4. Người Ở Đây Trước Tôi

Duy không thể chịu nổi cảm giác bị theo dõi nữa
Mỗi lần bước vào phòng, cậu thấy rõ có ai vừa rời đi
Mỗi sáng tỉnh dậy, trên bàn học lại có thứ gì đó mới: một trang sách cũ, một đoạn nhạc chép tay bằng mực tím, thậm chí là một bức tranh vẽ bằng chì – là… chính cậu, đang ngủ
Càng ngày mọi thứ càng rõ ràng hơn
Không thể nào là tưởng tượng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu là người… thì ai đó phải từng ở đây // lẩm bẩm khi nhìn quanh căn phòng một chiều u ám //
Cậu quyết định tìm đến bác bảo vệ già của trường – người gác cổng ở khu biệt thự đã hàng chục năm
Mọi người gọi bác là ông Tư
——
Ký túc xá phía sau – 17h30
Ông Tư
Ông Tư
Cháu ở biệt thự hả?
Ông Tư
Ông Tư
// chậm rãi nhấp trà, ánh mắt nheo lại //
Ông Tư
Ông Tư
Ở đó lâu chưa?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mới dọn vào mấy hôm ạ… // ngập ngừng //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cháu thấy… có gì đó lạ
Ông Tư
Ông Tư
// cười nhạt, nhưng không hề bất ngờ //
Ông Tư
Ông Tư
// gõ ngón tay lên mặt bàn //
Ông Tư
Ông Tư
Biệt thự đó trước là nhà của một gia đình quyền thế
Ông Tư
Ông Tư
Cậu chủ út tên là… à, Nguyễn Quang Anh
Ông Tư
Ông Tư
Đẹp trai, học giỏi, hiền lành, nhưng sống trầm tính
Ông Tư
Ông Tư
Lúc cậu mất, cả nhà bỏ đi nước ngoài
Ông Tư
Ông Tư
Từ đó không ai dám ở đó nữa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mất….vì sao ạ?
Ông Tư
Ông Tư
Không ai biết
Ông Tư
Ông Tư
Một buổi sáng, gia nhân phát hiện cậu ngã từ lầu ba xuống vườn
Ông Tư
Ông Tư
Không có dấu vết chống cự, không thư tuyệt mệnh, cũng không ai nghe tiếng động đêm đó
Ông Tư
Ông Tư
Nhưng có người nói, đêm trước cậu ấy… có khách đến
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Khách? // chợt thấy tim mình siết lại //
Ông Tư
Ông Tư
Chỉ là lời đồn thôi
Ông Tư
Ông Tư
Người ta bảo có ai đó từng qua lại với cậu
Ông Tư
Ông Tư
Nhưng chưa kịp công khai gì thì cậu chết
Ông Tư
Ông Tư
Và… linh hồn cậu ấy vẫn ở đó?
Ông Tư
Ông Tư
Người như nó… nếu thật sự không muốn rời đi, thì chẳng ai đuổi được đâu
——
Đêm hôm đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// nằm trong phòng, trằn trọc //
Trăng sáng chiếu qua cửa sổ
Trong đầu cậu lặp lại cái tên: Nguyễn Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu anh còn ở đây… // thì thầm //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh muốn gì ở tôi?
Gió bỗng ngừng thổi
Tất cả chìm vào yên lặng
Từ trong tủ quần áo, cánh cửa hé mở
Một tiếng lách cách rất khẽ vang lên – như ai đó đặt nhẹ một vật gì đó xuống nền nhà
——
Sáng hôm sau
Duy phát hiện: trước cửa tủ là một cuốn nhật ký da nâu, cũ kỹ, nhưng không dính một hạt bụi
Trang đầu tiên ghi bằng nét mực mềm mại
Quang Anh 16 tuổi. Có vẻ… em ấy không nhớ tôi
——————-
Bộ này mình định viết 30 chap
mà đến chap 25 mà cẫn không có ai đọc như bộ kia chắc mình sẽ để kết của bộ này SE vậy
hí hí hí hí
❤️❤️❤️
Hot

Comments

êhz

êhz

đừng màaaa

2025-08-01

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play