#4: Số Phận Nghiệt Ngã

Kỹ Viện Trấn là nơi ngày đêm đưa đón kẻ lạ người quen.
Bên ngoài là gác son đèn lụa, bên trong là tiếng cười rượu rót, xen lẫn tiếng ʀᴇ̂ɴ hoan lạc ân ái.
Câu ca lời hát như mật ngọt rót vào tai, những điệu cười lẳng lơ nhằm chiêu dụ sắc người.
Trụy lạc bằng sự êm ái, trinh tiết một đời cứ thế mà bị xâm phạm.
Bán mình, bán trinh tiết, bán cả một đời phù hoa, bán luôn nhân hiệu của một con người.
Gối chăn ướt lệ, chiếu chõng thấm ướt mồ hôi, xác người quấn lấy trao đổi linh hồn nhưng cũng chẳng gọi là thiêng?
Người mình theo thói trụy lạc, vốn chẳng oán than chi?
Nhưng phận người bị ép giam, bị bán rẻ cả thời xuân xanh, ai thấu được nỗi niềm này?
.
.
──── ⋆⋅☆⋅⋆ ────
NovelToon
...
...
Tránh đường!
...
...
Người nhà Lầu Xanh!
...
...
Kẻ nào còn ngáng đường, đừng trách ta không khách khí!
Đám hầu khệ nệ khiêng một chiếc kiệu to bự, hoa văn rồng uốn lượn.
Bên trong là mụ Tú Bà đang ngồi tựa lưng vào vách kiệu, môi tô đỏ chót, thần sắc hơn người dù đã có tuổi.
Tú Bà
Tú Bà
//Ngắm nhìn Quang Hùng//
Tú Bà
Tú Bà
Thật đẹp.
Tú Bà
Tú Bà
Kiểu này đám công tử kia chắc sẽ rất thích.
Tú Bà
Tú Bà
Ta sẽ cho ngươi một gian phòng kín.
Tú Bà
Tú Bà
Trụy lạc với 10 người trong cùng một lúc.
Tú Bà là người khiến ai ai cũng phải nể đến chín phần.
Không chỉ vì vẻ đẹp đã có tuổi, mà bà còn nắm trong tay một dãy lầu xanh trứ danh bậc nhất chốn kinh kỳ.
Một khi bước vào Lầu Xanh của bà, thì khó lòng có thể mà thoát ra.
...
Chẳng mấy chốc đoàn người đã đặt chân tới Hoa Tửu Lâu - Lầu Xanh đắt khách nhất nơi đây.
Tú Bà
Tú Bà
Người đâu!
Tú Bà
Tú Bà
Đem tiểu tử này vào gian phòng kín!
Tú Bà
Tú Bà
Để Như Nguyệt dạy dỗ câu nệ khách!
...
...
Tuân lệnh tuyệt đối!
Đám hầu cẩn thận đặt chiếc kiệu trên vai xuống, vâng lời Tú Bà mà xách cậu vào gian phòng kín.
.
Suốt đọc đường lên gian phòng, dù đã ngất nhưng cũng chẳng được yên.
Có mấy ả kỹ nữ vừa thấy người mới, không nhịn được liền buông lời trêu ghẹo:
Kỹ Nữ
Kỹ Nữ
Da mịn như vậy, môi thì đỏ, mắt thì ngây thơ~
Kỹ Nữ
Kỹ Nữ
Để Thần Thiếp khao chàng suốt đêm nhé~
Kỹ Nữ
Kỹ Nữ
Tiểu lang quân từ đâu rơi xuống thế này~
Kỹ Nữ
Kỹ Nữ
Muốn hút sạch ᴛɪɴʜ ᴋʜɪ́~
Kỹ Nữ
Kỹ Nữ
Để Thần Thiếp giúp cho chàng bay lên tận cung trăng~
Kỹ Nữ
Kỹ Nữ
ꜱᴜ̛ớɴɢ đến tận kiếp sau~
Dù trêu đùa là vậy, song các ả cũng biết giữ chừng mực, trêu chọc cho vui miệng rồi thôi.
Chứ đâu như đám công tử bạc liêu đang chìm đắm trong hương vị ᴛɪ̀ɴʜ ᴅᴜ̣ᴄ ở cuối dãy hành lang ngoài kia?
Nói câu là biết chỉ sống bằng phần dưới, đầu giữ tóc chỉ để cho đỡ trống!
Công Tử
Công Tử
Phải nhúng qua rượu, dìm xuống giường, để cho nó nhớ kiếp kỹ nam là như thế nào.
Công Tử
Công Tử
Mặt kia... nếu tràn ngập ᴛɪɴʜ ᴋʜɪ́ của ta thì~
Công Tử
Công Tử
//Liếm mép//
Công Tử
Công Tử
Dạy nó cách cúi đầu ʀᴇ̂ɴ rỉ~
Công Tử
Công Tử
Miệng ʜᴏᴀɴɢ ᴅᴀ̣ɪ chỉ còn mùi của nam nhân~
Công Tử
Công Tử
Nắm đầu nó lên, áp sát nó liếm láp ʜᴀ̣ ʙᴏ̣̂ của ta~
Công Tử
Công Tử
ʜᴏᴀ ᴄᴜ́ᴄ của nó sẽ mở ra liên tục~
Công Tử
Công Tử
Thật háo hức muốn vấy bẩn mà~
.
Chẳng những như vậy, còn có một đôi chẳng màng thể diện mà làm lộ thiên ngay giữa đại sảnh.
Kỹ Nữ
Kỹ Nữ
A...hức...hưm...a~
Kỹ Nữ
Kỹ Nữ
Ư...ưm...Công tử..ơ-ới...~
ᴛʜᴀ̂ɴ ᴛʜᴇ̂̉ trần trụi, thể xác ʜᴏᴀɴ ʜᴏ̛̣ᴘ vào nhau. Đôi nam nữ bị nhấn chìm trong cơn sóng của ᴛɪ̀ɴʜ ᴅᴜ̣ᴄ.
Công Tử
Công Tử
Tiểu cô nương à~
Công Tử
Công Tử
Thích không~
Kỹ Nữ
Kỹ Nữ
Ư-ưm... thích~~
Nơi này là như vậy đấy... bước vào là sẽ sa vào mộng sắc, cơ thể bị ᴄʜɪếᴍ đoạt, lí trí nhường chỗ cho ɴʜᴜ̣ᴄ ᴅụᴄ lên ngôi.
.
.
Tú Bà
Tú Bà
Quăng nó xuống giường cho tao!
...
...
Vâng!
PHỊCH!
Tú Bà
Tú Bà
Xùy!
Tú Bà
Tú Bà
Lão Tùng thật là ác ôn?
Tú Bà
Tú Bà
Đánh đập dã man như thế?
Tú Bà
Tú Bà
Đêm nay nó có mở mắt nổi không đây?
Tú Bà
Tú Bà
Để mà hầu hạ khách nhân?
Tú Bà
Tú Bà
...
Mụ ta đứng đó lẩm bẩm suy nghĩ gì đó.
Sau đó ra liền ra lệnh cho Như Nguyệt - kỹ nữ đứng đầu nơi đây.
Tú Bà
Tú Bà
Như Nguyệt!
Tú Bà
Tú Bà
Ở lại trông nó cho ta!
Tú Bà
Tú Bà
Chừng nào nó tỉnh, bảo nó sửa sang dung nhan rồi đi tiếp khách!
Tú Bà
Tú Bà
Ta xuống canh chừng đám công tử háo sắc kia!
Tú Bà
Tú Bà
Sợ xảy ra án mạng nữa thì khổ...
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Vâng.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Bà cứ yên tâm, để cho tôi lo.
CẠCH
.
Mụ Tú Bà và đám người hầu thân cận rời đi.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
//Nhẹ nhàng ngồi lên giường//
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Ta nghe dân chúng kháo rằng Quang Hùng đẹp như tranh vẽ.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Nhưng phải sống kiếp chó gặm xương trong phủ họ Lê.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Ngày ngày bị dày vò chẳng khác gì địa ngục trần gian.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
...
Hơi mạo mạn một chút.
Như Nguyệt rướn người nhích sang, vén tóc cậu lên, để có thể ngắm nhìn rõ hơn vẻ đẹp thuần túy này.
NovelToon
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Quả nhiên là có chút sắc.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Chẳng trách mụ Tú Bà dốc bạc đem ngươi về đây.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Nhưng tiếc thay, thân thể phượng hoàng mà phải hóa kiếp chim lồng.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Hồng nhan họa thủy, đẹp làm chi để rồi bị giam cầm?
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Là hoa mà chẳng được ngẩng đầu nhìn nắng.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Chỉ biết héo tàn trong bình kín mà người ta đặt cho.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Chúng ta... thật giống nhau.
Quang Hùng lúc này vẫn đang chìm sâu trong cơn mộng mị.
Còn Như Nguyệt thì đứng dậy, tà váy khẽ chạm nền gạch lạnh.
Nàng bước chầm chậm đến bên ô cửa sổ hẹp, thứ duy nhất có thể thấy được ánh nắng mặt trời.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Cha.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Cha có đang hạnh phúc không?
Phòng này ở tầng chót và rất cao.
Cửa ra vào thì bị khóa trái, tường xây không có một chút kẽ hở nào cả.
Rõ là một chiếc lồng giam chuyên giăng bẫy những cánh chim đẹp đẽ.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Hết bán mẹ, rồi lại bán con?
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Kiếp người phụ nữ rốt cuộc cũng chỉ là bèo dạt mây trôi thôi sao?
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Một phận má đào, sinh ra để đổi lấy vài đồng bạc?
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Có phải đáng thương lắm không?
Nàng đưa mắt nhìn về phía bầu trời ở ngoài cửa sổ.
NovelToon
Trên kia, muôn ngàn vì sao lấp lánh như giọt lệ rơi của bầu trời đêm.
Ánh sao rọi xuống gian phòng kín, soi rõ hai kiếp người hồng nhan bạc phận.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Một đời ta giữ mình trong trắng.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Ta nguyện dâng trọn tất cả cho người mình thương.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Nhưng rốt cuộc cũng chỉ là món hàng đổi chác.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Tấm thân này đã bị vấy bẩn mất rồi.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Trăng ơi, rốt cuộc ta đã làm sai điều gì?
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Giữ gìn tiết hạnh như ngọc, ăn ở có đức suốt bao nhiêu năm.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Thế mà ông trời nỡ lòng nào đối xử với ta như vậy?
Như Nguyệt vừa mới sinh ra thì mẹ đã bị đem bán.
Nàng lớn lên trong một căn nhà vách đất xiêu vẹo, chỉ có hai cha con sống nương tựa với nhau.
Nhưng giữa cơn khốn cùng, người nàng gọi là cha bỗng lại trở thành một con ác thú.
.
⎾ʜᴏ̂̀ɪ ᴜ̛́ᴄ⏌
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Cha ơi!
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Người đừng bán thân con chỉ để đổi lấy vài hạt gạo.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Tuy là nữ nhi, nhưng con cũng là người.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Con cũng biết đau, biết sợ.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Con xin cha...
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Hức...
Đối diện với người con gái khóc lóc thảm thiết van xin nài nỉ.
Ông ta chẳng hề tỏ lòng thương xót một chút nào.
Lòng rõ căm phẫn vì nàng không phải là một người con trai!
...
...
Ngươi là nữ nhi!
...
...
Sinh ra là để gánh nợ.
...
...
Để làm trâu làm ngựa cho ta!
...
...
Cơm gạo đâu mọc ra từ lời thở than?
...
...
Chứng minh giá trị của mình đi chứ?
Như Nguyệt
Như Nguyệt
//oà khóc//
Như Nguyệt nức nở khóc, ôm lấy chân người cha kính mến của mình.
Nàng quỳ lạy, xin cha cho nàng một cơ hội để được sống.
Ngỡ đâu sẽ được yêu thương, chiều chuộng, chăm sóc?
Không!
Ông ta đá nàng một cái thật mạnh vào góc tường, buông lời lăng mạ sỉ nhục thân phận nữ nhi!
Như Nguyệt
Như Nguyệt
//Ôm bụng đau quằn quại//
...
...
Phận nữ nhi sinh ra chỉ để hầu hạ.
...
...
Chỉ cần da trắng mặt xinh.
...
...
Đàn bà như chiếc khăn tay, lau rồi thì vứt!
...
...
Giữ gìn để người ta xem làm chi? Kết cục cũng chỉ là vứt vào sọt rác!
Như Nguyệt không tin vào những gì mà cha cô vừa nói.
Nàng hiểu rõ là ở cái xã hội này, phụ nữ bị coi thường, bị khinh bỉ, bị xem như một món hàng bán ngoài chợ.
Ấy thế mà... sao cha cũng quay lưng lại với cô?
Máu mủ ruột rà, sinh cô ra để làm gì... rồi lại bán cô như một món hàng rẻ mạt?
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Cha...
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Cha ơi...
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Hức...
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Con cầu xin cha...
...
...
Ta hận vì ngươi là con gái.
...
...
Nếu ngươi là con trai thì ta sẽ còn suy nghĩ.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Hức... cha ơi, giới tính con đâu được lựa chọn...
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Tại sao cha lại...
...
...
BIẾN!
...
...
KHÔNG NHIỀU LỜI NỮA!
...
...
NGƯỜI ĐÂU!
...
...
ĐEM NÓ ĐI CHO TA!
Xã hội trọng nam khinh nữ, lời nói đàn ông là khuôn vàng thước ngọc?
Còn lời đàn bà chỉ là hơi gió thoảng qua tai?
Đàn bà đi sai một bước, bị người đời nói là lẳng lơ?
Nhưng đàn ông tung hoành ngang dọc thì lại được tung hô là đại trượng phu?
Tư duy cổ lỗ sĩ?
.
⎾ʜɪᴇ̣̂ɴ ᴛᴀ̣ɪ ⏌
Như Nguyệt
Như Nguyệt
//Đứng bên cửa sổ òa khóc//
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Hức...
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Vẫn là một đêm như bao đêm khác.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Mình phải phục vụ nhiều tên cùng một lúc.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
Làm ơn đấy, có ai cứu tôi không?
Tiếng khóc ai oán vang vọng giữa đêm khuya.
Gió rít nghẹn ngào theo từng đợt, trăng cũng chỉ biết lặng câm mà ngắm nhìn cô.
Quang Hùng cũng vì đó mà giật mình tỉnh giấc, mi tâm khẽ chau lại.
Thân thể yếu ớt đau đớn từ từ tỉnh dậy.
Như Nguyệt
Như Nguyệt
?!
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Khụ... khụ
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ôi cái lưng già của tôi...
ʜᴇ̂́ᴛ ᴄʜᴜ̛ᴏ̛ɴɢ 𝟦
Hot

Comments

𝑴𝒊𝒂𝒂☆

𝑴𝒊𝒂𝒂☆

Ông cũng xem KNY hả 🥰

2025-07-26

5

𝐗𝐨𝐚𝐢

𝐗𝐨𝐚𝐢

làm e nhớ đến kimetsu no yaiba 😇😇

2025-07-26

4

cchinh

cchinh

ông có đi xem movie ko

2025-07-31

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play