[Văn Hàm] Hoa Tàn Trong Sương
Chap 2
Sau khi sửa xong nguyện vọng trong văn phòng Tả Kỳ Hàm ôm đống sách lề mề quay lại lớp học
Giờ tự học buổi sáng vừa kết thúc các bạn học sinh trong lớp thi nhau nằm gục xuống bàn để ngủ bù yên ắng như thường lệ
Góc cuối cùng ở bàn cuối lớp Lục Thời Điềm đang nghiêm túc giảng bài Hoá Học cho Lưu Cẩm Yến
Ánh nắng ngoài cửa sổ xuyên qua tầng lá chiếu vào hai người họ đang ghé sát vào nhau
Tả Kỳ Hàm mải mê đưa mắt nhìn Lưu Cẩm Yến cô gái có thần sắc như tiên dừng lại nơi vạt áo bị ướt của cô lúc nãy cậu không cẩn thận làm đổ bữa sáng của cô ấy Thời Điềm đã đưa cô vào nhà vệ sinh để dọn dẹp
Cậu nhớ lại dáng vẻ Lục Thời Điềm bước đi nhanh chóng cậu chỉ thấy phần da thay khi nãy bị cháo nóng đổ lên vẫn còn âm ỉ đau
Không biết ai đó dơ chân ra ngáng sách bài tập cậu ôm vương vãi khắp nơi
Lục Thời Điềm đang nhẹ giọng giảng bài cũng bị tiếng ồn làm cho ngắt quãng cậu ta đưa mắt nhìn lên một cái rồi lại không thèm quan tâm nữa
Cậu ngước mặt nhìn lên người vừa ngáng chân cậu, không ai khác, chính là Minh Khôi cậu học sinh cao ngạo, nổi tiếng hay gây chuyện với những ai mà cậu ta không ưa. Khôi nhếch mép, giọng mỉa mai:
Ngô Minh Khôi
Xin lỗi nhé, không thấy cậu đi qua. Chân tôi trượt… đúng lúc
Tả Kỳ Hàm từ từ ngồi dậy, không nói một lời, ánh mắt vẫn trầm lặng như cũ. Cậu phủi áo, nét mặt không biểu lộ đau đớn cũng chẳng tức giận. Cứ như thể... mọi chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra.
Cậu im lặng thu dọn mớ hỗn lộn ấy đang định tiến về chỗ ngồi thì bỗng có giọng nói cợt nhả vang lên
HS18: “Anh Lục ơi,hình như cái đuôi nhỏ của anh cũng muốn anh dạy Hoá học đó”
Lên lớp 12 cậu học được tất cả các môn nhưng chỉ riêng Hoá học vẫn luôn là điểm yếu
Trước Khi Lưu Cẩm Yến chuyển đến mỗi sáng sau giờ tự học Lục Thời Điềm đều dạy kèm Hoá học cho cậu
Cả lớp bỗng rộ lên tiếng trêu đùa
Cậu không quan tâm chỉ âm thầm nhặt từng quyển sách đang vương vãi khắp nơi
Có lẽ vì thấy cậu quá trật vật Lục Thời Điềm nhíu mày định tới nhặt giúp.Lưu Cẩm Yến đang cắn đầu bút nghĩ ngợi bỗng khoác tay cậu ta
Dường như lúc này cô ấy mới nhìn thấy cậu ngẩn mặt lên nở một nụ cười rực rỡ đầy tự tin
Lưu Cẩm Yến
Bạn học Tả,xin lỗi nhé mình học Hoá không giỏi vậy lên thầy xếp bọn mình cùng nhóm học tập!
Lưu Cẩm Yến
Đến trước thì được ưu tiên!Tớ không thể nhường cậu ấy cho cậu được đâu
Nói xong cô ấy còn nghịch ngợn lè lưỡi hai má ửng hồng gương mặt đáng yêu và dáng vẻ hoạt bát ấy đúng là một trời một vực với cậu người trầm lặng ít nói
Lưu Cẩm Yến
Thầy Lục ơi~em hình như là có chút ý tưởng rồi thầy giảng tiếp giúp em nhé?
Lục Thời Điềm hạ giọng ngồi lại ghế xem như ngầm đồng ý với lời cô ấy nói không quan tâm cậu nữa
Tả Kỳ Hàm
//im lặng đứng nhìn//
Lục Thời Điềm giảng bài càng lúc càng sâu Lưu Cẩm Yến bắt đầu không hiểu nổi nghiêng đầu cắn bút dứt khoát chống cằm ngước mắt quay sang nhìn Lục Thời Điềm
Lưu Cẩm Yến
Tiểu Lục lông mi của cậu dày ghê~
Lục Thời Điềm
Tập trung đi
Vẻ mặt của cậu ta vẫn lạnh nhạt dường như không bị ảnh hưởng bởi sự quyến rũ của Lưu Cẩm Yến
Lưu Cẩm Yến
Được rồi mà //Lẩm bẩm//
Cô ấy vừa lẩm bẩm rồi khẽ nghiêng người sát cậu ta thêm chút nữa.Cảnh tưởng đẹp đẽ ấy đã được gói gọn trong mắt cậu,cậu không phản ứng chỉ dịu dàng nhìn qua rồi lại ôm chồng bài tập quay về chỗ ngồi một cách dứt khoát nhưng chứa đựng sự bình thản
Trần Dịch Hằng
//Ngẩn mặt lên//
Trần Dịch Hằng
À…bạn cùng bàn mới
Trần Dịch Hằng
//Gãi tai dựa người về đằng sau//
Trần Dịch Hằng
Xin lỗi,tôi thiếu ngủ 2 tiết sáng nay chưa chú ý lắm lên không biết cậu…//Cười nhẹ//
Tả Kỳ Hàm
Cậu cứ ngủ tiếp đi…nếu không bị việc học của tôi làm ảnh hưởng//Nhìn//
Trần Dịch Hằng
Oh!Không…không cảm ơn,tôi ngủ đủ rồi
Trần Dịch Hằng
“Chậc!đẹp thế này bảo sao…”
Trần Dịch Hằng mò mẫm gầm bàn mở điện thoại lên vào một nhóm trên Wechat cười tủm tỉm nhắn tin
Comments