[Cổng Mặt Trời] Sweet Blur
<<1>>
Lớp Lý thuyết Mỹ thuật hiện đại
Phòng học tầng ba, nắng xiên qua ô cửa sổ chiếu lên mặt bàn vệt sáng vàng nhạ
Quỳnh ngồi cạnh cửa sổ bàn thứ hai
Cô đang nghiêng người ghi chú, nét chữ nghiêng nhẹ, thanh mảnh
Sổ tay đặt ngay ngắn trên bàn, bên cạnh là một túi vải trơn màu be, mở hờ hững để lộ sáp thơm hình trái tim nhỏ nhắn
Nhân vật phụ
Ê ai xịt nước hoa vậy?
Nhân vật phụ
Ờ mày nhắc mới nhớ
Nhân vật phụ
Nãy giờ nghe mùi thơm quá
Nhân vật phụ
Ê ê mùi đó từ bàn trên đấy
/nói nhỏ/
Nhân vật phụ
Ý mày là con Quỳnh đó hả?
Nhân vật phụ
Ừa còn ai trồng khoai đất này
Nhân vật phụ
Nhỏ đó có mùi thơm hen
Nhân vật phụ
Nghe giống biến thái quá cha nội
/mặt kỳ thị/
Nhân vật phụ
Cái bà này...
/bất lực/
Nhân vật phụ
Mà sao tui thấy nó ít nói chuyện với ai ha?
Nhân vật phụ
Tại ba không thấy thôi
Nhân vật phụ
Nó lâu lâu hay nói chuyện với tụi con Lam với Hà đấy
Nhân vật phụ
Ủa Quỳnh không nói chuyện với bà hả?
Nhân vật phụ
Có nhưng vài câu thôi
Nhân vật phụ
Với lại người ta là hot girl mà
Nhân vật phụ
Mày không biết thiệt hay giỡn vậy ba?
Nhân vật phụ
Không biết thiệt cha ơi
/bất lực/
Nhân vật phụ
Tao nghe nói nhỏ Quỳnh đó là hot girl ở trường mình đấy
Nhân vật phụ
Tui còn nghe nói 10 thằng tới bắt chuyện làm quen là 10 thằng đó tự động rời đi đấy
Nhân vật phụ
Không có trình nói chuyện với người ta đấy
Nhân vật phụ
Nghe kiêu thế
Nhân vật phụ
Vậy mới càng hấp dẫn chứ cha
Đám sinh viên đó cứ xầm xì nói về cô
Tai cô vẫn nghe rõ từng lời, nhưng không đáng quan tâm, tay cô vẫn đều đặn ghi xuống vở, đôi mắt nhìn lên bảng
Nhân vật phụ
Hà: Bà xài dầu thơm hả?
Nhân vật phụ
Hà: Thơm quá trời luôn nè
Nhân vật phụ
Lam: Sáp? Bộ bà có đem theo hả?
Diễm Quỳnh
Ừm...tui hay để trong túi
Nhân vật phụ
Hà: Mua ở đâu vậy?
Nhân vật phụ
Lam: Phải đó chỉ tụi này coi~
Diễm Quỳnh
Một người quen tặng cho mình
Nhân vật phụ
Hà: Heh~ Sướng quá dạ~
Nhân vật phụ
Lam: Là ai đã tặng cho hot girl của chúng ta vậy?~
Diễm Quỳnh
Hot girl!?
/nhíu mày/
Nhân vật phụ
Hà: Bà không biết hả?
/ngạc nhiên/
Nhân vật phụ
Lam: Thiệt luôn!?
/ngạc nhiên/
Nhân vật phụ
Hà: Cô nương của tui ơi
Nhân vật phụ
Hà: Bà rất nổi tiếng đấy
Nhân vật phụ
Lam: Mà cô hot girl của chúng ta đâu để ý đến được hot hay không chứ~
Nhân vật phụ
Lam: Mà ai tặng sáp cho bà vậy?
Nhân vật phụ
Lam: Ủa là từ lúc bà lên Sài Gòn là mẹ bà đưa cho bà sài vậy hả?
Diễm Quỳnh
Ừa...mẹ tui nói con gái quan trọng ngoại hình và mùi hương nên hay làm cho tui đấy
Nhân vật phụ
Hà: Sướng quá~
Nhân vật phụ
Lam: Công nhận mẹ bà thương bà ghê~
Quỳnh vẫn ngồi yên ở bàn gần cửa sổ, xếp sách vở ngăn nắp như thói quen
Nhân vật phụ
Lam: Ê Quỳnh, lát bà có bận gì hông?
Nhân vật phụ
Hà: Đi làm hả?
Nhân vật phụ
Lam: Vậy thôi, tụi này không làm phiền bà nữa hen
/đẩy con bạn đi/
Nhân vật phụ
Hà: Tiết sau nhớ bao bọn này đấy~
Diễm Quỳnh
Sữa đậu nành ha?
Nhân vật phụ
Lam: Được đó~
/mắt sáng lên/
Nhân vật phụ
Hà: Món ruột của con Lam mà sao từ chối được
/cười bất lực/
Diễm Quỳnh
Bái bai
/mỉm cười/
Nhân vật phụ
Hà: Bái bai cô nương~
/vẫy tay/
Nhân vật phụ
Lam: Nhớ sữa đậu nành đấy
/bị lôi kéo/
Đúng lúc hai cô bạn của Quỳnh đã đi
Quỳnh đang thu dọn đồ đạc của mình thì có giọng nói cất lên sau lưng cô
Nhân vật phụ
Khang: Chào cậu
Quỳnh dừng tay, khẽ quay đầu
Một nam sinh cao, tóc cắt gọn, áo sơ mi trắng vắt balo một bên. Trông sáng sủa, tự tin. Chắc là vừa tan lớp ở khu bên.
Diễm Quỳnh
Chào cậu
/khẽ gật đầu/
Nhân vật phụ
Khang: Bạn là Quỳnh?
Diễm Quỳnh
Ừm, bạn tìm mình?
Nhân vật phụ
Khang: Mình thấy bạn vài lần ở thư viện rồi
Nhân vật phụ
Khang: Hôm nay, có thể… mình mời bạn một ly cà phê chứ?
Diễm Quỳnh
Nhưng mình không có thói quen đi cà phê với người mình chưa quen
Nhân vật phụ
Khang: À...vậy lần sa-
/cười ngượng/
Diễm Quỳnh
Nhưng mình mong bạn giữ ý định ấy cho một cô gái sẵn lòng
Diễm Quỳnh
Mình không muốn bạn phí thời gian
Câu nói không hề gay gắt. Nó giống như một dòng nước chạm nhẹ vào tay… nhưng lại khiến người ta lạnh đi nửa giây
Nhân vật phụ
Khang: À...mình hiểu rồi
/gật đầu/
Nhân vật phụ
Khang: Xin lỗi làm phiền bạn
/lùi lại một chút/
Diễm Quỳnh
Mình xin phép
/cầm balo rời khỏi lớp/
Cô bước ra khỏi lớp bằng dáng đi nhẹ như mây. Hương vanilla lại một lần nữa thoảng qua khoảng trống ấy
Khang đứng lại, nhìn bóng cô khuất dần ở hành lang, khẽ lẩm bẩm
Nhân vật phụ
Khang: Lần đầu tiên mình bị từ chối mà không thấy giận được
Comments