Chương 2: Bát Cháu Hồi Xuân

NovelToon
Sáng hôm sau.
Sương mù mỏng giăng khắp núi, ánh sáng nhẹ nhàng lướt qua lớp lá cây như bàn tay của ai đó đang vén màn.
Trong hang, Mộc Đan tỉnh lại bởi một mùi hương lạ.
Mộc Đan
Mộc Đan
“Thơm thật... Là cháo sao? Mà… ở đây làm gì có điện để nấu chứ?”
Cô lồm cồm ngồi dậy, bắt gặp Lăng Ca đang chăm chú khuấy nồi đất bằng một nhánh cây.
Lửa... cháy mà không cần củi.
Mộc Đan
Mộc Đan
Chị nấu bằng… phép à? Vậy… chị thật sự là tu tiên sao? Trời đất...”
Lăng Ca liếc nhìn cô.
Lăng Ca
Lăng Ca
“Đừng nói năng lộn xộn. Đây chỉ là một chút hỏa ý. Ngươi tạm thời chưa cần hiểu.”
Mộc Đan chống tay ngồi lên, đầu vẫn hơi choáng, nhưng giọng đã trở lại thoải mái hơn:
Mộc Đan
Mộc Đan
“Thôi, miễn có đồ ăn là em vui rồi. Tưởng đâu tiêu đời rồi “
Mộc Đan
Mộc Đan
“Mà chị hay thiệt, sống trên núi mấy chục năm, không thiếu chất sao?”
Lăng Ca
Lăng Ca
“Bần đạo… ăn gió uống sương.”
Mộc Đan
Mộc Đan
“…Chị nói đùa đúng không?”/ nhìn lăng Ca cười gượng
Nửa canh giờ sau.
Mộc Đan ngồi bên mép hang, tay ôm bát cháo nghi ngút khói. Mùi thơm thanh mát mà dễ chịu khiến bụng cô sôi lên lần nữa.
Mộc Đan
Mộc Đan
“Mà thứ này nấu bằng gì vậy? Nhìn đơn giản nhưng có vẻ ngon”
Lăng Ca đáp nhè nhẹ:
Lăng Ca
Lăng Ca
“Lá bách tâm, nấm tuyết ngọc, thêm chút linh chi mọc từ vách đá năm ngoái.”
Mộc Đan sững lại
Mộc Đan
Mộc Đan
“Chị… đây là đang cho em ăn cả một toa thuốc bổ hồi xuân hả?”
Cô múc thử một thìa, nếm rồi thở ra một hơi:
Mộc Đan
Mộc Đan
“Ngon thật. Thanh, ấm, mà dễ chịu lắm. Nếu chị mở nhà hàng, chắc khách sẽ đông lắm đây”
Lăng Ca không trả lời. Nàng chỉ lặng lẽ dõi mắt về phía mây trôi xa xa, thần sắc tĩnh lặng như nước hồ.
Vài phút sau.
Từ trong balô của Mộc Đan bỗng vang lên âm thanh chói tai.
Tít tít tít—
Lăng Ca lập tức đứng dậy, ánh mắt sắc bén, tay gần như chạm vào chuôi kiếm sau lưng.
Lăng Ca
Lăng Ca
“Âm thanh kia... là pháp khí?”
Mộc Đan
Mộc Đan
Hả? Không không! Không phải pháp khí gì đâu! Là điện thoại báo thức thôi!”
Mộc Đan cuống quýt lục balô, lôi ra chiếc điện thoại dính đất cát, màn hình sáng rực.
Mộc Đan
Mộc Đan
“Đây này! Nó chỉ kêu báo giờ thức dậy thôi, đừng rút kiếm …”
Lăng Ca nhìn chằm chằm vào chiếc máy kỳ lạ. Ánh sáng phát ra từ màn hình khiến nàng hơi nhíu mày.
Lăng Ca
Lăng Ca
“…Là kết giới hộ thân? Linh kính?... Hay một loại thông đạo giữa mộng giới?”
Mộc Đan
Mộc Đan
“Không không, chị hiểu lầm rồi. Đây chỉ là điện thoại. Dụng cụ liên lạc của người thời nay. Chị ở đây bốn mươi năm… chị chưa từng thấy qua sao?”
Lăng Ca
Lăng Ca
“ Chưa từng”
Một thoáng im lặng phủ xuống.
Cô nhìn sang bên, thấy Lăng Ca đang lặng lẽ lau thanh kiếm bằng một mảnh vải trắng. Một ý nghĩ chợt bật khỏi môi
Mộc Đan
Mộc Đan
“ Chị Lăng. Hay là chúng ta xuống núi đi.”
Lăng Ca khựng lại. Nàng quay sang, ánh mắt sâu lắng.
Lăng Ca
Lăng Ca
“Xuống…núi?”.
Mộc Đan
Mộc Đan
“Chị cứu em, em muốn trả ơn. Chị theo em xuống thành phố. Em ở chung cư, còn phòng trống.”
Mộc Đan
Mộc Đan
“Bao ăn, bao ở, đảm bảo đầy đủ vitamin.”
Lăng Ca không vội đáp. Ánh mắt nàng nhìn Mộc Đan thật lâu, rồi chậm rãi hỏi:
Lăng Ca
Lăng Ca
“Bần đạo… đã ở đây quá lâu. Thế giới bên ngoài... có yên tĩnh không?”
Mộc Đan
Mộc Đan
“Ờ thì… không yên đâu. Ồn lắm. Nhưng vui. Có trà sữa, có karaoke, có quán cà phê nữa.”
Lăng Ca
Lăng Ca
“Quán… cà phê?”
Mộc Đan
Mộc Đan
“Ừ. Em làm ở đó, mà đang thiếu người. Chị mà muốn sống ẩn giữa đám người phàm thì làm ở quán là hợp nhất luôn.”
Một cơn gió nhẹ thoảng qua. Mái tóc dài của Lăng Ca khẽ lay động.
Lăng Ca
Lăng Ca
“Giữa chốn hồng trần… vẫn có thể tu tâm dưỡng tính sao?”
Mộc Đan
Mộc Đan
“Chị chưa thử sao biết? Với lại… em nói thật nha, chị mà mặc sơ mi trắng bước vô tiệm là bảo đảm khách nam liêu xiêu hết.”
Lăng Ca hơi cau mày:
Mộc Đan
Mộc Đan
“Ý là... mê chị tới mức quỳ luôn ấy.”
Lăng Ca
Lăng Ca
“ Ăn nói hàm hồ..”
Mộc Đan
Mộc Đan
“ Được rồi, được rồi. Chị còn chờ gì nữa, chúng ta xuất phát thôi”
Lăng Ca
Lăng Ca
“ Có thể, nhưng đợi chút. Bần đạo còn vài việc xử lý”
Nói xong, cô đứng dậy thu dọn đồ đạc, chỉ mang theo những thứ cần thiết.
Trong chốc lát
Lăng Ca đứng trước vách đá, nhìn về phương xa. Lần đầu tiên sau bốn mươi năm xuyên không vào thế giới hiện đại, nàng không chỉ nhìn núi mà nhìn xuống thế giới phàm tục phía dưới.
Xa xa, thành phố lập lòe ánh đèn. Những chấm sáng ấy lặng lẽ cháy trong màn đêm như những đốm lửa nhỏ trong biển u minh.
Mộc Đan
Mộc Đan
“Đi thôi, Lăng Ca!”
Nữ nhân áo trắng khẽ gật đầu.
Lăng Ca
Lăng Ca
“ Ùm…Đi thôi”
Một bước rời núi.
Một bước nhập thế.
Một bước bắt đầu hành trình của một kiếm nữ sống ẩn, trở thành… nhân viên quán cà phê.
Hot

Comments

Zyynè💗

Zyynè💗

ai thì không biec, nhưng mà truyện có ảnh đẹp như kiểu phong cảnh thơ thơ ấy, Zy mê nha

2025-08-21

1

Anonymous

Anonymous

TG tìm ảnh ở đâu vậy , cho tôi xin địa chỉ ảnh đi , chứ nhìn chill quá

2025-08-26

1

Tĩnh Giới

Tĩnh Giới

wtf, mém tí lên phím. may mà nhìn lại tên truyện 🥲

2025-08-23

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play