🌃 Phòng 301 – Ký túc xá khu C
Trời ngoài cửa sổ nhòe mưa như đang tải về một nỗi bối rối mơ hồ. Trong căn phòng im ắng chỉ còn tiếng gõ phím và tiếng thở nhẹ như nhịp nhạc nền cho một phân đoạn chẳng ai dám đoán trước.
Hạ Việt ngồi nghiêng người, ánh đèn bàn phản chiếu lên sống mũi cao, bờ môi mím nhẹ như đang cố tập trung. Nhưng bên cạnh cậu là một "file dữ liệu sống" với logic khó đọc nhất từng gặp: Tống Kha – học bá lạnh lùng, luôn im lặng, nhưng ánh mắt lại khiến người khác muốn giải mã.
Hạ Việt (Nam Thần)
> /nhìn màn hình rồi quay sang/
Phần tổng quan tớ viết ok chưa? Hay cậu muốn thêm biểu đồ?
Tống Kha (Học Bá)
> Ổn. Nhưng cậu dùng từ "đột phá" nhiều quá.
Trong phân tích, cần chính xác hơn.
Hạ Việt (Nam Thần)
> /ghé gần/
Vậy cậu gợi ý từ gì thay thế? /ngẩng đầu lên nhìn sát/
Tống Kha (Học Bá)
> /ngẩng đầu cùng lúc/
Có thể dùng—
/bụp!/
Một tiếng động nhỏ vang lên. Hạ Việt sơ ý trượt chân vào dây sạc dưới bàn. Ghế đổ nhẹ, tay vung lên theo bản năng, kéo theo áo Tống Kha.
Và thế là…
/Bịch!/ Hai người ngã nhào xuống sàn trải thảm.
…Môi chạm môi. Không báo trước. Không kịp né tránh.
Hạ Việt (Nam Thần)
> /đơ người vài giây, mắt mở to như lỗi 404/
(Ơ… môi… Cái gì… mình… mình đang hôn học bá??? 😳💥)
> /ngồi bật dậy theo, tay che miệng/
Tớ mới là người xin lỗi!!! Tớ không cố ý đâu… /á khẩu/
Mà… cậu… cậu không giận hả?
Tống Kha (Học Bá)
> …Không. Tôi không khó chịu.
/chỉnh lại cổ áo, ánh mắt nhìn chỗ khác/
Hạ Việt (Nam Thần)
> (Ủa??? Không khó chịu? Vậy là… không ghét mình? Hay là… 🥺)
Cả căn phòng im ắng vài giây, như thể thời gian bị đặt ở chế độ “pause”. Chỉ còn tiếng mưa ngoài cửa sổ rơi từng hạt như gõ vào ngực trái.
Hạ Việt (Nam Thần)
> /nhẹ giọng/
Ờm… coi như chưa có gì xảy ra ha?
…Mặc dù cậu hôn rất nhẹ 😭 /quay mặt đi che đỏ mặt/
Tống Kha (Học Bá)
/liếc sang một chút, khóe môi khẽ cong như dấu chấm hỏi/
Cậu cũng không tệ.
Hạ Việt (Nam Thần)
> /nhìn sững/ (Ủa? Cái gì vậy? Cái gì vừa được công nhận vậy??? 😳💀)
Sau sự cố “va chạm ngoài ý muốn”, bầu không khí không còn lạnh như lúc đầu. Họ vẫn ngồi gần nhau, chỉ cách vài pixel. Nhưng khoảng cách lòng người – như dòng dữ liệu đang chạy ngầm – đã có sự thay đổi.
Dưới màn mưa phùn, phòng 301 không còn chỉ là nơi học nhóm, mà trở thành vùng giao thoa đầu tiên của hai hệ điều hành trái dấu.
Comments
Nguyễn Thành Phát
hình như hơi mặn rùi:))))
2025-07-26
0
JIJAN ZINYUN
ngọt:)
2025-07-26
0