[KisaxKijay]"Mùa Hạ Của Đôi Ta. "
Chương 2.
//...//: hành động
*...*: suy nghĩ
"... ":nói nhỏ, nói thầm
ABC: Hét, nói lớn
~~: dẹo
- : nhắn tin
: call
-...-: thời gian địa điểm
Ánh chiều tà len lỏi qua khung cửa sổ, nhuộm một màu vàng cam ấm áp lên căn phòng tĩnh lặng. Kijay nằm dài trên giường, ánh mắt lơ đễnh dán vào màn hình điện thoại, tay lướt qua từng bài đăng một cách vô hồn. Ngoài kia, âm thanh rì rầm của phố thị dần trở nên xa xăm hơn, nhường chỗ cho cảm giác trống rỗng và chán nản bao trùm.
Màn hình khẽ sáng lên. Một thông báo tin nhắn hiện ra khiến cậu hơi nhướng mày
[Đoạn chat giữa Ozin và Kijay]
Biệt Danh:
Ozin: Osin
Kijay: Chây bị hói.
Ozin
– Ê cưng, chán quá! Đi ăn không? Tao vừa tìm ra một quán mới, đồ ăn nhìn ngon bá cháy ✨
Kijay
– Gì nữa… Tao còn đang dính liền với cái giường, lười thấy bà 😐
Ozin
– Đi điiii, tao bao mà 🙃!! Còn không biết cảm kích à??
Kijay
– Chốt! Tới đón tao đi 😍
Ozin
– Thay đồ lẹ, bố m tới đón sau 10 phút.
[Bạn đã like tin nhắn của "osin"]
Cậu rướn người ngồi dậy, với tay lấy áo khoác treo ở ghế. Tâm trạng không còn uể oải như trước nữa chỉ cần có người đi cùng, cái thành phố ồn ào này cũng trở nên thú vị hơn một chút.
Tiếng chuông cửa vang lên đều đặn giữa buổi chiều chạng vạng. Ánh nắng cuối ngày hắt qua ô cửa kính hẹp khiến cả cầu thang nhuốm màu vàng cam lặng lẽ. Kijay chậm rãi bước xuống, tay vuốt lại cổ áo hoodie xám tro, mái tóc vẫn còn vương chút rối tự nhiên sau buổi trưa lười biếng.
Tay Vừa mở cửa, cậu đã thấy Ozin đứng đó vẫn dáng vẻ bình thản, tay đút túi quần, chiếc headphone quàng hờ qua cổ. Ánh mắt Ozin lấp lánh màu bạc trong chiều tà, môi khẽ cong lên thành một nụ cười nửa như thân thiết, nửa như... giấu giếm điều gì đó.
Từ tầng trên vọng xuống một giọng nói trầm quen thuộc:
Kijay ngẩng đầu. Là Kresh. Anh khoanh tay dựa vào lan can, mái tóc rối nhẹ sau giấc ngủ trưa, nhìn cả hai bằng ánh mắt nửa đùa nửa nghiêm. Không khí bỗng chốc như chững lại vài giây, chỉ còn tiếng quạt thông gió quay nhẹ nhàng phía sau.
Kresh
Tính đi đâu vậy Kijay?
Kijay
Ra ngoài tí thôi Ozin rủ đi uống nước.
Kresh
Ừm. Nhớ về sớm. Mai nhập học rồi đấy, đừng có bắt đầu năm mới bằng một cái ngáp.
Kresh nói, giọng không quá cứng rắn nhưng rõ ràng mang theo chút trách nhiệm của người anh trai.
Kijay cười, chào ngược lại bằng một cái nhún vai trước khi quay lưng đi theo Ozin ra cổng.
Ánh nắng nhẹ rải xuống bậc thềm khi cánh cửa sắt khép lại phía sau, để lại tầng dưới một khoảng yên bình quen thuộc.
Họ chọn một quán nước nhỏ nép mình trong con hẻm vắng tấm biển gỗ có khắc dòng chữ thủ công: “Quán Caffe YR”. Mùi bạc hà nhè nhẹ quyện trong không khí, ánh đèn vàng dịu tỏa xuống bàn gỗ đơn sơ tạo nên một khung cảnh vừa gần gũi, vừa tách biệt với thế giới bên ngoài.
Kijay chống cằm nhìn ra cửa kính, khuấy nhẹ ly Matcha latte trong khi Ozin đang chăm chú gỡ lớp seal trên ly trà đào.
Kijay
Ờ này... chuyện m với White... ổn chứ?
Ozin ngước mắt lên, hơi bất ngờ một chút, rồi bật cười khẽ nụ cười không giấu nổi sự ngại ngùng xen lẫn niềm vui âm ỉ.
Ozin
Ừm... tụi t đang quen nhau rồi!!//Cười//
Kijay
Thật á? Ủa vậy là... ai tỏ tình trước?
Ozin trả lời, giọng thấp xuống nhưng vẫn giữ được nét vui vẻ nhẹ nhàng.
Ozin
T cũng ko ngờ là ảnh thích t..//khuấy ly trà đào//
Kijay
Nghe nói như kiểu cậu thích White từ lâu rồi ấy.
Kijay nghiêng đầu, đôi mắt ánh lên một chút hứng thú thật sự.
Kijay
Nhưng mà nhìn cậu vậy chắc nằm dưới rồi~// cười, giọng có phần trêu chọc//
Ozin cũng ngừng khuấy ly nước mà ngước lên nhìn Kijay
Ozin
Có lẽ thế.. Nhưng mà nằm dưới thì sao chứ!!
Ozin
Tớ cá chắc mai mốt cậu cũng nằm dưới thôi!
Ozin cười, ánh mắt vẫn dõi theo những tia nắng cuối cùng ngoài cửa kính.
Ozin vẫn khuấy nhẹ ly nước, ánh mắt nhìn theo mấy vòng tròn xoáy lặng lẽ tan ra.
Ozin
À mà, mai mày nhập học ở trường nào thế?
Kijay nhún vai, đáp mà không ngẩng lên khỏi điện thoại
Kijay
Magic School. Nghe nói trường này chỉ nhận 2000 học sinh có năng lực đặc biệt thôi ấy. Hình như trường này đào tạo học sinh trở thành những người mạnh hay gì ấy.//tay chống cằm//
Ozin bất Ngờ đập bàn đứng lên.
Kijay
Gì vậy ba!! //Giật mình//
Ozin
Magic School á? Không ngờ trùng hợp vậy. Tao cũng được nhận vào đó.
Kijay
Gì cơ? Mày cũng học ở đó?
Kijay đáp lại với giọng hơi bất ngờ nhưng rồi cũng bình tĩnh lại.
Ozin
Ừa. Tớ nhận được thư xác nhận cách đây mấy hôm. Lúc đầu còn tưởng nhầm người cơ.
Ozin bật cười, ánh mắt ánh lên vẻ gì đó rất chung thành
Ozin
Ước gì tụi mình học chung lớp luôn nhỉ
Kijay
Ừm, còn Hendrix với Sanz không biết hai đứa nó học trường gì.
Ozin
Về nhắn là biết ngay ấy mà!
Trời đã về khuya. Không khí se se lạnh, lặng lẽ phủ lấy những con đường thưa người. Dưới ánh đèn đường vàng vọt, hai chiếc bóng sóng đôi kéo dài trên mặt đất.
Kijay
Cũng muộn rồi nhỉ...
Kijay khẽ nói, tay đút túi áo, khẽ ngáp.
Ozin
Tao tính ngồi thêm chút nữa nhưng nhìn mặt mày là biết mệt rồi.
Ozin vừa nói vừa khẽ đá nhẹ hòn sỏi dưới chân, giọng đùa nhưng ánh mắt lại rất để ý.
Kijay
Mai nhập học... Tự nhiên thấy hơi hồi hộp.
Kijay cười cười, tay gãi nhẹ sau gáy.
Ozin
Mày lo gì, có tao đây rồi.
Ozin đáp, ánh mắt như thể mang theo một lời hứa.
Đến cổng, Kijay dừng lại. Căn nhà đã tắt bớt đèn, chỉ còn ánh sáng lờ mờ hắt ra từ phòng khách.
Kijay
Về tới rồi, cảm ơn vì buổi tối hôm nay nha..
Kijay nói nhỏ giọng, nhưng ozin vẫn nghe được.
Ozin
Không cần cảm ơn, mày đồng ý đi là vui rồi//Khẽ cười//.
Kijay cười khẽ rồi vẫy tay chào.
Ozin
Ừm, ngủ ngon mơ thấy tao kéo chân nhá.
Kijay
Cacc//Giơ ngón giữa//
Ozin đứng đó một lúc, nhìn theo cho đến khi cánh cửa đóng lại hẳn mới quay lưng bước đi. Trong lòng cậu lúc này chẳng phải Kijay hay trường học, mà chỉ là một điều duy nhất mong được nhìn thấy nụ cười của white ngay lập tức.
Không còn đâu đừng nhìn nữa
Tiếng cửa mở lạch cạch vang lên giữa không gian yên ắng của căn hộ. Kijay bước vào, vai còn đeo ba lô, tóc rối bời vì gió đêm. Cậu vừa tháo giày vừa nhìn thấy Kresh đang ngồi tựa lưng vào ghế sofa, ánh sáng từ TV hắt nhẹ lên khuôn mặt anh.
Kresh quay đầu nhìn, giọng không gắt gỏng cũng chẳng quan tâm quá mức, nhưng đủ để nhận ra anh vẫn chờ em trai về.
Kijay đáp, rồi bước lại ngồi kế bên.
Kresh
Chưa. Mai em nhập học mà, anh không đợi sao được.
Kresh cười, mắt vẫn không rời màn hình.
Kijay
Có gì đâu mà lo. Em chỉ ra quán nước với Ozin một chút thôi.
Kresh
Anh biết. Ozin còn nhắn cho anh nữa kia kìa.
Kresh nhún vai, nửa trêu.
Kresh
Nó nói em bơ nó suốt buổi.
Kijay
Tại em bận suy nghĩ vài thứ thôi.
Kijay dựa đầu ra sau ghế, thở hắt ra.
Kresh tắt TV, không gian im bặt trong một giây.
Kresh
Lo thì đi ngủ đi. Khuya rồi.
Anh nói, giọng nhẹ hẳn đi.
Kresh
Mai không dậy nổi thì ráng chịu.//cười cười//
Kijay mỉm cười, đứng lên vươn vai
Kijay
Em biết rồi. Anh cũng ngủ sớm đi, đừng ôm cái remote tới sáng nữa.
Kresh
Ngủ sau em là được. Đi đi nhóc.
Kijay vừa quay lưng bước vào phòng thì nghe anh gọi với theo
Kresh
Có gì không vui thì nói với anh. Đừng giữ một mình.
Kijay khựng một chút, rồi gật đầu
Kijay
Biết rồi. Ngủ ngon mơ thấy anh ken nhé.
Cánh cửa phòng khẽ khép lại. Ngoài kia, thành phố vẫn chưa ngủ. Nhưng với Kijay, chỉ cần người anh trai vẫn chờ đợi mình về, thế là đủ.
Tg
Mấy chap đầu hơi xàm tí nên có gì mn thông cảm a
Thứ 4, 30/7/2025
16h12
1600 chữ
Comments