CHƯƠNG 3: Kẻ Nhận Tội

•Kẻ Nhận Tội•
“công bằng, nhưng rốt cuộc vẫn trừng phạt sai người”
“nếu không có ai kiểm soát, sớm muộn cũng trở thành vấn đề của xã hội.”
Không khí trong lớp chậm chạp như bị đóng băng.
Từng chiếc đồng hồ điện thoại đều đã nhảy qua con số 17:30.
Ánh chiều buông xuống, chiếu loang lổ qua khung cửa lớp, khiến bụi phấn trong không khí cũng trở nên nặng nề.
Ánh chiều buông xuống, chiếu loang lổ qua khung cửa lớp, khiến bụi phấn trong không khí cũng trở nên nặng nề.
Hiroki gõ gõ ngón tay lên mặt bàn.Nhịp đều đặn. Nhẹ. Một âm thanh không ai để ý…
trừ người bên cạnh.
Cậu học sinh ngồi ghế sát Hiroki giật mình.Cậu ta liếc sang, chỉ thấy một ánh mắt nghiêng đến, lười biếng nhưng… ẩn ý gì đó
Hiroki không nói gì. Chỉ nghiêng đầu. Rất khẽ. Và khóe môi cong nhẹ như thể cậu đang mỉm cười mà không cười
Cậu học sinh kia nuốt nước bọt.
Giơ tay lên
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Em–em là người… dán tờ giấy đó, thưa thầy.
Toàn lớp xoay đầu lại, sốc đến nghẹt thở. Cái tên vừa nhận lỗi kia là Yamaka – học sinh trung lập, chưa từng tham gia trò đùa nào trong lớp.
Tobirama gập sổ. Mắt không rời khỏi Yamaka
Senju Tobirama
Senju Tobirama
Tên đầy đủ
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Tenno Yamaka, lớp 3C. Em… xin lỗi thầy.
Giọng cậu run. Rất khẽ. Rõ ràng là không thật.
Tobirama không nói gì trong vài giây.Rồi anh đứng dậy.
Senju Tobirama
Senju Tobirama
Các em về,còn Yamaka lên phòng giáo viên gặp tôi
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
…dạ vâng
Hiroki liếc sang, khóe môi nhếch lên.
Minazuki Hiroki
Minazuki Hiroki
“Ngoan lắm”
Không cần nói một lời. Không cần đứng dậy. Không cần cúi đầu.
Cậu chỉ nhìn, và cả lớp vẫn biết ai là người thực sự khiến mọi chuyện xảy ra.
Cậu xỏ tay vào túi áo khoác, ngáp dài.
Minazuki Hiroki
Minazuki Hiroki
“Ông thầy kia cũng vậy thôi… nghĩ mình công bằng, nhưng rốt cuộc vẫn trừng phạt sai người.”
Nhưng khi cậu đứng lên, ánh mắt lại vô thức liếc qua… Tobirama.
Và chạm đúng ánh nhìn đang chiếu tới.
Tobirama không nói gì.Chỉ nhìn thẳng vào Hiroki – không phẫn nộ, không chỉ trích – mà như thể… đã biết tất cả từ đầu.
Hiroki nhếch môi nhìn,rồi quay đi
Tuy không có lời nào được thốt ra…Nhưng trong khoảnh khắc đó, hai người đàn ông – một thầy giáo, một học sinh – như bước vào một ván cờ thầm lặng.
Một người ngồi. Một người đứng. Một ánh mắt bình thản. Một nụ cười khinh khỉnh.
Và không ai là kẻ rút lui.
—Phòng giáo viên, cuối buổi chiều—
Tiếng chổi quét. Tiếng bàn ghế va khẽ. Yamato lặng lẽ lau bảng, lưng ướt mồ hôi dù trời không nóng.
Tobirama đứng phía sau, chỉnh lại tài liệu. Không nói gì.
Nhưng đột nhiên, khi Yamato khẽ nghiêng đầu, toan nhúng khăn
Senju Tobirama
Senju Tobirama
Em không cần nhận thay.
Yamato sững lại.Không quay đầu, chỉ khẽ run tay.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Yamaka: nhưng…em
Senju Tobirama
Senju Tobirama
Tôi biết người dán tờ giấy đó là ai.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Giọng Tobirama không hề mang theo trách móc.
Chỉ là một kết luận. Đúng mực. Khách quan. Sạch sẽ như phấn mới rơi xuống nền gạch.
Senju Tobirama
Senju Tobirama
Em có thể về.
Yamato quay đầu lại – mắt cậu mở to.Nhưng không dám hỏi.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Yamaka: dạ..cảm ơn thầy
Khi cửa khép lại, ánh nhìn của Tobirama lại hướng về phía cửa sổ.
Màu hoàng hôn đỏ như vết máu trên áo blouse trắng của một bác sĩ sau ca mổ thất bại.
Anh lẩm bẩm, không chắc là nói với ai
Senju Tobirama
Senju Tobirama
Trẻ con kiểu đó… nếu không có ai kiểm soát, sớm muộn cũng trở thành vấn đề của xã hội.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play