu..
“Em là vợ tôi rồi. Không đi đâu được nữa.”
Cậu cắn môi, quay mặt đi.
Phía sau – trong gương, có cái bóng thoáng lướt qua.
✞𝐍.𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡
Cái gì vậy trời…
Quang Anh được người giúp việc dẫn xuống ăn sáng. Trong căn nhà rộng như mê cung, mọi người ai cũng tránh ánh mắt cậu. Như thể cậu là thứ không nên tồn tại.
✞𝐍.𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡
Chồng tôi… đi đâu rồi..-?
#Người làm
Dạ. Cậu hai bận công việc.
✞𝐍.𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡
Anh ấy… là người à..-?
#Người làm
Người nên ăn hết cháo đi.
Không ai trả lời thẳng. Cũng chẳng ai dám ngồi cùng bàn với cậu.
Quang Anh cảm thấy mình như một con búp bê bị ném vào nhà xác sang trọng.
Cửa phòng đóng rầm lại sau lưng.
Cậu rùng mình, bật đèn. Nhưng bóng đèn lập lòe, chớp tắt từng hồi.
Quang Anh ngồi lên giường, chui vào chăn, cố gắng dỗ mình ngủ. Đêm qua… có thể chỉ là mơ. Hoặc là do thần kinh cậu quá yếu.
Quang Anh ngồi bật dậy, tim đập loạn.
✞𝐍.𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡
Có ai…ở đó không..-?
✞𝐍.𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡
[ Hoảng hồn ] Tôi… tôi gọi người đó nha… Tôi có chồng rồi đó…
Gầm giường bật tung, như có ai vừa đập mạnh từ bên dưới.
Quang Anh lao ra khỏi giường, suýt vấp té. Cậu nhìn xuống gầm, tối om. Cậu run lẩy bẩy quỳ xuống, lén hé mắt…
#Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa.
#Chỉ lấy khuôn mặt và nụ cười nhé.
Chỉ có một cái miệng đỏ rực đang mở rộng tới tận mang tai, thì thầm.
#Thật thể
Quang Anh… Quang… Anh… xuống đây chơi với tôi…
✞𝐍.𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡
[ Hét lên ] KHÔNGGGG..-!!!
Khi tỉnh dậy, Quang Anh thấy mình nằm trên giường. Ánh nến lập lòe, và ai đó đang ngồi bên cạnh.
Đức Duy đang nghiêng đầu nhìn cậu, tay cầm khăn lạnh chườm lên trán.
☠︎︎𝐇. Đức Duy
Dọa xíu mà ngất rồi..-? Yếu ghê.
✞𝐍.𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡
Anh… cái thứ dưới giường đó… là gì..-?
Hắn mỉm cười, ánh mắt đỏ rực.
☠︎︎𝐇. Đức Duy
Bạn cũ. Nó muốn gặp em. Nhưng tôi chưa cho phép.
✞𝐍.𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡
[ Run rẩy ] Tôi muốn đi khỏi đây. Tôi không muốn bị dọa nữa…
Giọng hắn trầm xuống, rất khẽ.
☠︎︎𝐇. Đức Duy
Em là của tôi rồi. Vợ không được bỏ nhà đi giữa chừng.
✞𝐍.𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡
Hức..- Quá đáng…
Quang Anh rút người lại. Nhưng Đức Duy kéo cậu vào lòng, cằm đặt lên vai cậu, khẽ thì thầm bên tai.
☠︎︎𝐇. Đức Duy
Ngoan đi. Ở bên tôi, sẽ không có con quỷ nào dám cắn em.
Quang Anh rùng mình, nhưng không hiểu sao… lại thấy tay hắn đặt trên lưng mình, rất ấm.
Tối đó, cậu được dọn cho một mâm cháo mang vào phòng. Đức Duy không xuất hiện nữa. Chỉ còn cậu và bóng tối.
Quang Anh sắp ngủ thì nghe tiếng cộc cộc dưới sàn.
Gầm giường lại có tiếng gõ.
“Nếu là ba tiếng… là người sống…”
“Nếu là hai tiếng… là oan hồn.”
“Nếu là một tiếng… là thứ khác.”
✞𝐍.𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡
| Hah..- Kệ đi ngủ trước đã.
✞𝐍.𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡
| Xem như không nghe đi.
Hôm sau, Quang Anh thức dậy với một cánh tay thò ra từ gầm giường, đang nắm cổ chân mình.
Và Đức Duy đứng bên cạnh, thản nhiên lấy chân đạp gãy tay nó, lôi nó ra ngoài cửa như kéo xác chó.
☠︎︎𝐇. Đức Duy
Tôi dặn rồi. Không ai được đụng vào em.
Hắn quay lại nhìn cậu, máu bắn lên áo cưới đỏ vẫn chưa khô.
☠︎︎𝐇. Đức Duy
Em thấy chưa..? Ở bên tôi… mới an toàn.
Không rõ ai mới là “người” trong câu chuyện này.
Comments
Phương nek
4 tiếng là chủ nợ….
2025-07-17
13
Toi tên là Bột đic thối
Tui tặng bà 5 bông 1 vote gòi nha, ra típpp
2025-07-13
1
#𝕞𝕚𝕟𝕥𝕫𓂃ෆ˚
Em tặng 3 bông có được chap không ạ?🥰
2025-07-12
0