4: " Tôi không phải trò đùa. ”

Chiều thứ tư. Trời sầm sập, mấy đen giăng kín cả sân trường.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Ê Hàm Thụy, tin nóng.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Dương Bác Văn chặn tao ở hành lang phía sau, hỏi có ya gì mà cứ lượn lờ quanh nó.
Tả Kỳ Hàm vừa nói vừa kéo áo tôi, mặt méo xẹo.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Hả, rồi mày nói gì?
Tôi ngạc nhiên.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Thì tao bảo là ‘ Tụi tao đang chơi thử thách, có gì đâu ' rồi nó nổi điên mày tin được không?!
Hành lang sau trường.
Gió lồng lộng. Trương Quế Nguyên đứng dựa tường, khoanh tay. Bên cạnh là Dương Bác Văn – ánh mắt sắc như dao.
Tôi với Tả Kỳ Hàm bước tới. Căng. Rất căng.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tụi bây theo tụi tao cả tuần rồi đó.
Dương Bác Văn lên tiếng, giọng trầm hẳn.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Chơi trò gì?
Trương Quế Nguyên liếc nhìn tôi.
Tôi mở lời:
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Chúng tôi chỉ thử tiếp cận thôi. Là một dạng thử thách. Không có gì ác ý.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Thử thách? Tức là tụi mày đang thử tụi tao?
Dương Bác Văn siết nắm đấm
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Không! Không phải kiểu đó–
Tôi cố giải thích.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Tôi không thích bị đem ra làm trò cười.
Trương Quế Nguyên ngắt lời, giọng vẫn đều đều. Nhưng đôi mắt như đóng băng.
Tôi lùi lại một bước
Tả Kỳ Hàm sốc lên:
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Nè! Không phải cười nhạo gì hết!
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Bọn tôi thấy mấy người ngầu, nên muốn..thử gần gũi xem sao thôi!
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Mà đừng có giả bộ lạnh lùng nữa! Chứ ai mới là người hôm qua đưa áo khoác cho người ta lúc mưa hả?
Dương Bác Văn gằn giọng:
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Đó là phép lịch sự. Đừng ảo tưởng.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Ồ...Lịch sự mà còn liếc người ta tới ba lần?
Tả Kỳ Hàm cười nhếch mép.
Không khí sặc mùi khói thuốc...dù chẳng ai hút.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tao không phải trò đùa của tụi mày.
Dương Bác Văn gằn từng chữ.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Tôi cũng vậy.
Trương Quế Nguyên chận rãi quay đi.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Tôi không hứng thú với mấy trò trẻ con của tụi cậu.
Rồi hai người họ quay lưng bỏ đi, để lại chúng tôi đứng như hai đứa dở hơi giữa hành lang trống trải.
Trên đường về, Kỳ Hàm đá cái lon rỗng một cú bay xa cả mét.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Bị nói như tạt gáo nước lạnh vô mặt luôn á.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Mày cũng căng ghê..còn dám cãi lại Dương Bác Văn.
Tôi nhìn Tả Kỳ Hàm.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Thì sao? Tao đâu có sai!
Tả Kỳ Hàm cãi nho nhỏ, mắt đỏ hoe.
Tôi thở dài:
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Mệt ghê. Tao chưa từng nghĩ tiếp cận ai lại khó như vậy.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Nhưng mày không bỏ cuộc đúng không?
Tả Kỳ Hàm quay sang.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Còn lâu.
--------
Tối hôm đó, số điên thoại tôi có một tin nhắn lạ.
Người gửi: Số lạ – không lưu tên.
[19:27]
" Dừng lại trước khi tôi thực sự ghét cậu. ”
Tôi nhìn chằm chằm vào dòng tin.
Trương Quế Nguyên.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play