2

Trùng Khánh…Tiếng xe cộ ồn ào buổi sáng sớm, tiếng nói chuyện rôm rả hay tiếng chim hót trên cành đều đang khuấy động bầu không khí sáng sớm.
Trái ngược lại với không khí náo nhiệt đó thì trong phòng…em vẫn còn đang nằm mớ ngủ trên giường, hưởng những làn gió mát lạnh trong phòng.
Bỗng nhà bên cạnh cứ phát ra tiếng rất lớn như đang vận chuyển đồ. Em tò mò cũng ngó đầu ra xem :
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Họ làm gì mà để nhiều thùng hàng thế nhỉ ?
Chiếc xe tải đậu trước nhà họ, bên trong có rất nhiều những thành giấy đang đựng rất nhiều đồ gia dụng. Ngoài ra là những bình quý nhưng lại bị vứt vào thùng như…chẳng có giá trị gì.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Họ…là đang vô tình hay cố ý vậy !
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Mình cũng muốn được vô tình vứt một chiếc bình quý như vậy.
Em giơ tay chấm chấm nước mắt :
Mẹ: Minh ơi ! Xuống ăn sáng nè con !
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Dạ mẹ.
Em la vọng xuống nhà, nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi đi xuống.
Vừa bước xuống cầu thang em đã cảm nhận được một hương thơm xộc vào mũi.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Aydo, nay mẹ yêu làm món gì mà ngon vậy ta.
Mẹ: Sến quá ông nhỏ à ! Nghe nổi da gà luôn ấy !
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Sao mẹ nói vậy ! Mẹ có biết mẹ nói vậy làm tổn thương trái tim “yếu đuối” của con không !
Em nói rồi làm bộ dạng ôm tim với khuôn mặt sướt mướt, đau lòng :))
Mẹ: Tôi hết nói nổi ông rồi ! Vào đây ăn đi nhanh lên !
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Dạ !
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tuân lệnh mẫu hậu !
Một tay cậu nắm thành nắm đấm, tay còn lại vẫn duỗi thẳng rồi đụng hai tay vào nhau như trong phim kiếm hiệp, chọc mẹ cậu cười lớn vì sự ngây ngô của con trai mình.
…..
Tiếng động bên ngoài lại kích thích sự tò mò của cậu nên sau khi ăn xong cậu lại rón rén đi ra nhìn lén.
Mẹ: Con muốn đi thì cứ đi đi sao mà phải đi lén lút làm gì ?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Lỡ họ thấy con rồi lại nghĩ con là ăn trộm thì sao !
Mẹ: Tôi thấy ông bây giờ mới giống ăn trộm đó !
Mẹ em bật cười.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Vâng vâng !
Em chạy ra ngoài rồi đi tới đi lui trước nhà họ. Lâu lâu lại liếc nhìn một cái như sợ người ta biết em đang nhìn.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Ủa ?
Em như thấy được gì đó liền nhìn chằm chằm rồi lại suy nghĩ giống như em đã quên cái gì đó.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
!?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play