[Phaochi] Vết Thương Chưa Lành!!
Chap1: 2 năm chịu đựng...!
Pu xì nè:))
mới khai trương nên chủ quán có gì sai sót bỏ qua nhoa
Em thức dậy đầy mệt mỏi nhìn lại đồng hộ em lại muốn chộp mắt lần nữa gió từ cửa sổ thoang thoảng em thở dài đầy áp lực
Phương Mỹ Chi
Lại một ngày trôi qua /nhìn ra cửa sổ/
Cách cửa bị một lực mở ra người đó xuất hiện trước mắt em
Phương Mỹ Chi
/hoảng sợ + run rẩy/
Nguyễn Diệu Huyền
/ánh mắt giận dữ bước lại rần em/
Nguyễn Diệu Huyền
Cô biết bây giờ là mấy giờ không mà chưa lết xuống nấu cơm hả!❄️
Phương Mỹ Chi
Em.... em xuống ngây /vội vả nên vấp ngã/
Nguyễn Diệu Huyền
/nhìn em cười khẩy/ đi đứng cũng không xong❄️
Phương Mỹ Chi
/cuối mặt đứng dậy/
Nguyễn Diệu Huyền
nhanh cái chân lên❄️
Phương Mỹ Chi
dạ vâng /em run rẩy đi ngang qua/
dưới bếp em loay hoay liên tục không ngừng nghỉ em dọn sạch nhà cũng nghỉ ngơi
Phương Mỹ Chi
/ngồi bẹp xuống thở) "dume mệt chết đi được"
Nguyễn Diệu Huyền
Mệt lắm à❄️
Phương Mỹ Chi
/giật nảy mình/
Nguyễn Diệu Huyền
tôi đối rồi mau dọn cơm cho tôi ăn❄️ /đi lại bàn/
chị kéo ghế ngồi xuống em cũng dọn ra những món ăn, dọn xong em đứng ở một bên nhìn chị
Nguyễn Diệu Huyền
lấy tôi ly nước❄️
Em rót cho chị ly nước chẳng may em trượt tay làm nó bể
chị nghe thấy tiếng bể ly lông mày nhăng lại
Nguyễn Diệu Huyền
/ánh mắt hướng về em/
Phương Mỹ Chi
/sợ hãi/ em xin lỗi, em xin lỗi /dọn đống miểng/
Nguyễn Diệu Huyền
Lại đây❄️
em buông đống đổ bể ánh mắt như muốn khóc em chậm rãi đi lại chị
cú tát mạnh mẽ dáng vào mặt em, em ngã bệt xuống
Nguyễn Diệu Huyền
đồ vô dụng, cô chả được cái tích sự gì cả❄️ /nắm tóc em ghị mạnh/
chị tát vào mặt em không ngừng tiếng cầu xin từ em liên tục nói ra
Phương Mỹ Chi
đừng đánh nữa em biết sai rồi.../khóc nức nở/
chị buông em ra tiếp tục đánh em chị dùng chân đá vào bụng em
Em chỉ biết khóc lóc không chóng chả được gì
Nguyễn Diệu Huyền
Hừ ...lần này tôi tha cho cô❄️ /hậm hực bỏ đi/
Em thở dốc rồi lại nhặt mảnh thủy tinh vừa nhặt em vừa khóc
Em bị mảnh thủy tinh đâm vào ngón tay em nhanh ngặm nó vào miệng và không quan tâm nó nữa mà dọn dẹp
em lết từng bước lên phòng nặng nề em ngã người xuống giường chộp mắt
em quá mệt nên đã ngủ đi từ lúc nào
Chẳng bao giờ em hạnh phúc chỉ có bạo hành ngược đải từ chị có khi em muốn kết thúc cuộc đời lắm
Nhưng nghĩ đến bạn bè và ba mẹ người thân ở xung quanh em luôn từ bỏ
Mổi ngày em đều bị đánh có khi em bị chị đánh đến nhập viện còn xém mất mạng
Em chịu đựng như thế đã 2 năm rồi
Phương Mỹ Chi
/dần mở mắt/
cơ thể em đầy vết thương chẳng bao giờ lành
Em ngồi dậy bụng em đau điến nhưng em đi vscn xong cũng ngồi vào bàn trang điểm
Phương Mỹ Chi
/nhìn mình trước rương)
Phương Mỹ Chi
1 từ thảm /cười nhẹ)
Mõi ngày em điều cười nhưng những nụ cười đó đầy rượng rạo
em đánh kem nền và phấn để che đi những vết bầm tím và vết chày sướt ở mặt
Phương Mỹ Chi
Xong rồi /mặt một chiếc áo che cổ và tay dài/
Phương Mỹ Chi
/mở cửa + nở một nụ cười tươi/
em đi ra ngoài và đến khuya em mới về
Về đến nhà em mở cửa thấy chị cầm một cây gậy sắt trong tay trước mặt em
Chị kéo em vào nhà khoá cửa lại
Comments
Cá đâyyy
pháo ơi vợ là để yêu chứ không phải để đánh nha pháo:)
2025-08-22
5
Hồng Nhung
aaaaa truyện gu tao 🥴
2025-08-05
0
Mìnn🎀
Bạo lực quá sop oi em xót 😭
2025-08-21
1