- Đơn 0101

Chủ & Nhân viên
Chủ & Nhân viên
Vì một số lí do nên đơn 001 mình sẽ viết lại toàn bộ
Chủ & Nhân viên
Chủ & Nhân viên
Nay mình ra 3 chap mới hết luôn ạ
T/g nhận đơn : HoangZu:)))
NovelToon
Mã đơn : 001
Xin cảm ơn quý khách !
——————————
Lớp 12A2 của trường cấp ba Sao Năng được mệnh danh là “cái nôi của những nhân vật trong truyền thuyết”. Từ mấy đứa học sinh học giỏi như thần đồng, cho tới mấy tên nhất quỷ nhì ma, cái gì cũng có. Nhưng nếu phải nhắc đến một người khiến ai cũng răm rắp gọi bằng tên kèm thêm một chữ “sợ”, thì đó chính là lớp trưởng - Lê Phạm Minh Quân.
Cao ráo, đẹp trai, da trắng, học giỏi, hầu như cái gì cũng hoàn hảo. Chỉ có điều là… không ai từng thấy cậu ta cười dù chỉ là một lần.
Đức Luyện
Đức Luyện
Ê Quan
Đức Luyện
Đức Luyện
Mày biết không, tao học với thằng Quân từ lớp 10 tới giờ, tao thề là cái mặt nó y như cái tượng sáp luôn á trời
Đức Luyện
Đức Luyện
Không biết nó có bị đau cơ mặt hay không mà một cái nhếch mép cũng không có nữa
Quan cười khúc khích sau khi nghe Luyện nói, cậu đưa mắt liếc sang chỗ Quân đang ngồi gần cửa sổ. Cậu chống cằm, ánh mắt dán vào cuốn sách nhưng không có vẻ gì là đang đọc thật sự.
Đông Quan
Đông Quan
Ừ, lạnh như tủ đá vậy. Nhưng đẹp trai quá trời. Mỗi tội… chẳng ai dám lại gần
Quan là kiểu người không giống ai. Nghịch như quỷ, hay cười, hay phá và nhất là… rất thích trêu chọc người ít nói. Mà đối tượng hoàn hảo nhất trong lớp thì dĩ nhiên là lớp trưởng đáng sợ.
-----
- Đến lúc tan học -
Khi mà cả lớp đang túa ra như ong vỡ tổ thì Quan lại giả vờ làm rớt bút xuống chân Quân.
Đông Quan
Đông Quan
Chớt cha.. Rớt bút mất rồi
Quân cúi đầu nhìn xuống, ánh mắt dừng lại đúng lúc Quan cúi xuống nhặt cây bút
Minh Quân
Minh Quân
Cậu làm rớt? // cầm cây bút //
Giọng nói Quân đều đều, không cảm xúc
Đông Quan
Đông Quan
// Cười toe toét // Cảm ơn lớp trưởng đáng yêu~
Minh Quân
Minh Quân
...
Quân đứng dậy rồi bỏ đi. Không nói thêm lời nào.
Quan nhìn theo, bật cười, trong đầu thì nghĩ
Đông Quan
Đông Quan
*Hehe. Mình sẽ chọc cậu cười một ngày cho coi*
-----
Một tuần sau đó, cả lớp bắt đầu chuẩn bị cho lễ hội trường. Quân được phân công làm trưởng nhóm trang trí, còn Quan thì… bằng cách nào đó cũng đã xin vào nhóm luôn
Quan vác cái hộp sơn, vừa đi cậu vừa thở hồng hộc.
Đông Quan
Đông Quan
Quân ơi, cậu đi chậm chậm lại chút được không, cậu bước nhanh quá
Quân quay lại định nói gì đó nhưng rồi lại lắc đầu.
Minh Quân
Minh Quân
Cậu yếu thì đừng gánh
Đông Quan
Đông Quan
Ê ê, câu đó là khinh thường người khác đó nha!
Minh Quân
Minh Quân
// thở dài // Là nhắc nhở thôi
Quan chu môi, vừa kéo hộp sơn lên cầu thang, cậu vừa lẩm bẩm
Đông Quan
Đông Quan
"Lạnh lùng kiểu gì mà cũng biết chọc tức người khác ghê á"
Buổi chiều hôm ấy, cả nhóm làm việc tới tối. Khi mọi người bắt đầu rút dần, chỉ còn Quan và Quân ở lại để dọn dẹp cuối cùng.
Đông Quan
Đông Quan
Cậu ăn gì chưa?
Minh Quân
Minh Quân
Chưa
Đông Quan
Đông Quan
Chưa ăn thì đói chứ gì? Đi ăn mì không? Tui bao
Quân ngạc nhiên ngẩng đầu lên
Minh Quân
Minh Quân
Tại sao?
Đông Quan
Đông Quan
Tại vì cậu làm việc chăm chỉ nè. Với lại, ai biểu lạnh lùng dữ vậy, phải mở lòng ra mới có bạn ăn chung chứ
Quân nhìn Quan một lúc. Trong khoảnh khắc đó, hình như khoé môi Quận hơi nhếch lên một chút nhưng rất nhanh, chỉ thoáng qua nhưng Quan đã thấy.
Quan mở to mắt, chỉ vào cậu hét lên
Đông Quan
Đông Quan
Cậu… cười rồi đúng không?!
Minh Quân
Minh Quân
// quay mặt đi // Không có...
Đông Quan
Đông Quan
Có! Có mà! Cậu cười rồi nhaaaa!! Lần đầu tiên sau hai năm trời học chung!!
Quân đứng dậy rồi cầm balo đi ra ngoài. Nhưng trước khi bước qua cửa lớp, Quân dừng lại
Minh Quân
Minh Quân
Đi ăn thì đi nhanh đi. Tôi đói
Quan sững người trong vài giây, rồi ôm hộp mì gói chạy theo, miệng cười không ngớt
Đông Quan
Đông Quan
Ê ê, đợi tui với!!
Kể từ hôm đó, Quân không còn là “lớp trưởng không bao giờ cười” trong mắt Quan nữa. Mà bây giờ đối với cậu Quân là một người đang học cách mỉm cười...
-----
Quan chống cằm nhìn Quân từ phía bàn bên. Gió từ quạt trần thổi nhẹ qua những tờ giấy đang được phát ra. Tiếng bước chân của thầy giám thị vừa dứt, cả lớp lại rơi vào không khí ồn ào vốn có sau giờ sinh hoạt đầu tuần.
Đông Quan
Đông Quan
Ê lớp trưởng, cười thử cái coi?
Quan lại chọc. Đôi mắt cậu cong lên, nửa đùa nửa thật.
Quân không trả lời. Cậu thu dọn xấp giấy rồi đi xuống phát bài, dáng người cao lớn đi lướt qua từng dãy bàn. Khi đến chỗ Quan, Quân đặt bài kiểm tra xuống bàn cậu, mắt lướt qua nhanh như thể chẳng nhìn.
Minh Quân
Minh Quân
Làm bài đàng hoàng chút // Quân nói lạnh như đá //
Đông Quan
Đông Quan
Chấm khó bỏ mẹ, ai được điểm cao cho được
Minh Quân
Minh Quân
Tôi không chấm // Quân quay đi //
Minh Quân
Minh Quân
Thầy chấm
Đông Quan
Đông Quan
Nhưng thầy bảo lớp trưởng giúp thầy coi lại trước mà?
Đông Quan
Đông Quan
Mày cay tao từ kiếp trước hả?
Quân chẳng trả lời, bước thẳng lên bảng.
Nhân vật mọi hoàn cảnh / Nữ
Nhân vật mọi hoàn cảnh / Nữ
LPHT : Quan với Quân y như chó với mèo vậy ha. Mà sao cái cảm giác… nó cũng hợp ghê á // nói với người bên cạnh //
Quan nghe được, quay qua cười đểu
Đông Quan
Đông Quan
Chó với mèo mà đẹp đôi lắm. Mấy bà đừng có ghen nha
Minh Quân
Minh Quân
Bớt mơ giùm
Quân vẫn không quay đầu, nhưng giọng mỉa không thể lẫn
Minh Quân
Minh Quân
Tao đâu có nuôi mèo
Đông Quan
Đông Quan
Ủa? Vậy nuôi gì?
Minh Quân
Minh Quân
// liếc nhẹ // Nuôi… sự yên tĩnh
Cả lớp “Ồ” lên một tiếng, còn có cả đứa vỗ bàn “Trời đất ơi, lớp trưởng biết cà khịa kìa!”
Đông Quan
Đông Quan
// Cắn môi cười khẽ // "Chết rồi, cậu ấy có khiếu chọc tức mình thiệt rồi nha…"
Giờ ra chơi, Quân ngồi lại lớp, lôi sách toán ra gạch gạch viết viết. Quan thì đi ra mua nước, nhưng vòng vèo thế nào lại trở về ngồi ngay sau lưng cậu bạn lớp trưởng.
Đông Quan
Đông Quan
Ê // Quan thò đầu qua kẽ bàn //
Minh Quân
Minh Quân
Liên quan?
Đông Quan
Đông Quan
Có chứ. Không cười, người ta tưởng mày trầm cảm
Minh Quân
Minh Quân
Không phải việc của họ
Quan bặm môi, chống cằm rồi nhìn Quân chăm chú một lúc.
Đông Quan
Đông Quan
Tao tưởng mày kiêu, giờ thấy chắc do mày cô đơn thiệt
Lần này Quân dừng tay. Nhưng thay vì cáu gắt, cậu chỉ khẽ nhíu mày
Minh Quân
Minh Quân
Mày nói nhiều như vậy, mệt không?
Đông Quan
Đông Quan
Không. Tại vì mày im hoài nên tao nói bù // cười tít mắt //
Quân thở dài, nhưng lạ là không thấy khó chịu như mọi lần. Cậu đặt bút xuống bàn, quay qua nhìn Quan một lúc rất lâu.
Minh Quân
Minh Quân
Mày thích gì ở tao vậy? // giọng trầm xuống //
Đông Quan
Đông Quan
Hả // ngẩn người //
Minh Quân
Minh Quân
Ngày nào cũng kiếm chuyện nói. Không thấy phiền?
Đông Quan
Đông Quan
...thấy chứ
Minh Quân
Minh Quân
Vậy?
Đông Quan
Đông Quan
Nhưng tao vẫn muốn nói chuyện với mày
Gió ngoài cửa sổ thổi lồng lộng. Trong khoảnh khắc ấy, ánh nắng xuyên qua tấm rèm trắng nhạt, chiếu lên khuôn mặt Quân, làm đôi mắt cậu sáng hẳn nhưng không còn vô cảm như lúc đầu.
Minh Quân
Minh Quân
Tự nhiên mày… không giống tao tưởng
Đông Quan
Đông Quan
Giống sao?
Minh Quân
Minh Quân
Tao nghĩ mày vô tâm. Nhưng… hình như mày cố tình làm tao chú ý
Đông Quan
Đông Quan
// Nhướng mày // Ủa chứ không phải mày làm tao chú ý trước à?
Minh Quân
Minh Quân
Gì?
Đông Quan
Đông Quan
Lúc đầu mày đưa tờ nội quy cho tao, còn ghi tay ‘đọc kỹ từng dòng’. Người bình thường ai làm vậy?”
Minh Quân
Minh Quân
...Tao là lớp trưởng
Đông Quan
Đông Quan
Nhưng lớp trưởng không cần đẹp trai và lạnh lùng vậy đâu. Gây rối cảm xúc người khác đó, biết không?
Quân bật cười nhẹ, rất nhẹ, như một cái gợn nhỏ thoáng qua khóe môi. Nhưng với Quan, đó là một trận bão trong tim.
Đông Quan
Đông Quan
Trời má ơi... // lắp bắp //
Đông Quan
Đông Quan
Mày… mày cười rồi hả?
Quân quay lại, ngón tay đặt lên môi
Minh Quân
Minh Quân
Suỵt. Bí mật
Đông Quan
Đông Quan
// ôm ngực // Tao… cảm thấy bị quyến rũ
Minh Quân
Minh Quân
Không phải cảm // nghiêng người về phía trước //
Minh Quân
Minh Quân
Mà là mày bị rồi
Đông Quan
Đông Quan
Chắc tao sắp dính bùa lớp trưởng thiệt
Minh Quân
Minh Quân
// nhếch môi // Không cần bùa. Chỉ cần đừng nói chuyện với người khác như vậy là đủ
Đông Quan
Đông Quan
// giật mình, mặt đỏ ửng // Ủa? Ghen hả?
Quân quay đi, không trả lời. Nhưng vành tai đỏ ửng đã bán đứng cậu hoàn toàn.
——————————
Chủ & Nhân viên
Chủ & Nhân viên
Xin phép được ra phiên bản mới ạ
Hot

Comments

xu

xu

ê dthw dọ

2025-08-05

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play