Tiếng còi xe vang vọng khắp khu vực ngoại ô đổ nát, nơi những bức tường container cũ nát dựng đứng như mê cung khổng lồ. Ánh đèn xe phản chiếu lên những vệt máu kéo dài trên mặt đất, nhuộm màu đỏ thẫm lên từng viên đá vỡ vụn. Mùi khét của thuốc súng, mùi máu tanh và khói xăng hòa quyện, quẩn quanh không khí như một minh chứng cho tàn tích vừa diễn ra.
Một cuộc tấn công bất ngờ? Không
Đây là một màn trả đũa – lạnh lùng, tàn khốc và không khoan nhượng. Kẻ khơi mào – Negav – đang đứng giữa đống đổ nát, tay cầm khẩu súng lục bạc vẫn còn ấm nóng, máu loang đỏ trên vai áo đen tuyền. Trên gương mặt cậu là vết cắt dài nơi khóe môi – quà tặng từ một tên phản bội, nay đã nằm dưới chân cậu, máu thấm qua áo
Negav liếc nhìn lũ đàn em đang kéo từng thùng hàng từ container ra, kiểm tra từng kiện một như thể chỉ cần thiếu một chai rượu, một viên đạn, hay một túi tài liệu thôi là chúng sẽ lập tức bị bắn vào đầu.
Đặng Thành An_ Negav
Tìm thấy chưa ?
Giọng nói của cậu vang lên lạnh như thép mài
Một tên đàn em chạy tới, vừa thở vừa cúi đầu
Đàn em
Tìm thấy hết hàng rồi, anh
Đàn em
Nhưng. . . có chuyện lạ
Đặng Thành An_ Negav
Lạ ?
Một từ ngắn ngủi, nhưng sắc bén
Tên đàn em liếm môi, hạ giọng
Đàn em
Bọn em nghe thấy tiếng động bên dưới container số 12. Mở ra thì thấy... một hầm ngầm nhỏ. Có người trốn trong đó. Trẻ con
Mắt Negav nheo lại
Đặng Thành An_ Negav
Bao nhiêu đứa ?
Đàn em
Khoảng hơn hai mười
Đàn em
Đứa nhỏ nhất chắc mới bảy tuổi còn Lớn nhất tầm mười sáu
Đặng Thành An_ Negav
// Cậu nhất s.úng lên , cài lại khóa an toàn //
Đặng Thành An_ Negav
Dẫn tao đi
Phía sau container số 12 là một lối đi nhỏ, được che chắn bởi những tấm vải bạt cũ và mùi ẩm mốc nồng nặc. Cánh cửa hầm sắt được mở tung. Bên dưới là một khoảng tối ẩm thấp
Khi Negav bước xuống, ánh sáng từ đèn pin lướt qua đám trẻ co cụm trong một góc. Chúng run rẩy, mắt tròn xoe vì sợ hãi, tay nắm chặt tay
Nhưng đứa lớn nhất – Phạm Lưa Tuấn Tài – lại đứng chắn trước cả nhóm.
Cánh tay trái của cậu bị thương nặng, băng quấn tạm bằng vải áo cũ đã thấm đẫm máu. Dù đau đớn, Tuấn Tài vẫn đứng thẳng, ánh mắt như dao
Negav bước tới gần. Ánh mắt của hai người chạm nhau
Đặng Thành An_ Negav
Tên đầy đủ
Phạm Lưu Tuấn Tài_ Isaac
Phạm Lưu Tuấn Tài
Giọng Isaac khàn khàn nhưng cứng cáp. Không quỳ, không lùi, không van xin
Cả hai đứng yên trong vài giây. Rồi ánh mắt Negav lướt qua phía sau Isaac
Nơi có một đứa bé trai với gương mặt tái xanh, môi khô nứt, cơ thể run lên vì sốt cao. Đứa nhỏ ho khan, rồi ho ra máu.
Đặng Thành An_ Negav
Còn nó // nheo mắt //
Phạm Lưu Tuấn Tài_ Isaac
Nguyễn Thanh Pháp
Đặng Thành An_ Negav
Đứa nhỏ kia bị gì
Phạm Lưu Tuấn Tài_ Isaac
Sốt nhiều ngày , không thuốc
Đặng Thành An_ Negav
Cậu im lặng vài giây, rồi rút súng
Đám đàn em căng cứng cả người. Nhưng thay vì bóp cò, Negav chỉ đặt báng súng xuống nền. Giọng cậu lạnh như gió buốt
Đặng Thành An_ Negav
Tao không cứu người miễn phí
Đặng Thành An_ Negav
Giờ mày có hai lựa chọn
Đặng Thành An_ Negav
1 là đi theo tao còn 2 tao bán tụi bây lấy n.ội t.ạng
Không đứa nào dám lên tiếng. Không khí nặng như đá đè lên cổ
Tuấn Tài đứng lên, dù chân run
Phạm Lưu Tuấn Tài_ Isaac
Tôi có thể tự sống , không cần ai cứu
Negav nhún vai
Đặng Thành An_ Negav
Vậy đi đi
Đặng Thành An_ Negav
Nhưng thằng bé kia chết trong vòng hai ngày nữa
Đặng Thành An_ Negav
Mày tính để nó ch.ết trong tay mày hả?
Tài siết tay. Cậu quay nhìn Thanh Pháp . Thằng bé vẫn co quắp trong tay Song Luân , hơi thở ngày càng mong manh.
Nhìn sang sau – là những gương mặt khác, vừa sợ vừa chờ đợi, nhỏ tuổi có, đồng trang có. Họ cần hắn. Và giờ, hắn không còn lựa chọn
Phạm Lưu Tuấn Tài_ Isaac
... Tôi sẽ đi theo. Nhưng nếu ông làm gì tụi nó… Tôi sẽ gi.ết ông
Negav bật cười
Đặng Thành An_ Negav
Hừm, được thôi
Đặng Thành An_ Negav
Tụi mày mang tụi nó theo // quay qua tụi đàn em //
Đặng Thành An_ Negav
Về nhà và gọi bác sĩ
___________
Tối đó, cả đoàn trở về khu biệt thự trong lòng thành phố. Mưa vẫn rơi
Nhưng lần đầu tiên sau bao tháng bị giam cầm, 21 con người ấy thấy ánh đèn, giường sạch, thức ăn nóng, và tiếng thở dài của hy vọng.
Từ hôm đó, Negav – không tình nguyện, cũng chẳng dịu dàng – đã vô tình trở thành người nuôi dưỡng của 21 con người từng là nạn nhân của đường dây đen
Không ai biết, chỉ sau vài năm nữa… tình cảm của họ dành cho người máu lạnh đó sẽ trở nên nguy hiểm hơn cả một cuộc trả thù
Comments