Máu loang sân phủ....

Chấp bút
Chấp bút
Đau khổ tiếp này...
Chấp bút
Chấp bút
Vào truyện thôi😆
_________________________
Ba ngày sau trận tru di, trời vẫn mưa.
Không còn tiếng khóc, không còn tiếng đao gươm – chỉ còn một phủ Công gia đổ nát, lặng ngắt như mộ phần chưa lập.
Trong lớp sương mù dày đặc, một đứa trẻ nhỏ gầy gò, toàn thân thương tích, lặng lẽ bò qua lối mòn sau núi. Gió rít từng hồi, mưa tạt như roi quất. Nhưng hắn không quay đầu.
Mã Gia Kỳ. Bảy tuổi. Là con trai duy nhất của Định Quốc Công – kẻ phản nghịch vừa bị tru di ba hôm trước. Đêm nay, hắn trở lại phủ Công gia – nơi từng là nhà, nay là nấm mồ mở toang. 
Không ai canh. Không ai chôn. Không một nén hương
Cánh cổng gãy nát, mở ra một khung cảnh mà trí óc non nớt không bao giờ gánh nổi. Sân lớn phủ đầy vũng máu. Xác người… nằm nghiêng ngả, như búp bê vỡ nát trong mưa. Người đầy tớ già từng gói bánh cho hắn – đầu lìa khỏi cổ. Tên lính hộ viện từng dạy hắn cầm cung – ngã chết bên hành lang. Tất cả… đều lặng thinh như đất lạnh.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
/ chậm rãi bước vào/
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
/ Trái tim đau đớn như vạn kiếm xuyên tim, cơ thể không ngừng run rẩy/
Mã Gia Kỳ lặng lẽ nhìn phía xa.
Cha hắn – Mã phủ Công gia. Mẹ hắn – người từng bồng hắn ru ngủ những đêm đông.
Họ nằm cạnh nhau… Mặt cha úp xuống đất, tay vẫn siết chặt kiếm gãy. Mẹ nằm nghiêng, mắt mở, hướng về phía mật đạo nơi hắn từng chạy trốn.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
/ lết thân xác đến gần/
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
/Hai hàng nước mắt từ từ rơi xuống gò má /
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
...Mẫu.. thânn....phụ ..thânn..hức..hức..
Giọng đứa trẻ run như gió, rất nhỏ, như sợ gọi to sẽ đánh thức đau thương.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Gia Kỳ.... về rồi.., con không bỏ người lại...con về rồi đây
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
/Quỳ sụp xuống giữa vũng máu. Mái tóc rối bết nước, đôi bàn tay bé nhỏ run lên không dám chạm vào thân thể mẹ/
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
/ vùi đầu vào lòng bà, gào lên một tiếng không có ai trả lời/
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Con ..thực sự...về rồi...sao ..không ai đợi...con cả..hức ...hức
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Sao ...mọi người đều ...đi ..cả ..hức ..rồi..
Đứa trẻ ấy tự mình đào hố sau vườn, cái nơi hắn từng thả diều lúc trước. Không xẻng, không tay cuốc. Hắn đào bằng chính đôi tay nhỏ bé rướm máu.
Lúc tay trầy, hắn cắn răng chịu đựng. Lúc đất đất lấp vô mắt, hắn dụi đi, lại tiếp tục.
Mưa càng rơi, đất càng lún. Xác cha mẹ càng nặng.Nhưng hắn một mình kéo lê họ ra sau vườn, lót lá cũ dưới lưng, phủ từng tấm áo choàng rách lên thân thể lạnh lẽo.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
/ Quỳ bên hai phần đất lồi lõm. Không khấn. Chỉ khóc/
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Con không có nhang...không có gì để đưa tiễn hai người...chỉ có con..còn sống..
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Cha...mẹ...con nhất định.. sẽ sống...Sống để nhớ hết những kẻ làm ra chuyện này..
Trước khi rời đi, hắn rút máu nơi cổ tay, dùng mảnh sành vỡ khắc lên phiến đá tạm làm mộ chí:
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Mộ phần Mã thị. Một đêm mưa. Cả nhà chết không ai chôn. Hài tử Mã Gia Kỳ… khắc máu thề không quên.
Đêm hôm ấy, một đứa trẻ bảy tuổi ngủ thiếp bên mộ phụ mẫu, tay vẫn ôm chặt thanh kiếm gãy của cha, và dây chuyền mẫu thân đẫm máu.
Không ai biết hắn là ai. Không ai đến đón hắn. Chỉ có ánh chớp soi bóng nhỏ bé run rẩy, khắc vào đất trời một lời thề không cần nói thành tiếng.
Từ nay về sau, thù – đã in vào máu thịt. Tên của kẻ giết cha, kẻ mưu hại mẹ… hắn sẽ không bao giờ quên. Dù phải chờ mười năm. Dù phải nuốt máu lớn lên.
. . .
=====================
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
A Trình đâu??
Chấp bút
Chấp bút
Đây đây, chap sau gặp liền này😒
haizzzz......

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play