_4_: Tâm lí

chiều hoàng hôn, cơn nắng chập chùng lùi xuống nhường hào quang cho áng mây cam đỏ. Không nắng, không mưa! Chúng ta chỉ biết hôm nay là một không khí âm ĩ, mang một cảm giác níu kéo cái chiều vừa rồi và níu kéo cả người vừa rồi...
___
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
ưm.../ mơ màng tỉnh dậy/
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Dậy rồi à? ăn chút gì đi, tôi mua sẵn thuốc khử trùng rồi đấy, đừng để vết thương nhiễm khuẩn.
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
C-cậu đưa tôi về á?
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
ừm!
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
Chìa khoá ...?
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Tôi thấy dưới mép ghế đá.
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
Vậy cảm ơn cậu đã đưa tôi về, làm phiền cậu rồi / gãi đầu/
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Lần sau đừng để như thế nữa, nhẫn nhịn là bọn nó làm tới đấy! Tôi chả có bên cạnh cứu vớt cậu mãi đâu!
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
Nhưng m-mà bên đó đông lắm... Tôi tôi/ ôm đầu/
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Sao đấy!!?? Cậu thấy th-
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
IM ĐI!! ĐỪNG LẠI ĐÂY !!!
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Tôi là Lai Bâng đây? Là Lai Bâng của cậu mà?/ vỗ về/
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
/ nhào vào lòng anh/ sợ...
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Không sao, không sao cả/ ôm chặt em/
Khi bản thân tuyệt vọng nhất, Ngọc Quý chỉ có một mình. Đúng vậy, chỉ một mình! Lai Bâng tự hỏi " vậy... Cậu sợ thứ gì và cậu bị như thế từ khi nào?"
Một lúc sau, khi em vừa lấy lại được chút ý thức thì Lai Bâng mới hỏi.
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Cậu bị tâm lý từ bé?
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
Đúng thế! nhưng chả sao đâu, quen rùi / cười/
Nụ cười tuy trong trẻo và tinh khiết nhưng mấy ai biết đằng sau nụ cười ấy là một tuổi thơ móp méo? Là một thứ mà cậu không bao giờ muốn nhớ đến...
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
* đó giờ cứ tưởng cậu ấy hạnh phúc lắm, hoá ra ai cũng như ai cả thôi...*
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
cậu nghĩ gì thế?/ nghiêng đầu/
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
ơ... Không còn sớm nữa, tôi về nhé!
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
tạm biệt!
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
baii!
____
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
/Nằm lướt điện thoại/
Lời mời kết bạn- Lai Bâng
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
hửm?
Ngọc Quý đã chấp nhận lời mời kết bạn
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
Thóng Lai Bâng_ Lai Bánh
💬 nhớ ăn cháo xong bôi thuốc đấy
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
Nguyễn Ngọc Quý_ Jiro
💬 biết ời
Một lời nhắc tuy nhỏ bé, nhưng đó vẫn là một sự chữa lành sâu bên trong. Không cần quá sến súa - chỉ cần hành động và một vài tin nhắn đơn thuần cũng khiến chúng ta thấy hạnh phúc và ấm áp
Sau chuyển lên nơi đô thành tấp nập, lần đầu Ngọc Quý được nhìn thấy một sự quan tâm thầm lặng khiến cậu thích đến như vậy...
__ end chap__
Bnqoc ở đây nàaa
Bnqoc ở đây nàaa
Chap ngắn ạ, dạo này hơi lười 💤
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play