#4

_____________
Ánh sáng xuyên qua kẽ rèm, chạm đến mi mắt người đàn ông đang nằm bất động trên giường.
Dương Bác Văn khẽ cựa mình. Cơn đau từ thái dương dội về, âm ỉ như dư chấn sau một cơn động đất.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//nhíu mày//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
"Rượu mạnh…còn xuân dược.."
Đầu hắn ong ong, thân thể lại nặng trịch.
Nhưng cái đầu tiên hắn nhận ra…
Lạnh!
Lạnh lạ thường.
Cái lạnh không phải từ sương sớm.
Mà là lạnh từ làn da vừa đánh mất một hơi ấm…Hơi ấm từng nằm cạnh hắn.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//Mở mắt//
Chăn xốc lệch, ga giường nhăn nhúm.
Không khí quanh hắn thoang thoảng mùi hương lạ — nhẹ, mỏng, có chút như cỏ non lẫn với ngọc lan.
Mùi của…một người khác.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//bật ngồi dậy, mắt sắc như dao//
Cái giường này— từng có người khác nằm.
Nhưng bây giờ…chẳng còn ai.
Hắn cúi nhìn xuống sàn, một sợi chỉ đỏ vương nơi chân giường.
Áo ngoài của hắn bị rớt xuống từ khi nào.
Một vạt áo lạ — trắng, mềm, mỏng hơn y phục của nam nhân trong cung — mắc lại nơi gối.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//cầm lên//
Cái áo nhỏ như dành cho người gầy, cổ áo còn có vết máu khô…lành chưa lành.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Kỳ lạ cái này là của nô tài mà?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Nhưng..tối qua?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Cái đó của phụ nữa mà?
Hắn cũng không chắc đêm qua có thật không.
Giây phút đó, cửa chính khẽ vang:
Cạch!
Một người áo đen bước vào, cúi đầu sát đất.
Trung Hào Thiên
Trung Hào Thiên
Thái tử. Người gọi thần?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ngươi đến đúng lúc //Giọng khàn khàn, nhưng vẫn sắc lạnh//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Người đêm qua là ai?
Trung Hào Thiên
Trung Hào Thiên
Dạ?
Trung Hào Thiên
Trung Hào Thiên
Thái tử…ý ngài là—
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ta nói...
Hắn siết vạt áo trong tay, đôi mắt như đâm xuyên qua kẻ đối diện.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ta muốn biết tên, thân phận, xuất thân, và tại sao lại xuất hiện ở đây.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Điều tra trong nữa tháng.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Nếu ngươi để người biến mất khỏi tầm mắt ta…ngươi tự biết hậu quả.
Trung Hào Thiên
Trung Hào Thiên
Dạ rõ, thái tử!
Người áo đen biến mất.
Trong phòng chỉ còn lại hắn, với mùi hương nhàn nhạt, mảnh áo mỏng trên tay…và cảm giác lạnh trống rỗng không biết vì sao không chịu tan đi.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Là ai chứ.
______________
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Hửm?
Hắn đang thay y phục thì để ý lên giường noi ga trắng có một vệt máu đỏ.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Máu?
__________________
Hot

Comments

𝙅𝙞𝙣𝙥><

𝙅𝙞𝙣𝙥><

Tôi cần thêm chap, tôi muón thêm 100 chap 😭

2025-07-23

15

Không thik nói nhiều 👌

Không thik nói nhiều 👌

Viết thêm ik shop 👉👈

2025-07-23

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play