Con cờ mang tên "gặp gỡ"

“Muốn bắt một con thú hoang? Cứ giả vờ như mình là mồi”
____________________
Ran hút một hơi thuốc cuối cùng trước khi dụi nó vào bức tường loang lổ, vết máu cũ khô lại thành những vệt xám sẫm trên xi măng nứt nẻ
Đêm Tokyo dưới lòng đất chẳng bao giờ trong lành, kể cả gió cũng nặng mùi mục ruỗng
Hắn ghét những loại nhiệm vụ kiểu này
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Tiếp cận Kurara Hanafumi
Mikey đã nói, giọng trống rỗng như đang đọc một câu trong sách sử, như thể đó không phải là kẻ đứng đầu một tổ chức buôn nội tạng từng khiến Phạm Thiên phải dè chừng
Haitani Ran
Haitani Ran
Không bắt?
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Chưa
Haitani Ran
Haitani Ran
Không giết?
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Càng chưa
Ran im lặng, mi mắt trễ xuống, điếu thuốc giữa môi nhếch nhẹ. Hắn không hỏi tại sao
Với Mikey, “chưa” luôn là một lời hứa, và cũng có thể là một lời tuyên án treo
_________________
Quán bar nhỏ nằm trong một hẻm tối. Không bảng hiệu. Không ánh đèn
Cửa sắt trượt chỉ hé mở khi người đưa “hàng” gõ đúng ba lần và đưa đúng mắt nhìn vào camera hồng ngoại
Ran không cần giới thiệu, hắn là người quen cũ. Không phải của nơi này - mà của thế giới đằng sau nó
Quán vắng. Nhạc jazz cũ kỹ chảy chậm như máu đông
Trong góc quán, ánh sáng mờ soi lên một dáng người đang ngồi: áo sơ mi trắng xắn tay, găng tay y tế đen chưa tháo hẳn, tóc bạch kim rối nhẹ như vừa trải qua một ca phẫu thuật
Kurara Hanafumi
Nhìn cậu ta, Ran có cảm giác như đang nhìn một khoang lạnh giữ nội tạng, vừa sạch sẽ, vừa âm u đến đáng sợ
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Lại đây ngồi không?
Giọng nói vang lên trước cả ánh mắt. Mềm, kéo dài như sợi kẹo nhưng bén như chỉ phẫu
Ran cười, chậm rãi kéo ghế đối diện, vắt chân và dựa người ra sau
Haitani Ran
Haitani Ran
Ngạc nhiên là cậu biết tôi sẽ tới
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Không ( mỉm cười )
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Tôi 'muốn' anh tới
Câu trả lời không hề giấu giếm. Cũng chẳng thách thức. Chỉ như một đứa trẻ hân hoan khi món đồ chơi cuối cùng đã được mang đến
________________
Haitani Ran
Haitani Ran
Nghe đồn cậu giết người có chọn lọc
Ran rót cho mình một ly whisky, khẽ liếc sang người có khuôn mặt điển trai bên cạnh. Trẻ, nhợt nhạt, rợn người
Haitani Ran
Haitani Ran
Chỉ mổ bọn tội phạm
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Ừm. Không thích lãng phí dao mổ vào những người vô tội
Haitani Ran
Haitani Ran
Lý tưởng đạo đức à?
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Không. Dao mổ của tôi đắt lắm
Hanafumi chống cằm, mắt híp lại cười, đôi mắt xám bạc cong lên như vầng trăng khuyết
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Phải tiết kiệm
Ran nhếch môi cười
Người điên, nhưng có nguyên tắc. Loại người mà Mikey sẽ vừa sợ vừa muốn thu phục
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Tôi cũng nghe nhiều về anh, Haitani Ran
Haitani Ran
Haitani Ran
Ồ?
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Anh có mùi...
Hanafumi nghiêng người sát lại, thì thầm sát tai hắn
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
...thú hoang bị xiềng
Ran không phản ứng. Tim đập một nhịp lệch, nhưng tay vẫn nhấc ly rượu như chẳng có gì
Haitani Ran
Haitani Ran
Thế à?
Haitani Ran
Haitani Ran
Còn cậu thì có mùi...
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Mùi gì?
Ran ghé lại, môi gần chạm tóc Hanafumi
Haitani Ran
Haitani Ran
...xác chết trong phòng mổ
Hanafumi bật cười khúc khích. Một kiểu cười không bình thường. Và Ran biết, đó là lúc cậu ta 'vui' thật sự
__________________
Cuộc nói chuyện kéo dài thêm một tiếng
Câu chữ như dao lướt trên bề mặt da - căng, bén, không đổ máu nhưng chẳng thoải mái
Ran chơi vai quen thuộc: kẻ giễu cợt, bí ẩn, lười nhác nhưng thông minh
Hanafumi thì không giấu mình: rực rỡ, lập dị, nguy hiểm, và luôn nhìn người khác như thể đang phân loại nội tạng
Khi Ran đứng dậy rời đi, Hanafumi giữ cánh tay hắn một khắc
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Lần sau anh muốn hẹn ở nơi nào?
Haitani Ran
Haitani Ran
Ghé chỗ cậu, thấy sao?
Ran chỉ đang nói đùa, vốn là mỉa mai. Nhưng lời nói qua tai cậu trai tóc bạch kim lại mang ý nghĩa hoàn toàn khác
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Chỗ tôi?
Haitani Ran
Haitani Ran
Ừ. Có giường không?
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Có bàn mổ
Haitani Ran
Haitani Ran
Mát xa kiểu mới?
Kurara Hanafumi
Kurara Hanafumi
Tháo gan, rửa thận, bơm máu sạch. Siêu nhẹ người luôn
Ran cười phá lên, gạt tay Hanafumi ra
Haitani Ran
Haitani Ran
Tôi thích cảm giác nặng nề hơn. Chắc là sẽ hợp
__________________
Đêm hôm đó, khi Ran về căn hộ trong Bonten, mở cửa bước vào và đóng sầm lại sau lưng, trong túi áo khoác có một mẫu găng tay y tế màu đen mà hắn không nhớ đã bị nhét vào từ lúc nào
Một bên găng bị rạch, viền dính chút máu đã khô. Cạnh đó là một mảnh giấy nhỏ, chữ viết tay nắn nót:
“Thật ra tôi không thích tiếp cận ai trước đâu. Nhưng với anh, tôi ngoại lệ” — K.H.
Ran bật cười, xoay xoay chiếc găng trong tay như đang đánh giá một món đồ chơi
Haitani Ran
Haitani Ran
Được rồi, nhóc điên. Chơi thì chơi

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play