°All Isagi°"Ngai Vàng Được Đúc Từ Lời Nguyền"
Chương 2: Gương chiếu linh hồn
TỔNG QUAN NỘI DUNG TỚI THỜI ĐIỂM NÀY:
Isagi là một kẻ xuyên không – không ai biết.Cậu mang theo “một phần linh hồn vỡ vụn” từ thế giới cũ.Các hoàng tử cảm nhận Isagi không bình thường – có kẻ nghi ngờ, có kẻ bị thu hút.
Những dấu hiệu kỳ quái bắt đầu xuất hiện: mơ trùng lặp, tượng nứt, không gian biến dạng.
Chap 2 mới sẽ mở đầu với sự kiện lạ xảy ra trong cung, có mặt tất cả nhân vật, và từ đó đưa Isagi vào trung tâm nghi ngờ bí ẩn.
(Bối cảnh: Sảnh nghi lễ cổ kính trong cung chính. Tối nay, Gương Chiếu Linh Hồn – cổ vật tối thượng của hoàng tộc Lux - được mang ra sử dụng sau 300 năm. Tương truyền, bất kỳ ai đi ngang qua gương sẽ để lộ phần sâu thẳm nhất trong tâm hồn mình – dù là người, quỷ hay thần.)
Noa bước đầu tiên vào phòng, tay đẩy cánh cửa gỗ long não. Mùi cũ và máu khô thoảng qua.
Noel Noa
Ai chưa bước qua Gương... thì không thể ngồi vào bàn Hội Đồng.
Jinpachi
(Gật nhẹ):Luật đã ghi rõ.Kể cả khách.
(Ánh nhìn của mọi người chậm rãi đổ về phía Isagi - kẻ đang đứng cạnh cột đá, tay đặt hờ lên chuỗi hạt đen tuyền.)
Michael Kaiser
(Mỉm cười):Cơ hội để ngươi cho bọn ta thấy... ngươi không có gì để giấu.
Isagi Yoichi
(Thản nhiên):Ai nói ta muốn chứng minh điều đó?
Itoshi Rin
(Lạnh lùng):Nếu ngươi không bước qua... ta sẽ không ngồi cùng ngươi trong bất kỳ bàn tròn nào.
(Isagi nhìn Rin. Trong một khoảnh khắc – ánh mắt họ chạm nhau như hai lưỡi dao va chạm giữa đêm mưa.)
Bachira Meguru
(Nheo mắt, thích thú):Gương phản chiếu linh hồn hả?Vui đấy.
Nhỡ đâu thấy được quái vật trong đầu nhau luôn?
Hyoma Chigiri
(Ngồi vắt chân, giọng mỉa nhẹ):
Vấn đề là... hắn có đầu không, hay chỉ là một chiếc vỏ?
Itoshi Sae
(Gác tay lên ghế, lạnh nhạt):
Ta muốn biết... có máu chảy trong hắn, hay chỉ có ký ức.
Bunny Iglesias
(Trầm giọng):Isagi.Nếu ngươi sợ, ta có thể đi cùng.
(Isagi cười – nụ cười nhẹ như bụi tro vương trên áo tang.)
Isagi Yoichi
Ta không sợ.Ta chỉ tò mò xem... gương có đủ sức soi phần ta còn giữ lại không.
(Hắn bước. Mỗi bước khiến ánh sáng quanh phòng nhạt dần. Không ai nói. Không ai cửđộng.)
Kurona Ranze
(Thì thầm):Gió trong phòng vừa đổi chiều...
Nanase Nijiro
(Run nhẹ):Có ai cảm thấy... lạnh tay không?
(Isagi dừng lại trước chiếc gương. Gương cao bằng hai người, khung viền vàng khắc biểu tượng chim hai đầu và móng rồng. Trong mặt gương: Không phản chiếu gì cả.)
Hiori Yo
Không thấy bóng hắn.
Tabito Karasu
Là gương hỏng... hay thật sự không có linh hồn?
Eita Otoya
(Khẽ cười):Gương sợ hắn?
Isagi vươn tay. Chạm vào gương. Trong một tích tắc. Toàn bộ ánh nến tắt ngúm.Gương phát sáng – nhưng không là ánh sáng bình thường. Màu xanh sâu như bầu trời rách. Trong gương, không phải Isagi. Mà là một Isagi khác – tóc dài, vương miện chảy máu, bị xiềng giữa ngai vàng đen láy.
Itoshi Rin
(Khẽ lùi một bước):Cái... gì vậy?
Bachira Meguru
(Im bặt, lần đầu mất đi nụ cười):
Tao không thấy vui nữa.
Itoshi Sae
Là ảo ảnh? Hay là...
Isagi Yoichi
(Nhìn thẳng vào bản thể trong gương):Là ta – khi bị phản bội.
(Giọng hắn lạnh đến mức không có nhịp tim.)
Michael Kaiser
(Khó thở):Ngươi là gì, thật sự là gì?
Isagi Yoichi
(Nhìn hắn, mắt không cảm xúc):
Ngươi từng gọi ta là hoàng đế.
Rồi tước danh ta khi ta chưa chết.
(Gương nứt. Vỡ. Tung hàng ngàn mảnh ra khắp phòng. Không ai bị thương, nhưng ai cũng thấy gương phản chiếu khuôn mặt chính mình đang rơi nước mắt.)
Jinpachi
(Sững sờ):Gương không vỡ vì lỗi của hắn...Mà vì gương không chịu nổi ký ức hắn mang theo.
Noel Noa
Không thể... Không ai gãy được Gương Chiếu Linh Hồn. Trừ khi...
Bunny Iglesias
(Nắm chặt vạt áo):Trừ khi hắn không phải đang soi linh hồn mình... mà đang khiến gương soi lại chính nó.
(Isagi quay đi, bước thẳng qua đống mảnh gương như bước trên mặt hồ phẳng. Không ai cản.)
Isagi Yoichi
(Giọng đều):Ta không cần các ngươi hiểu ta.Chỉ cần... các ngươi nhớ.Rằng ta đã từng ở đây.Và sẽ trở lại.
(Cửa đóng. Không ai thở. Rin siết chặt bàn tay một giọt máu nhỏ rỉ ra từ lòng bàn tay. Bunny ngước nhìn vầng trăng đỏ treo trên đỉnh cung.)
Bunny Iglesias
(Khẽ):Lời nguyền không biến mất.Nó chỉ đợi... một cái tên được gọi lại đúng cách.
Eita Otoya
...Lời nguyền? Ý ngươi là thứ khiến mắt ngươi không phản chiếu ánh sáng đó sao?
Tabito Karasu
Hoặc thứ khiến mỗi người đến gần hắn đều sinh ra ảo giác...?
Michael Kaiser
Ồ, thú vị đấy. Một lời nguyền có thể khiến ta nhìn thấy... chính bản thân mình khi còn yếu đuối.
Hyoma Chigiri
(Ngập ngừng):Tôi... đã thấy máu. Và đôi bàn tay mình không thể dừng lại...
Bachira Meguru
(Cười nhỏ):Mỗi người chúng ta đều thấy thứ mình sợ nhất. Vậy Isagi... đã cho chúng ta thấy gì vậy?
Isagi Yoichi
(Giọng trầm thấp):Ta không cho ai thấy gì cả. Thứ các ngươi thấy... vốn luôn ở trong các ngươi.
Itoshi Rin
Ngươi đang thử chúng ta? Hay đang chờ xem ai sẽ bị nhấn chìm trước?
Isagi Yoichi
(Lạnh lùng nhìn về phía Rin):
Không thử. Không chờ. Chỉ đứng yên và xem các ngươi tự rơi vào đúng nơi mình thuộc về.
Itoshi Sae
Tôi không tin mấy chuyện tâm linh. Nhưng tôi biết một người có ánh mắt như vậy... thường không sống sót đến cuối cùng.
Isagi Yoichi
Có lẽ... vì họ không phải kẻ mang lời nguyền. Mà là con tốt được triệu hồi để gánh nó.
Alexis Ness
(Lùi lại một bước):Isagi...Ngươi là gì?
Isagi Yoichi
(Ngẩng đầu, đôi mắt đen vô cảm như vực thắm):Một kẻ đã chết ở thế giới cũ. Và chưa từng sống ở thế giới này.
Hiori Yo
(Nhìn xuống tay mình, lẩm bẩm): Nếu đây là thật... thì hắn không phải người. Hoặc đã bị thứ gì đó ăn mòn bên trong.
Bunny Iglesias
(Giọng khẽ nhưng ràng):Hắn không phải bị ăn mòn . Hắn là sự ăn mòn.
Kurona Ranze
(Nhìn sang Noa):Vậy chúng ta nên làm gì? Theo dõi hắn? Hay ngăn chặn?
Noel Noa
Không ai ngăn được một lời nguyền... Chỉ có thể chọn: đứng ngoài hoặc bị nuốt chửng.
Jinpachi
(Lặng thinh rất lâu rồi mới lên tiếng): Có những thứ không cần chạm tay vào cũng khiến người ta biến chất. Tôi không nghĩ Isagi nguy hiểm. Thứ nguy hiểm... là cảm giác muốn đến gần hắn.
Nanase Nijiro
(thì thầm):Nếu vậy... tại sao ta vẫn tiến lại gần?
Isagi Yoichi
(Cười nhẹ, lần đầu cười từ đầu truyện): Vì các ngươi đều không tin vào định mệnh. Cho đến khi nó gọi tên từng người.
Comments