[Văn Kỳ]Vợ Anh, Em Cưới Rồi
《2. Vịt.》
Từ Sở Văn vừa thay xong bộ quần ống suông trắng kem, áo sơ mi vải lụa mỏng cao cổ. Đang định xuống phòng ăn thì ánh mắt cô khựng lại.
Giữa đại sảnh Từ Gia, nơi sàn gỗ bóng loáng phản chiếu ánh mắt trời dịu nhẹ. Có một cô gái đang ngồi bệt dưới đất, tóc tai rối bù, trên tay ôm chặt một con vịt.
Cô gái tối qua được anh cô dẫn về, người từng tuyên bố mình là tình yêu đích thực của Từ Khánh. Tay cô ta đang đặt lên tấm ghế đơn cạnh cầu thang lớn, chiếc ghế bọc vải thêu thủ công, chất liệu hoàng gia Bỉ. Được chính tay cha cô đem từ châu Âu về như vật trấn phủ uy quyền Từ Gia.
Và trên chiếc ghế đó.. con vịt đang nhảy lên. Dẫm từng dấu chân ướt nhẹp lên mặt đệm thêu chữ vàng.
Sở Văn siết chặt hai tay bên thân. Cô bước nhanh xuống cầu thang, dừng lại trước bậc cuối cùng, giọng trầm.
Lam Nguyệt
//Ngước lên, mắt mơ hồ//Hử?
Từ Sở Văn
Đó là ghế của tôi.
Từ Sở Văn
Cô không có quyền đặt con vịt lên đó.
Lam Nguyệt
//Cười khẩy, giọng mỉa mai//Ghế thôi mà.
Lam Nguyệt
Có cần phải làm lớn chuyện?
Lam Nguyệt
Vịt cũng chỉ là con vật, cô giàu như vậy.
Lam Nguyệt
Sao lại để tâm tới chút chuyện nhỏ?
Từ Sở Văn
//Nhìn cô ta thật lâu, ánh mắt dần lạnh//
Từ Sở Văn
Nhưng không vì tôi giàu mà cô có thể..
Từ Sở Văn
Tùy tiện làm bẩn thứ thuộc về tôi.
Từ Sở Văn
Giàu không phải là không có giới hạn.
Từ Sở Văn
Và lễ phép không phải là món đồ trang trí.
Từ Sở Văn
Để cô chọn mặc hay không.
Lam Nguyệt
//Nghiến răng//
Lam Nguyệt
Cô chỉ biết lấy tiền đè người khác.
Lam Nguyệt
Các người trong nhà này.. tất cả đều giả tạo.
Lam Nguyệt
Chẳng ai có trái tim cả.
Từ Sở Văn
Giả tạo? Cô nói chúng tôi giả tạo.
Từ Sở Văn
Nhưng chính cô đang ăn bám căn nhà này.
Từ Sở Văn
Ngồi ghế của người khác.
Từ Sở Văn
Ôm vịt đi lung tung, rồi cao giọng dạy đời?
Từ Sở Văn
Nếu giả tạo là giữ gìn quy cũ.
Từ Sở Văn
Thì tôi thà làm người giả tạo còn hơn trơ mặt như cô.
Lam Nguyệt sững sờ, không nói được gì.
Sở Văn bước tới, giật mạnh con vịt ra khỏi tay cô ta. Đặt nó xuống sàn, để mặc nó lạch bạch đi vào góc.
Lam Nguyệt tức giận, cầm túi xách rách vai chạy đi, không thèm ngoái lại. Để lại con vịt giữa sảnh và vài ánh mắt của người hầu đang nhìn nhau hoang mang.
Ngay lúc đó, tiếng bánh xe dừng lại ngay trước cửa biệt thự, một hàng người xếp thành hai dãy bước vào. Ai cũng ôm theo hộp quà, túi hàng, giỏ hoa.
Diệp Thư Kỳ bước vào sau cùng. Tóc búi nhẹ, mặc váy dài màu xanh nhạt, ánh nắng chiếu lên khiến nàng như phát sáng.
Diệp Thư Kỳ
//Mỉm cười dịu dàng//
Diệp Thư Kỳ
Hôm qua chị mang hơi ít quà.
Diệp Thư Kỳ
Hôm nay bù lại cho em.
Cô đứng giữa sảnh, nhìn dòng người không thấy điểm dừng, họ đi từ ngoài vào mãi không ngưng. Túi xách, nước hoa, váy áo, cả sách quý.. từng kiện hàng chất đầy trong phòng khách.
Diệp Thư Kỳ
//Bước đến gần cô, khẽ cười//
Diệp Thư Kỳ
Chị không biết em thích hãng nào.
Diệp Thư Kỳ
Nên mỗi hãng mua một ít.
Tim Sở Văn đập lỡ một nhịp, cô lao tới, ôm chặt người con gái đó, khuôn mặt lộ rõ vẻ xúc động.
Từ Sở Văn
Chị ơi, chị đúng là chị ruột của em!
Phía sau, một quản gia cúi đầu nói nhỏ.
Quản Gia
Tiểu thư, còn.. con vịt?
Sở Văn buông tay khỏi Thư Kỳ, liếc sang con vịt đang lạch bạch quanh chân ghế thêu.
hú hú khẹc khẹc
Đáng yêu thật 🥰🥰
hú hú khẹc khẹc
Ngỡ nvc với THY tới với nhau
hú hú khẹc khẹc
Ai dè.. Tạ Hiểu Yên bị ép cưới ngkh
hú hú khẹc khẹc
Có thể tức chết 💔
Comments
sqhy
đã he
2025-07-12
0
sqhy
gì vậy ba
2025-07-12
0