chap 2: Chiếc Hộp

_____________
-4/4/20xx-
-Em chạy xe vào thẳng sân nhà gia tiên của em-
-Vừa mới đặt một chân xuống xe thì mẹ em đã chạy đến chào đón em-
-Mẹ em hỏi thăm rồi còn xách phụ em đồ vào nhà nữa-
-Thấy mẹ vẫn ổn vậy, em chẳng nỡ kệ cho mẹ việc em với Ninh ly hôn-
-Nhưng nào tránh được trời-
-Vừa mới để vali của em vào phòng, bà đã gặng hỏi sao em lại về một mình mà không đi cùng với chồng-
-À... giờ là chồng cũ rồi-
-Em chỉ bảo anh bận, sẽ về vào một ngày gần nhất-
-Vốn dĩ em nói thế vì em không muốn bà lo, bà buồn cho em-
-Bà nghe thế, chỉ gật nhẹ đầu rồi rời đi cho em nghỉ ngơi-
-Khi cánh cửa vừa khép lại, em ngồi xuống giường, ôm mặt mà khóc-
-Em đã muốn quên nó đi rồi mà, em không muốn dày vò bản thân mình nữa-
-Nhưng em ơi, mối tình hơn 8 năm trời, muốn bỏ là bỏ sao được em-
-Em cũng nhớ cha nữa, em còn chưa kịp báo hiếu nữa thì ông đã đi rồi-
-Còn bao nhiêu lời hứa em đã hứa với ông, giờ nó chỉ còn là những hạt cát bụi bay đi mất-
-Đang ôm mặt mà thút thít thì bỗng có tiếng mở cửa, em gạt nhanh đi hàng lệ còn trên má-
-Người mở cửa bước vào là chị họ em-
-Chị nhào đến ôm chầm em, vỗ về cho tấm thân nhỏ này-
-Em khựng lại, nghe những mà chị an ủi-
-Lòng em càng quặn thắt lại hơn-
-Em ôm chặt chị, đặt đầu lên vai-
-Em khóc òa lên, bày tỏ hết nỗi lòng của em-
-Em còn chưa kịp thực hiện điều hứa nữa mà-
________________
Trần Ngọc Linh
Trần Ngọc Linh
/lau đi nước mắt cho em/
Trần Ngọc Linh
Trần Ngọc Linh
nào...Dương của chị
Trần Ngọc Linh
Trần Ngọc Linh
không được khóc nữa nhá?
Trần Ngọc Linh
Trần Ngọc Linh
cha biết cha buồn đấy
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
/tựa mặt vào tay chị/
Trần Ngọc Linh
Trần Ngọc Linh
...
Trần Ngọc Linh
Trần Ngọc Linh
cha vẫn sẽ luôn bên em mà
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
/cúi đầu/
Trần Ngọc Linh
Trần Ngọc Linh
nào.. ngẩng đầu lên nhìn chị
Trần Ngọc Linh
Trần Ngọc Linh
hứa với chị
Trần Ngọc Linh
Trần Ngọc Linh
không khóc nữa nhá?
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
/gật đầu/
Trần Ngọc Linh
Trần Ngọc Linh
ừm...
Trần Ngọc Linh
Trần Ngọc Linh
/ôm em/
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
...
______________
-Mọi chuyện trong đám vẫn diễn ra như bình thường, chẳng có bất trắc gì sảy ra-
-Đến buổi tối của ngày cuối cùng em ở nhà nội, cả ngày hôm đó em cứ nghĩ đến một chuyện-
-Khi em về lại nhà em, em sẽ làm gì?"
-Từ trước đến giờ em toàn ở nhà làm nội trợ cho anh, giờ không còn-
-Em sẽ làm gì-
-Tuy đã có thẻ anh trả lại em, nhưng nếu cứ xài mãi sẽ hết-
-Thời buổi này, kiếm việc đã khó, huống chi kiếm được một công việc phù hợp cho bản thân-
-Đang nằm trằn trọc suy nghĩ, thì bỗng có tiếng mở cửa phòng-
-Là mẹ em cùng với một chiếc hộp trong tay bà-
-Em ngồi dậy, chào bà rồi hỏi chiếc hộp trong tay bà là gì-
-Bà ngồi đối diện em, đặt chiếc hộp em lên giường-
-Rồi dặn dò em trước khi về lại nhà-
_____________
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
/đẩy hộp ra trước mặt em/
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
đây là ước nguyện cuối cùng của cha con..
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
ông ấy muốn sau đám xong, về nhà rồi hãy mở ra...
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
...
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
mẹ có thể nói cho con thứ gì ở trong này được không mẹ?
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
mẹ... mẹ cũng không biết nữa
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
nhưng nhớ lời mẹ dặn, về nhà hãy mở nhé
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
...
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
dạ vâng
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
ừ..
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
mẹ có chuẩn bị vài món ở dưới bếp
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
sáng mai mẹ cất gọn vào vali cho con mang về nhé
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
dạ thôi...
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
không cần phải vậy đâu mà mẹ
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
mang đi để mà ăn, không lại hôm ăn hôm nhịn giờ
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
con không nhịn đói đâu mẹ à...
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
Ninh thương con lắm, không để con chịu thiệt đâu
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
...
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
con đừng nói dối mẹ nữa
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
con nói dối gì mẹ đâu
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
hai tụi con yêu thương nhau lắm-....
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
mẹ thấy tờ đơn ly hôn trong vali con rồi
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
/đơ người/
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
sáng nay mẹ sắp xếp lại đồ cho con, thấy tờ giấy trắng nhỏ trong vali
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
mẹ cứ tưởng giấy gì không
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
ai ngờ...
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
...
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
con không tin tưởng mẹ thế hả Dương?
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
/cúi đầu/
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
...
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
mẹ luôn cố gắng cho con một cảm giác an toàn, một nơi mà con có thể giãi bày hết tâm tư trong lòng
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
mẹ mong muốn con có thể thoải mái nhất có thể
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
nhưng mẹ không nghĩ con lại giấu mẹ chuyện này...
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
...
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
con xin lỗi...
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
...
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
/đứng dậy/
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
giờ cũng tối rồi, con nghỉ ngơi đi
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
sáng còn phải lên đường sớm đấy
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
dạ vâng...
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
...
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
nhớ lời mẹ dặn rồi chứ?
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
dạ nhớ rồi ạ
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
...
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
/rời đi/
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
...
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
/thở dài/
______________
-Đến sáng ngày hôm sau-
-Đang sắp xếp đống đồ mà mẹ chuẩn bị cho em, thì em thấy chiếc hộp mà hôm qua bà đã đưa nay được đổi sang một chiếc hộp khác, trông có vẻ mới hơn so chiếc cũ nát của ngày hôm qua-
-Nó đang được bà bao bên ngoài bởi lớp giấy Catton nâu sờn-
-Xong em chào mọi người, ai cũng đến ôm chầm lấy em, gửi những lời an ủi cho em-
-Đến lượt mẹ, bà nhìn em lúc lâu rồi mới đến ôm tạm biệt-
-Bà còn thì thầm nói em một câu rồi mới bỏ em ra-
-Bà lặng lẽ đút một gói giấy nhỏ đã được gấp gọn gàng vào túi áo khoác em, rồi nhẹ giọng dặn dò lại những gì đã nói từ tối qua-
-Cuối cùng em vẫy chào mọi người rồi leo lên xe về lại thành phố-
______________
-Đi chắc khoảng tầm 1 2 tiếng thì em dừng tại một trạm dừng chân nhỏ trên đường cao tốc do trời đổ một cơn mưa như trút nước-
-Chắc sẽ phải ở lại đây khoảng tầm hơn 30 phút-
-Em order một chút thức ăn nhẹ khi chờ đợi hết mưa-
-Khi bưng đồ ra, em chọn một bàn gần cửa sổ nhất để ngắm cảnh khi nhâm nhi-
-Ăn chút đồ với ngắm cảnh trời mưa-
-Một khoảng khắc thư giãn biết bao-
-Nhìn bầu trời âm u bên ngoài, lòng em có chút nhẹ nhõm hơn-
-Nhớ lại mẫu giấy mẹ để túi áo, em liền lôi ra xem, nghĩ chắc mẹ lại ghi gì trong giấy để dặn em hay thứ gì khác, em mở ra-
-Nhưng khi tớ giấy đã được mở ra, em mới hoảng hồn-
-Là tờ giấy li hôn của em cùng với... vài tờ tiền?-
-Ah...-
-Em thở dài, chẳng nghĩ việc riêng của bản thân lại có thể làm phiền đến bà như thế-
-Nhớ lại những gì bà đã nói, lòng em càng nặng nề hơn-
-Giống như đã đắc tội với đấng vậy-
-Chẳng còn hứng thú ngồi ngắm trời nữa-
-Em gấp gọn tờ giấy trong tay, bỏ vào túi áo, đi mua hai cái áo mưa, 1 cho vali 1 cho em-
-Lái xe vút đi trong cơn mưa, những giọt lệ từ từ hình thành trên khóe mắt em-
-Chưa bao giờ em có thể dễ dàng rơi nước mắt như này-
_____________
-Khi về đến nhà thì cũng đã hơn 13 giờ rồi-
-Tính em luôn muốn mọi thứ phải gọn gàng, ngăn nắp và sạch sẽ, hoàn thành tất cả công việc đã định sẵn thì em mới cho phép bản thân mình được nghỉ ngơi-
-Nên lần này cũng chẳng phải là ngoại lệ, em xếp ngăn nắp hết quần áo trong tủ, rồi cất gọn thức ăn mà mẹ cho vào trong tủ lạnh-
-Sau đó thì lau gọn nhà cửa, dọn dẹp sạch sẽ như trước khi em về quê-
-Cuối cùng, em tắm rửa sạch sẽ nhất có thể vì khi còn ở nhà nội, em bận rộn với việc lo toan đám cho cha mà nhiều hôm em phải bỏ dở việc tắm để làm-
-Khi đầu tóc đã được gội sạch, thân mình thơm tho, thân dưới quấn khăn gọn gàng, em mới về lại phòng để mở xem thử chiếc hộp mà cha em để lại có chứa gì-
-Thật tình, khi nhìn lại chiếc hộp, em mới đo được chiếc hộp lớn ngang một cái cặp đen dành cho học sinh, chiều cao thì chắc khoảng cỡ hai gang tay của em, em cũng không nghĩ là nó có thể to như này-
-Khi mở ra, trước mắt em là một đôi giấy vở ô li, à phải là 2 đôi mới đúng-
-Em cầm tờ giấy lên, giấy rất phẳng, không có dấu hiệu nhăn hay bị rách ở khía nào cả, có thể gọi là hoàn hảo-
-Nét chứ cha viết nắn nót, từng dòng từng chữ rất chi ngay ngắn, như một học sinh tiểu học viết bài vậy-
-Ông muốn bày tỏ điều gì với đứa con nhỏ của ông?-
-...-
________________
End chap 2
Hot

Comments

Bongiu

Bongiu

Tội ebe vaiz cj ơi nhma hnay cj có ra bên bộ kia hong ạ

2025-07-29

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play