Chapter 3: Lửa Âm Giới

Do cả đội chẳng ai còn bùa chú nên đành phải ở đây chờ tới sáng, mà thời gian trong thế giới âm này tuy giống với dương nhưng trên thực tế nó đi rất chậm
Cả nhóm tìm một chỗ ở săn sau trường, nơi có nhưng lá bùa được đặt sẳn ở đây, nó có thể được coi là nơi khá an toàn
Lượng vũ thắp ngọn lửa, nhưng nó không phải màu cam đỏ như thường mà là một màu xanh đậm, đây là ngọn lửa ở thế giới âm
nó không khác gì mấy so với ngọn lửa thường, chỉ khác mỗi cái màu mà thôi, công dụng thì như nhau
Lục Liên
Lục Liên
Hắt xì, sao hôm nay lại lạnh vậy nhỉ...//Khoan hai tay lại rồi xoa vai bên cánh tay//
Dạ Lệ
Dạ Lệ
Đây là âm giới mà, đương nhiên sẽ lạnh rồi, nhất là vào thời điểm này...//Cầm cây đẩy than vào trong//
Dạ Lệ
Dạ Lệ
Cậu đi tới đây hoài mà sao vẫn hỏi câu kì lạ vậy, đừng nói hồi nãy bị dọa rồi nhé...//nhìn cô//
Lục Liên
Lục Liên
Làm...làm gì có chứ, hôm nay lạnh thật mà, hắt xì//Liên tục hắt xì//
Lượng Vũ
Lượng Vũ
Thật ra hôm nay có hơi lạnh hơn thường ngày//Điểm tỉnh nhìn vào ngọn lửa//
Lượng Vũ
Lượng Vũ
À phải rồi, tiểu mỹ nhân hình như cậu lạnh hả...//Nhìn sang Dung Nghi//
Tạ Dung Nghi
Tạ Dung Nghi
//Đang run người//
Tạ Dung Nghi
Tạ Dung Nghi
//Lắc đầu//
Lượng Vũ
Lượng Vũ
rõ ràng là lạnh mà, để tôi ôm cậu cho ấm nhé //trêu chọc//
Tuy chỉ là câu nói đùa nhưng cũng khiến cậu đột nhiên cảm thấy ngượng ngùng, dù sao bản thân cậu cũng chưa hiểu hoàn toàn mọi chuyện
Lương Vũ thấy bản thân mình đùa hơi quá, đang định cởi áo khoác đưa cho cậu thì người nào đó đã nhanh hơn
Thẩm Uy Dạ
Thẩm Uy Dạ
//Cởi áo khoác và khoác lên người cho Dung Nghi// mặc vào đi, những người không sống sót ở đây đều là do chết cóng đây//mặt lạnh//
Lượng Vũ
Lượng Vũ
Hửm...//cảm thấy bị quê//
Lượng Vũ
Lượng Vũ
Này sao cậu giành công của tôi hả...//Không vui//
Thẩm Uy Dạ
Thẩm Uy Dạ
Cậu bớt làm mấy cái trò đó đi...//giọng nói có chút chất vấn//
Không khí giữa hai người đột nhiên có gì đó không ổn, cậu thấy thế tuy rất bối rối nhưng không biết phải làm sao
Dạ Lệ
Dạ Lệ
Này này, đừng làm cậu ấy lúng túng chứ, các cậu cũng không nhỏ nữa đâu//Tách hai người ra//
Lục Liên
Lục Liên
//Ánh mắt thần tượng// cậu thật ngầu đó A Lệ
Dạ Lệ
Dạ Lệ
Bình thường thôi, cũng không phải lần đầu cậu thấy mà//ngồi kế bên cô//
Tạ Dung Nghi
Tạ Dung Nghi
//cầm lấy cành cây rồi viết gì đó trên đất//
Lượng Vũ
Lượng Vũ
Tiểu mỹ nhân, cậu viết gì đó...//đứng kế bên xem//
Tạ Dung Nghi
Tạ Dung Nghi
//Chỉ tay lên//"Thật sự không có cách nào để trở về sao, phải đợi đến trời sáng thật hả?"
Lượng Vũ
Lượng Vũ
//Hơi nheo mắt// cậu sợ sao...
Tạ Dung Nghi
Tạ Dung Nghi
//xóa đi viết lại//"không nhưng mà, đây mới là ngày đâu tiên tôi tới đây, nếu như đi qua đêm mà không về, ba tôi sẽ lo lắng"
Thẩm Uy Dạ
Thẩm Uy Dạ
//Suy nghĩ gì đó// cậu đến đây với ba cậu sao...
Tạ Dung Nghi
Tạ Dung Nghi
//Gật đầu//
Dạ Lệ
Dạ Lệ
Hừm, thật ra thì nếu muốn thoát ra chỉ có hai cách đó thôi...
Dạ Lệ
Dạ Lệ
Nếu như ngày mai ba cậu tới tìm, chúng tôi sẽ giải thích
Dạ Lệ
Dạ Lệ
Cũng như sẽ nhờ với nhà trường để làm phép cho cậu 1 ngày, thế nào//nháy mắt//
Tạ Dung Nghi
Tạ Dung Nghi
//suy nghĩ khá lâu//
5 phút sau
Dạ Lệ
Dạ Lệ
...//Suy nghĩ// sao lâu thế nhỉ, cậu ấy thấy mình có thái độ hay gì đó sao
Lục Liên
Lục Liên
//Suy nghỉ//người đẹp à, sao cậu yên lặng lâu vậy
Thẩm Uy Dạ
Thẩm Uy Dạ
//suy nghĩ// cậu ta đang không tin tưởng
Lượng Vũ
Lượng Vũ
//suy nghĩ// mình có nên ép cậu ta luôn không
Ca ba người chỉ ngồi chờ mỗi cái gật đầu của cậu, nhưng mà ngồi chờ gần 10 phút rồi vẫn thấy cậu bất động
Tạ Dung Nghi
Tạ Dung Nghi
// Gật đầu//"Được"
Dạ Lệ
Dạ Lệ
//Thở phào//phù, ngồi chờ cậu tôi thấy thời gian trôi chậm đi đấy...
Tạ Dung Nghi
Tạ Dung Nghi
//Gãi đầu và đột nhiên bụng kêu lên//...
Thẩm Uy Dạ
Thẩm Uy Dạ
Cậu đói à...//Nhìn xuống thấy hai tai cậu đỏ bừng//
Tạ Dung Nghi
Tạ Dung Nghi
//Suy nghĩ// cái bụng chết tiệt...
Thật ra thì từ tối hôm qua đến giờ cậu vẫn chưa ăn gì, nên giờ chiếc bụng nhỏ cũng bắt đầu đòi ăn nhưng cũng thật không đúng lúc
Lượng Vũ
Lượng Vũ
Cho cậu đấy//đưa bánh ngọt//
Tạ Dung Nghi
Tạ Dung Nghi
//Bất ngờ cầm lấy, tỏ vẽ cảm ơn//"cảm ơn//
Lượng Vũ
Lượng Vũ
Tuy tôi không hiểu khẩu hình, nhưng chắc cậu cảm ơn nhỉ//quay đi vương vai rồi ngáp ngủ//
Lượng Vũ
Lượng Vũ
Để chắc chắn chúng ta thay phiên nhau trực ca đi, để tránh có gì đó xảy ra...//Đề nghị//
Thẩm Uy Dạ
Thẩm Uy Dạ
Được vậy cậu canh đi, bọn tôi ngủ...//Quay đi lại chỗ gốc cây ngồi//
Lượng Vũ
Lượng Vũ
Hả, chơi cái trò gì đấy//Hoang mang//
Dạ Lệ
Dạ Lệ
Thì cậu bảo trực mà, thế cậu trực đi...//nhún vai//
Lục Liên
Lục Liên
Đúng đó, Lượng Vũ của chúng ta chỉ ngủ ban ngày thôi mà//Chọc ghẹo//
Lượng Vũ
Lượng Vũ
Này...//gương mặt đứng hình//
Mặc cho Lương Vũ đang làm trò ở đằng sau và nắng chửi, họ lại yên lặng mà nằm lên chiếc túi ngủ đã chuẩn bị sẳn cho trường hợp khẩn cấp
Thời gian cứ thế trôi đi, màn đêm cũng dần trở sáng, bầu trời màu đỏ đã dần trở lại bình thường, những cơn gió vù vù bên tai
Thẫm Uy Dạ bừng tỉnh, anh mở nâng lên mí mắt còn có chút lười biếng mà vẫn gắng gượng ngồi dậy
Anh dụi dụi mắt, mái tóc dài hơi bù xù, rồi mắt anh nhìn vào đồng hồ trên tay, nhận thấy giờ đã gần 5h sáng liền kêu mọi người dạy
Thẩm Uy Dạ
Thẩm Uy Dạ
Này, các cậu dạy đi, sắp 5h sáng rồi đấy, chúng ta dọn dẹp là vừa rồi...
Dạ Lệ
Dạ Lệ
Ai da, bổn tiểu thư ngủ còn chưa đã đâu đấy, chắc phải ngủ bù rồi//Khó khăn ngồi dạy trong cơn buồn ngủ//
Lục Liên
Lục Liên
Cho tớ thêm 5 phút đi mà...//vẫn còn chưa muốn dạy//
Tạ Dung Nghi
Tạ Dung Nghi
//Ngáp dài mà ngồi dạy//
Thẩm Uy Dạ
Thẩm Uy Dạ
Xem người ta dạy rồi kia, nhanh lên...//Hơi gằn giọng//
Lượng Vũ
Lượng Vũ
Các cậu hay rồi, được ngủ còn tôi phải thức //mắt thâm như gấu trúc//
Cả bọn tụm lại một chỗ, thu dọn những công cụ cần thiết, Dung Nghi có vẽ tối qua ngủ không ngon nên sáng nay vẫn còn rất buồn ngủ, ngay cả Lục Liên cũng không ngoại lệ
Những người khác chỉ biết bất lực mà lắc đầu
Mặt trời dần dần ló dạng, những hạt xương nhỏ động trên lá nhỏ xuống nền đất ẩm ướt, Uy Dạ đưa cậu tới cổng trường, nhưng người khác cũng đi theo
Hiện tại chỉ mới 5h giờ, ngoài bảo vệ của trường có mặt ra thì chẳng còn ai ở đây nữa
Cứ tưởng rằng bản thân cậu sẽ phải gọi điện ba mình tới đón, nhưng không ngờ ba cậu đã chờ cậu cả đêm ở ngoài đây
Tạ Linh Thực
Tạ Linh Thực
//Nhìn thấy Dung Nghi và những người đằng sau//
Người đàn ông trung niên ngồi trong xe, đôi lông mày khẽ cong lên và có chút cảnh giác với những người đằng sau
Tạ Dung Nghi
Tạ Dung Nghi
//Thấy được ba mình đang ra khỏi xe//
Cậu vừa thấy ông bước ra khỏi chiếc xe hơi bên cạnh đã vội vàng chạy lại, dường như sợ ôm chất vấn nên liền ôm trầm lấy ông để nhận lỗi
Thẩm Uy Dạ
Thẩm Uy Dạ
Xin lỗi bác, chúng cháu-//bị cắt ngang//
Tạ Linh Thực
Tạ Linh Thực
Chỉ là học qua đêm ở trường, không quan trọng lắm, cảm ơn các cậu//Không mấy để tâm//
Thẩm Uy Dạ
Thẩm Uy Dạ
...vâng ạ, cảm ơn bác đã hiểu//cuối chào//
Ông đưa cậu vào trong xe, trước khi ông đi còn để lại một câu khiến Thẩm Uy Dạ và những người khác bắt đầu có sự nghi ngờ
Tạ Linh Thực
Tạ Linh Thực
Có vẻ như nơi này không được sạch sẽ lắm...//Lái xe rời đi//
Lượng Vũ
Lượng Vũ
Này, hình như ông ấy biết gì đó nhỉ//Nhìn theo hình bóng chiếc xe//
Dạ Lệ
Dạ Lệ
Ừm, chắc là cũng biết gì đó//Đa nghi//
Thẩm Uy Dạ
Thẩm Uy Dạ
Tạm thời chúng ta vẫn chưa tìm được người nắm giữa sức mạnh Tử Thần
Thẩm Uy Dạ
Thẩm Uy Dạ
Không nên quan tâm tới vấn đề không liên quan//Giọng nói lạnh nhạt//
Lượng Vũ
Lượng Vũ
Về thông báo với đội trưởng thôi//Bỏ tay vào hai túi áo//
______________

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play