[HieuCris|HuyCris|DuongCris]Trùng Sinh Quay Lại Ngày Đầu Gặp Nhau
Thân Thiện Đến Đáng Ngờ
Kim Chon-Tác Giả
Ê t có cảm giác là t đang đạo truyện của người ta mà t không biết á=))
3 tiết học đầu làm cậu như mê man như bị đánh thuốc mê.Cậu buồn ngủ nhưng không dám vì giáo viên có phần quá nghiêm khắc.
Còn người bạn mới kế bên thì cứ luôn miệng hỏi này hỏi kia khiến cậu phát bực.
Thử nhìn vào cái gương mặt ngây thơ,trong sáng của cô đi,như vậy thì sao mà bực được.
Vũ Kim Minh Nguyệt
Thanh,hình như trường mình có ba người được giải nhất Học sinh giỏi Quốc gia đúng không?
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
Ờ
Cậu trả lời qua loa cho có chứ trong tâm trí cậu chỉ muốn đi ngủ thôi.
Vũ Kim Minh Nguyệt
Mấy cậu đó học lớp nào thế?
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
Hỏi chi?
Vũ Kim Minh Nguyệt
Tớ muốn học hỏi kinh nghiệm học tập thôi mà…
Nói một câu thôi mà sát thương lòng tự ái của cậu phải gọi là điếng người luôn.
Đúng là con nhà người ta,giờ thì cậu biết tại sao cậu cố gắng cả đời cũng không thể thay thế được cô trong lòng họ rồi.
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
12A1
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
Qua đó hỏi ba học bá của lớp ở đâu là người ta chỉ cho biết à.
Vũ Kim Minh Nguyệt
Ồ,mình biết rồi.
Vũ Kim Minh Nguyệt
Cậu có thể đi cùng mình không?
Vũ Kim Minh Nguyệt
Tớ ngại đi một mình….
Cậu tính từ chối nhưng nghĩ lại nếu đi cùng cô chẳng phải sẽ dễ tiếp cận họ hơn hay sao.
Dù gì họ cũng yêu cô từ cái nhìn đầu tiên từ kiếp trước rồi còn gì.
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
Ừ
Giáo Viên
Cho cô thêm 5 phút nha,còn câu cuối thôi à
nhân vật nữ
A:Ơ cô,cho ra chơi đi cô em đói bụng sắp ngất tới nơi rồi nèe
Nhân vật nam
B:Ra chơi có 15 phút à cô ơiii,cho ra chơi đi màaa
Nhân vật nam
C:Em mắc đi vệ sinh quá cô ơii,ra chơi rồi mà cô
Giáo Viên
Im lặng hết cho tôi!
Giáo Viên
Lớp giải được câu cuối thì cô cho ra còn không thì học hết giờ ra chơi luôn!
Trời ơi có 10 phút đáng giá của cậu mà cũng bị lấy hết phân nửa là sao?
Rồi thời gian đâu mà ngủ bây giờ
Câu cuối còn là câu nâng cao nữa chứ,thôi thì đành vậy chứ biết sao giờ.Cậu cũng có biết làm đâu,nói đúng hơn là cả lớp hầu như ai cũng không biết.
Vũ Kim Minh Nguyệt
Thưa cô để em!
nhân vật nữ
A:Đấng cứu thế của đời emm
Nhân vật nam
B:Vợ tao đó bâyy
Không cần đến 5 phút,cô làm xong trong tích tắc như thể cô đang làm một bài toán lớp Một.
Nhờ công ơn của Minh Nguyệt mà cả lớp đã được tự do.
Vũ Kim Minh Nguyệt
Thanh,đi thôi!
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
Ờ
Nhân vật nam
A:Ô cô em nào đây,kiếm ai à?
Nhân vật nam
B:Hỏi thừa,còn ai ngoài 3 con tướng của lớp mình nữa
Nhân vật nam
B:Ê ai kiếm tụi mày kìa
Cậu cố gắng đứng hơi xa một chút để giảm sự chú ý nhưng bị Minh Nguyệt kéo lại.
Lê Thành Dương-Ngô Kiến Huy
Có chuyện gì không bạn?
Vũ Kim Minh Nguyệt
À mình muốn xin kinh nghiệm học tập ấy mà
Thế là bốn người họ nói chuyện bàn tán hăng say còn cậu đứng một bên không hiểu gì cả.
Dắt cậu theo để cậu làm bóng đèn cho họ à?
Cậu không bận tâm lắm,bây giờ cậu chỉ thấy vừa buồn ngủ vừa đói thôi.
Ước gì bây giờ bạn thân của cậu xuất hiện và kéo cậu đi ra khỏi đây.À quên mất nó đi cua crush bên lớp 12A3 rồi.
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
“Tui đóiiii”
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
“Tui muốn đi ăn,đi ăn,đi ăn,đi ăn”
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
“Sao mà cứ đứng đây hoài vậy trời không mỏi chân hả?”
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
“Đi xuống căn tin vừa ăn vừa nói chuyện có phải tốt hơn không?”
Ngô Kiến Huy dường như đã tinh ý để mắt và nghe thấy tiếng lòng của cậu.
Lê Thành Dương-Ngô Kiến Huy
Hay chúng ta đi xuống căn tin nói chuyện cho tiện đi,đứng đây hoài lại có người ngất xỉu vì đói mất.
Vừa nói gã vừa nhìn sang câu đang đứng một góc im lặng nãy giờ.
Vũ Kim Minh Nguyệt
Được thôi
Vũ Kim Minh Nguyệt
Thanh,cậu đi chung nha?
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
À ừm
Nói rồi cả đám rảo bước xuống căn tin,họ đi trước nói chuyện còn cậu đi sau cùng.
Đang đi nửa đường thì cậu chợt nhớ ra một điều.
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
“€het mẹ quên đem tiền.”
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
“Giờ sao,không lẽ lẻn về ta”
Chưa kịp hành động thì có một bàn tay nắm lấy tay cậu.
Trần Minh Hiếu-HIEUTHUHAI
Đi nhanh lên không lạc bọn này đấy.
Vừa nói hắn vừa mỉm cười,một nụ cười mà có nằm mơ cậu cũng không dám nghĩ đến.
Trần Minh Hiếu lại còn nắm tay cậu,là NẮM TAY đó!!!
Tâm trí mơ màng của cậu như bị ai đó đánh một vố rõ đau mà bừng tĩnh hẳn.
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
“Tên này nay ai nhập vậy???”
Kiếp trước tới một cái chạm nhẹ cậu cũng không thể mà giờ hắn chủ động nắm tay luôn á?
Kể cả khi kiếp trước hắn có cười(khinh) với cậu đi chăng nữa thì kiếp này cậu cũng không bao giờ ngờ được nước đi của hắn.
Lại còn bảo sợ cậu đi lạc???
Cậu 18 tuổi rồi chứ có phải con nít đâu mà lạc?Mà chưa kể cái trường cũng có lớn lắm đâu?Rồi lạc kiểu gì?
Chưa hết hắn còn nói thêm một câu khiến cậu sững người nữa.
Trần Minh Hiếu-HIEUTHUHAI
Cậu muốn ăn gì cứ chọn,tôi trả cho.
Thánh thần thung lũng thùng lung ơi???!!!
Nay tên nay ra nắng nhiều quá nên sảng hả?
Cả bốn đều gọi một phần sushi và ra một bàn trống ngồi xuống.
Rồi lại tiếp tục nói chuyện rôm rả,còn cậu thì không chen vô được câu nào.
Cũng phải thôi,họ nói gì cậu cũng có hiểu đâu.Toàn mấy cái công thức dài dòng,cho cậu tiền chưa chắc đã thuộc được hết.
Cậu chỉ biết cắm đầu ăn nhanh để còn trốn thoát ra khỏi họ.
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
Tôi ăn xong rồi,tôi đi trước.
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
Các cậu cứ trò chuyện thoải mái đi
Nói xong cậu ngoảnh đầu đi thẳng một mạch không thèm nhìn bọn họ lấy một cái.
Đang đi lên cầu thang thì cậu mới nhớ lại
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
“Ủa sao mới nói chuyện lần đầu mấy mấy người họ trông thân thiết với mình dữ vậy ta?”
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
“Ê đáng ngờ nha”
Đang dừng chân suy nghĩ trên bậc cầu thang thì có tiếng người đằng sao gọi tên cậu.
Trần Đăng Dương-Dương Domic
Vy Thanh!
Cậu quay đầu theo quán tính và nhìn thấy anh.
Người cậu như đóng đinh xịt keo tại chỗ,đã tới đây rồi mà còn không tha mạng nữa hả trời?
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
Có chuyện gì?
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
Sao không ở dưới nói chuyện đi?
Trần Đăng Dương-Dương Domic
Ăn xong rồi thì đi về chứ ở đó nói chuyện chi?
Ủa có nhầm thoại không?Đáng lẽ là 3 người họ phải say mê Minh Nguyệt từ cái nhìn đầu tiên chứ?
Sao lòi ra thằng này vậy?
Trần Đăng Dương-Dương Domic
Có chuyện gì à?Sao mà căng thẳng thế?
Anh tiến lên đến gần cậu,rồi như bạn bè thân thiết lâu năm anh choàng tay qua vai cậu.
Nay 3 thằng này sảng hết rồi!
Một lần nữa cậu điếng người và có chút hoảng.
Thông báo từ Hệ thống Thỏ Chíp:Có thông báo mới vui lòng nhanh chóng kiểm tra.
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
“Thông báo đúng lúc lắm”
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
Xin lỗi tôi có việc,hẹn gặp lại sau.
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
“Đừng hòng gặp tao thêm lần nào nữa!!”
Cậu chạy vội vô nhà vệ sinh,khoá chốt cửa lại.Kiểm tra xem xung quanh có ai không rồi mới lên tiếng.
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
Phù..
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
Hên quá không có ai.
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
Mày ra ngoài đi
Một con thỏ không biết từ đâu chui ra đứng ngay trước mặt cậu.Cậu chầm chậm đặt nó lên tat mình.
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
Chuyện gì quan trọng à?
Thỏ Chíp-Hệ Thống
Phải nói là rất quan trọng đó!
Thỏ Chíp-Hệ Thống
Mày không thấy ba người họ quá thân thiết với cậu sao?
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
Tao có thấy.
Thỏ Chíp-Hệ Thống
Mày có nghi ngờ không?
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
Có nhưng mà chưa đủ bằng chứng để xác thực.
Thỏ Chíp-Hệ Thống
Tao nghĩ họ cũng trùng sinh giống mày rồi…
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
GÌ?
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
Sao mà vậy được
Thỏ Chíp-Hệ Thống
Suỵt,nhỏ tiếng thôi.
Thỏ Chíp-Hệ Thống
Chúng ta cần thêm manh mối nhưng trước hết mày phải cẩn trọng.
Thỏ Chíp-Hệ Thống
Không được để họ biết cậu cũng trùng sinh,biết chưa?
Phan Lê Vy Thanh-Cris Phan
Ừ,tao biết rồi.
Kim Chon-Tác Giả
Còn 9% pin😔
Kim Chon-Tác Giả
Không ấy ai quảng cáo truyện của mình đi ạ👉👈
Kim Chon-Tác Giả
Mọi người rung động với Minh Nguyệt chưa?Tui rồi😘
Comments
ume Vy thanh
// lấy bóp ra // anh ăn nhiêu vậy em trả cho
2025-07-23
4
Mê Anime
Biết rồi còn đâu 😬
2025-07-23
1
nhỏ này mê 小时团💛🖤
quảng cáo thì có được thưởng gì khomm
2025-07-23
0