Văn án, lớn lên cùng gia đình.

Từ ngày căn nhà cháy, Vender chuyển sang sống cùng ông cháu Itadori.
Căn nhà gỗ nhỏ phía sau vườn được dọn sạch, kê thêm một chiếc giường nhỏ.
Vài chậu hoa oải hương và một cái bàn học cũ kỹ mà ông Itadori đã phải mặc cả mãi mới được.
Vender không khó tính, em chẳng đòi hỏi gì nhiều, chỉ cần nơi có ánh sáng lọt qua cửa sổ, và đêm không còn tiếng cãi vã hay mùi rượu lởn vởn là đủ.
Ông Itadori một mình nuôi hai đứa nhỏ.
Nhiều hàng xóm nói ông đừng rước họa vào thân, nhưng ông chỉ lắc đầu.
Chỉ là thêm một đôi đũa, một cái bát, chẳng có gì phải lo cả.
Bữa cơm không bao giờ thiếu món Yuji thích, và luôn dư một phần cho Vender, dù khi em ít ăn hết.
Yuji rất hoạt bát, lúc nào cũng líu lo kể đủ thứ, từ việc con chó hàng xóm bị nhuộm lông thành màu hồng, đến chuyện thầy giáo ở trường hay... xì hơi lúc giảng bài.
Vender nghe, cười, lắc đầu, rồi lại nghe.
Em lớn lên bình thường như bao đứa trẻ khác.
Có lần, Yuji hỏi.
𝐈𝐭𝐚𝐝𝐨𝐫𝐢 𝐘𝐮𝐣𝐢 (𝐥𝐢𝐥)
𝐈𝐭𝐚𝐝𝐨𝐫𝐢 𝐘𝐮𝐣𝐢 (𝐥𝐢𝐥)
Vender, mẹ chị đi đâu rồi?
Vender ngừng một chút, nhìn ra khoảng vườn tím nhạt - nơi ông Itadori để dành riêng cho em.
𝐕𝐞𝐧𝐝𝐞𝐫 (𝐥𝐢𝐥)
𝐕𝐞𝐧𝐝𝐞𝐫 (𝐥𝐢𝐥)
Không biết nữa, nhưng chị nghĩ... bà ấy đã đi đến một nơi... mà những người có quá nhiều nỗi nhớ không được phép bước vào.
Yuji không hiểu nhưng gật đầu như thể đang giữ một bí mật lớn.
;
Từ khi được ông Itadori cho đi học, Vender luôn giữ thói quen đến lớp thật sớm.
Ngồi đúng chỗ, viết ngay ngắn từng chữ và không bao giờ quên giơ tay phát biểu.
Em học cẩn thận, nắm lấy từng con chữ như thể chúng là chiếc móc khóa giữ em lại với cuộc đời này.
Em luôn tự hỏi vì sao khi mà nhìn thấy những kiến thức ấy, bản thân lại luôn cảm thấy quen thuộc đến lạ.
Như đã từng học qua chúng rồi vậy, không chỉ học qua, mà còn nhớ rất rõ.
Thành tích của em lúc nào cũng đứng đầu bảng, các thầy cô hay bảo.
❝ Con bé ấy như sinh ra để học vậy. ❞
Yuji thì kém Vender một tuổi.
Hễ em làm bài xong, thằng nhóc lại cầm sách vở đến bên em, hỏi.
𝐈𝐭𝐚𝐝𝐨𝐫𝐢 𝐘𝐮𝐣𝐢 (𝐥𝐢𝐥)
𝐈𝐭𝐚𝐝𝐨𝐫𝐢 𝐘𝐮𝐣𝐢 (𝐥𝐢𝐥)
Chị ơi, cái này tính sao?
𝐈𝐭𝐚𝐝𝐨𝐫𝐢 𝐘𝐮𝐣𝐢 (𝐥𝐢𝐥)
𝐈𝐭𝐚𝐝𝐨𝐫𝐢 𝐘𝐮𝐣𝐢 (𝐥𝐢𝐥)
Còn cái này nữa, tính như vầy đúng không ạ?
𝐈𝐭𝐚𝐝𝐨𝐫𝐢 𝐘𝐮𝐣𝐢 (𝐥𝐢𝐥)
𝐈𝐭𝐚𝐝𝐨𝐫𝐢 𝐘𝐮𝐣𝐢 (𝐥𝐢𝐥)
Chị ơi, chị học nhiều thế, sau này tính làm cô giáo hả?
Vender chỉ cười, lấy bút chì khoanh tròn lỗi sai và giải thích lại từng chút một.
Yuji nghe rất chăm, nhưng hôm sau vẫn sai y chang.
Khi Yuji đủ tuổi vào tiểu học, hai đứa học cùng một trường, buổi sáng đi bộ chung, buổi trưa ăn cơm hộp cùng nhau, chiều thì về cùng qua những hàng cây rợp bóng.
Một lần, vài đứa con trai lớp bên chặn đường Venda.
'
Mày không có mẹ, chắc phải đi ăn xin để được người ta nuôi nhỉ?
'
Thứ con hoang cũng bày đặt chảnh chọe, mày tưởng mình oai lắm à?
'
Này, nghe nói mẹ nó là gái điếm đấy, hôm nào cũng có đàn ông đến nhà.
'
Chắc nó cũng chỉ là con điếm nhỏ giống mẹ nó thôi nh-
Yuji từ xa chạy tới, không nói một lời đấm thẳng vào mặt thằng to nhất.
Cả đám lao vào đánh nhau, Vender cũng cầm lấy cái ghế, đập liên tục vào đám kia.
Cả hai đều bị thương, Yuji bầm dập, Vender rách vạt áo, nhưng không ai khóc.
Ông Itadori bị gọi lên phòng giám hiệu mấy lần, người ta nói về cách dạy dỗ trẻ con, nói về bạo lực học đường, về hành vi lệch chuẩn.
Ông chỉ im lặng lắng nghe, rồi bỏ lại một câu khiến đám phụ huynh kia tức điên.
Itadori Wasuke
Itadori Wasuke
Tôi xin lỗi vì đã không dạy hai đứa cách nói lời nhẹ nhàng.
Itadori Wasuke
Itadori Wasuke
Nhưng nếu là tôi, tôi cũng sẽ làm vậy.
Thầy cô giám hiệu không biết nói sao.
Yuji và Vender đứng một bên, cả hai nắm chặt tay nhau, như để an ủi một phần tâm hồn.
Chỉ là từ hôm đó, không còn ai động vào em nữa, cũng chẳng còn ai dám thân thiết với em.
Yuji bảo vệ em như thể đó là điều tự nhiên nhất trên đời.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play