Chương 2

Việt Anh kéo vali hộ cô, không phải nặng, mà là… nhìn đôi tay nhỏ cầm cái cần kéo bằng nhôm kia, anh cảm thấy không yên tâm
Tuyết Nhã bước đi nhẹ nhàng phía trước, tà váy trắng khẽ đung đưa trong gió chiều
Mỗi bước chân của cô như không phát ra tiếng, êm, đều, như đang bước trên phím đàn
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
"Nhỏ thật sự"
Không phải kiểu "nhỏ con" khiến người ta thấy yếu ớt, mà là cái nhỏ khiến người ta bất giác muốn… bảo vệ
Cái nhỏ khiến bước chân mình bỗng thấy quá mạnh, tiếng nói mình bỗng thấy quá lớn
Cái nhỏ khiến một người vẫn được gọi là "hòn đá tảng hàng thủ" như anh đột nhiên thấy mình cần điều chỉnh lại… cả nhịp thở
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
/lắc nhẹ đầu/
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
/ngoái đầu/
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
Anh mệt ạ?
Giọng cô vẫn nhỏ như thế, như thể chỉ đủ nghe trong một khoảng cách nhất định
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
/lúng túng lắc đầu/
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Không phải
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Anh đang… canh bước em
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
Canh bước?
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Ừ… để đi không quá nhanh /cười cười/
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
/nhìn anh một chút rồi lại quay đi/
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
/kéo vali tiếp tục bước đi sau cô/
Lúc này anh mới để ý chiếc vali có móc một dải ruy băng xanh bạc, hơi sờn ở mép, chắc là cô buộc cho dễ nhận hành lý
Anh nhìn cái nơ nhỏ đung đưa mỗi lần bánh xe lăn, bỗng thấy lòng mình… mềm hẳn
Ai lại để một bé thiên nga trắng như này đi đâu một mình được nhỉ?
Chiếc xe của Việt Anh đỗ ngay hàng đầu, anh kéo vali đến, mở cốp sau, nhẹ nhàng đặt vào rồi đóng lại không một tiếng động mạnh, đúng kiểu người từng sống cùng kỷ luật
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Em lên xe đi /mở cửa ghế phụ/
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
/gật nhẹ rồi ngồi vào/
Cô chỉ vừa định với tay kéo dây an toàn thì…
Click
Cô khựng lại khi thấy Việt Anh nghiêng người vào, tay kéo dây an toàn qua vai cô một cách cẩn trọng
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Để anh
Khoảng cách… lại gần
Cực kỳ gần
Tay anh lướt nhẹ qua sát má cô khi kéo dây xuống, luồn vào chốt gài
Cạch!
Cô cứng người, tai nhỏ ửng hồng, đôi tay khẽ siết lấy vạt váy như muốn tìm chỗ để trốn
Chỉ đến khi anh đã ngồi vào ghế lái, thắt dây an toàn của mình, khởi động xe, cô mới dám… thở một nhịp dài
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
Cảm ơn anh
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Ừm
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
/tay siết nhẹ vô lăng/
Trong xe yên ắng, chỉ có tiếng điều hòa phả đều và nhịp tim hơi lệch của hai người ngồi cạnh
Việt Anh vặn nhẹ nút âm lượng, một bản nhạc không lời vang lên, thoáng cổ phong, có tiếng đàn tranh, nhưng hòa quyện cùng nền piano phương Tây
Một phối khí rất riêng, như một cuộc đối thoại không biên giới giữa Đông và Tây
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
/thoáng giật mình/
Đây… chính là bản cô từng đăng lên mạng vào đầu mùa xuân
Một bản phối cô làm giữa đêm, không quảng bá gì, chỉ đơn giản là để lại một chút tâm tư trên mạng, thế mà…
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bản này… là em chơi?
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
Sao anh lại…
Việt Anh cười nhẹ, hơi cúi đầu một chút như thể đang… thú nhận tội trạng
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Lần đầu anh nghe là do anh Dương share lên story…
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Anh tò mò bấm vào nghe thử xem sao
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Không ngờ… nghe một lần rồi… không dừng được nữa
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
/im lặng/
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Nhưng bản này… cứ nghe lúc nào cũng thấy dễ thở
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Như… ngồi một mình trong sân bóng trống
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Thật sự, anh không nghĩ một người chơi nhạc lại trầm như vậy
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
Tại… âm nhạc là cách em nói mà không cần nói
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Anh nghe rồi… hiểu
Trong xe, tiếng nhạc vẫn nhẹ nhàng, tiếng đàn tranh ngân như gió luồn qua khe cửa, tiếng piano điểm xuyết như bước chân ai đó lạc vào giấc mộng
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Thật ra, anh không nghĩ hôm nay gặp em
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Anh chỉ tưởng là đón một người em họ bình thường…
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Ai ngờ… là người mà anh vẫn hay nghe nhạc, không tên, không mặt...
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Giờ lại đang ngồi ngay đây, bên cạnh anh
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
/ngẩng lên/
Hai ánh mắt chạm nhau
Lặng nhưng không lạnh
Một bản nhạc đã kết thúc và một đoạn cảm xúc vừa được… mở ra
Chiếc xe dừng lại giữa một ngã tư rợp bóng cây, đèn đỏ còn 52 giây
Tuyết Nhã ngồi im, mắt nhìn ra ngoài, nơi những vệt nắng đang chảy dài trên mặt đường
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
/liếc nhìn/
Lần thứ mấy trong buổi chiều nay, anh không biết
Nhưng lần này, không phải vì bất ngờ trước ánh mắt xanh xám ấy
Cũng không phải vì tiếng nói nhỏ nhẹ làm người ta muốn cúi đầu nghe cho rõ
Mà là… gương mặt kia kìa
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
"Nhỏ xíu"
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
"Baby thật sự"
Cái má bánh bao hơi phúng phính, lúc nghiêng đầu còn thấy lúm đồng tiền thoáng hiện
Môi thì hồng tự nhiên, mím lại một chút có vẻ đang suy nghĩ gì đó
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
"Trông như con nít…"
Anh phải quay mặt đi chỗ khác, suýt bật cười thành tiếng
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
"Buồn cười thật"
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
"Con người thì trầm lặng nhưng mặt thì cứ như búp bê"
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
"Muốn hỏi mượn má nhéo một cái… mà chắc bị anh Dương đấm c.h.ế.t"
Cái cảm giác lạ nhất là...
Dù rõ ràng cô khác anh quá xa khi một người sống trong âm nhạc và nghệ thuật từ bé, từng biểu diễn trên sân khấu quốc tế
Nhưng khi ngồi cạnh như thế này, khi thấy cô loay hoay kéo dây an toàn, hay khẽ ngẩn ra nhìn đèn đỏ…
Cô lại rất nhỏ
Đèn xanh bật sáng, anh siết nhẹ tay lái rồi cho xe lăn bánh
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
Bạch Tuyết Nhã [Aurora]
Anh cười gì thế?
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
/khựng lại/
Không lẽ nói tại mặt em đáng yêu quá nên anh bị lú?
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
/ho nhẹ/
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
À… không có gì
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Anh nhớ ra… câu nói của huấn luyện viên
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Bùi Hoàng Việt Anh - 99
Đừng chủ quan trước đối thủ nhỏ
Anh trả lời nửa đùa nửa thật, mắt nhìn thẳng, nhưng khóe môi hơi cong
Tuyết Nhã nghiêng đầu, không hiểu rõ lắm nhưng lại mím môi cười khẽ
Hot

Comments

Thu Hoài

Thu Hoài

Hay quasaaa tiếp đi ạaa

2025-07-23

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play