Ngoan, Chị Yêu Em Mà. [Hanyeol][Lyhan X Yeolan]
#1
Hưm... Phải bắt đầu từ đâu nhỉ?
Tôi đã bắt đầu học đại học rồi.
Nhưng dường như chẳng ai quan tâm về tôi cả.
Tôi, Phương Lan. 19 tuổi đang theo học ở một trường cảnh sát ở thành phố, học năm 2 rồi nhé. Từ nhỏ đến lớn, tôi đã biết mình không phải là người con được yêu thương của gia đình mình, nên tôi đã lên thành phố học.
Vì khi có tôi, họ đã bị sa sút, mất cả chì lẫn chài.
Họ nói tôi là đồ "Sao chổi".
Đến khi cô em gái chào đời. Họ đã phất lên trông thấy.
Từ đó tôi trở thành thứ rác rưởi.
Họ nói tôi đã lấy hết những gì tốt đẹp của gia đình và đổi lại là sự xui xẻo.
Vào năm tôi 6 tuổi, cô em gái 4 tuổi, cô đã biết bắt đầu chập chững đi và nói. Cô cứ đòi bà dắt cô đi chơi, nhưng trời đã tối hẳn, mắt bà cũng không còn rõ. Tôi cản lại nhưng cô ấy không chịu cứ khóc la, bà sợ tôi lại bị mắng thế nên đã dẫn cô đi.
Nhưng không may... Một chiếc xe hơi màu đen đang mất lái, nhắm thẳng vào phía bà và cô, bà đã tiến tới chắn cô nhưng cô lại ngước đôi mắt mình lên mảnh vỡ bay thẳng vào đôi mắt của cô khiến cô mù loà vĩnh viễn.
Bà mất đi, em gái mù loà.
Họ cứ bảo tại tôi, tại tôi đã hại cô ấy mất đi đôi mắt. Nơi nhìn thấy những điều đẹp nhất.
Nhưng họ không biết rằng tôi đã cản.
Chợt bừng tỉnh, tôi bắt lấy chiếc điện thoại run lên trên bàn, cần thận bấm nghe.
Lâm Nhiên
Hôm nay mày có việc gì không?
Phương Lan
Nay con được nghỉ
Lâm Nhiên
Vậy thì 8 giờ sáng này đến quán cafe XX để gặp hôn phu của mày nhé
Phương Lan
Nhưng bây giờ là 7 giờ 45 rồi sao kịp?
Tôi bước xuống giường cấp tốc gọn lẹ mà đi đến quán mẹ đã gửi.
Vào đến quán cô bước đến ngay bàn có cô gái tóc đen dài xoăn lơi, ánh mắt đăm chiêu vào một hướng không cố định.
Em ấy ngước lên nhìn tôi. Là đàn em hồi cấp 3 của tôi đây mà?
Comments
𐙚 𝐢𝐰.𝐡𝐚˙⋆.
tôi iuuu cổ vì đã viết fic mới 😭😭
2025-07-23
1