Mạc Dao Anh là tên của tôi. Tôi họ Mạc, nhưng….
Tôi là cháu ngoại của Hoắc gia, cụ thể thì mẹ Hoắc Tâm Anh của tôi là chị gái của ông trùm Hoắc Liên Bang. Thì là vậy đấy.
Mọi người đã đọc truyện của Hoa Tiểu Lê, chắc không còn lạ gì nhà họ Hoắc, và cũng cũng hình dung ra mẹ tôi là người phụ nữ thế nào. Kiểu: cậu tôi là người thừa kế Hoắc Liên Bang được ông ngoại tôi tin tưởng, dì tôi là con gái út nhà họ Hoắc được bà ngoại tôi cưng chiều, thì vẫn bị mẹ tôi- chị cả trong truyền thuyết chỉnh như thường.
Tôi luôn nghĩ nhà mình thuộc tầng lớp trung lưu, mẹ ở nhà làm nội trợ, bố làm nhân viên văn phòng vô cùng bận rộn để kiếm tiền nuôi gia đình. Học cấp 3 ở Châu Âu, tôi khó hòa nhập với bạn bè cùng lớp, bởi tôi là người Châu Á duy nhất. Ở trường tôi- ngôi trường đắt đỏ và nổi tiếng, thường thì đám con nhà giàu Châu Á rất khét. Nếu không tiêu tiền vô tội vạ, xe sang sắm vài chiếc có tài xế riêng, ăn chơi hội hè có tiếng thì là nhà nghèo cố vào trường với hi vọng đổi đời. Tôi khác đám đó, nên bị mặc định cho vào nhóm con nhà không có điều kiện. Và quả thật là tôi vào được trường nhờ thành tích tốt chứ không phải vì túi của bố mẹ tôi nhiều tiền.
Thi thoảng tôi sẽ kể với mẹ về một vài khó khăn trong cuộc sống. Nhưng mẹ tôi chỉ nhìn vào mắt tôi và bảo:
- Con đừng nghĩ mình kém cỏi vì không có nhiều bạn bè, rằng người ta không thèm chơi với con. Nếu không ai giúp con, nghĩa là con có thể làm một mình. Tức là, con rất mạnh mẽ đó.
Ờ thì tôi tin mình mạnh mẽ, cũng tin là mẹ đánh giá cao ở tôi. Thế mà một lần, tôi vẫn bị chèn ép. Khi đó có đứa cùng lớp dám đạo bài luận văn của tôi và được điểm cao. Lý lẽ không ăn thua, tôi điên quá đã táng thẳng mặt nhỏ đó.
Kết quả: nhỏ đó bị gạch điểm vì đạo văn, nhưng tôi bị lên đồn cảnh sát vì tội gây thương tích và trừ điểm vì gây rối trong khu vực trường học. Nhà kia còn đòi kiện tôi nữa.
Tôi đã lo lắng rằng bố mẹ sẽ tức giận lắm khi biết chuyện. Cơ mà, sống mười mấy năm cuộc đời, đến khi lên đồn cảnh sát uống nước lọc, tôi mới biết bố mẹ tôi có số có má thế nào.
Đọc báo có mấy vụ con nhà giàu bị bố mẹ giấu tới lúc trưởng thành, thì không ngờ có ngày tôi cũng được trải nghiệm. Tôi chưa rõ bố mẹ tôi giàu ra sao, chỉ biết hôm đó, mẹ tôi dẫn một đám người áo đen mặt lạnh như tiền đi cùng một đoàn ba - bốn luật sư tới đón tôi. Nhanh lắm, chưa đầy 30 phút, mẹ tôi thành công đưa tôi về nhà, còn khiến nhà kia rút đơn kiện.
Con nhỏ đó không xin lỗi tôi, và tôi cũng cóc xin lỗi đối phương. Tôi chỉ nhìn mẹ:
- Con xin lỗi đã gây phiền phức cho mẹ.
- Ừ!
Mẹ lạnh lùng nói mỗi một từ, làm tôi càng thêm áy náy.
- Mẹ ơi, có phải mẹ tốn nhiều tiền lắm mới thuê được bằng kia người?
Tôi đã nghĩ mẹ thuê người để thị uy và dằn mặt nhà con nhỏ đạo văn. Nhưng mẹ tôi không đáp mà lại nói.
- May cho nhỏ đó là con ra tay. Nếu là mẹ, chắc nó đã phải vào viện nằm thay vì chỉ có tím chút xíu trên mặt.
Sốc tới độ há hốc, tôi đơ ra nghĩ vì sao một người nội trợ có thể bình thản nói chuyện bạo lực như thế. Mẹ tôi liếc sang tôi nhắc nhở.
- Khép cái miệng lại. Nhân tiện, con về nước đi. Nhà nội nhà ngoại đều rất nhớ con rồi.
Ủa?????
- Còn…. việc học ….
- Không trường này thì trường khác. Không nhất thiết phải sính ngoại học ở nước ngoài mãi. Với cả mẹ đính chính một chút, nhà mình không nghèo. Ít nhất là khá hơn so với hiểu biết của con.
Mọi chuyện của tôi đều do mẹ tôi quyết, nên tôi ngơ ngác cũng gật đầu nghe lời. Lòng tôi còn thầm thốt lên, quả nhiên phụ huynh Châu Á vẫn là gì đó rất khác biệt, và bá đạo nữa.
Updated 61 Episodes
Comments
So Lucky I🌟
Waao, mẹ chất quá, chất tới nỗi gái mẹ sốc lun gòy/Blush/ Chúc mừng truyện mới nhé tác giả ơi/Rose//Rose//Rose//Rose//Rose//Rose/
2025-07-19
10
Minh Minh
Ai đọc truyện tg đều nhớ đến những hệ liệt của tg! Tâm Anh cùng nhà họ Hoắc đều là những nhân vật cá tính mang nét đặc thù riêng, nói thật nhé bản thân tui vẫn thích nét truyện này nhưng nên có nét đột phá nha tg
2025-07-18
10
Thương Nguyễn 💕💞
Con gái nhà họ Hoắc chẳng có a lạ quả hồng mềm i và đi làm nội trợ hết nha ...... chỉ là trá hình thôi đó /Facepalm//Facepalm//Facepalm/
2025-07-19
4