[Kurokira] Bên Kia Đồi Là Nhà Của Chúng Ta
Chap 2
kuro
Ui da, sao ông đá tui.
//xoa đầu//
kira
Tao phải hỏi mày mới phải, sao mày lại ngủ ở đây?
kuro
No, gọi ông, not mày.
kira
Ý là mày cầm chìa khoá nhà tao đấy thằng khốn!?
Kira không thèm nói chuyện mà bỏ đi vào nhà vệ sinh, kuro lẽo đẽo theo chân cậu.
kuro
Bàn chải tôi đâu kira?
kira
Tao vứt rồi.
// bóp kem đánh răng//
kira
Trong tủ có cái mới, lấy mà dùng.
kuro
Tôi biết ông thương tôi mà.
Kuro thơm vào má kira một tiếng rõ to, cậu thuận tay tát cho anh một cái.
kira
Nói thêm câu nữa tao đuổi.
Cảnh tưởng đẹp như mộng, nếu là mơ, hãy cứ để nó tiếp diễn, ích kỷ một chút thôi cũng được.
kira
"Sao thằng này cứ ở đây vậy trời?"
Kira đang nấu ăn sáng trong bếp, thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn sang kuro đang xem TV cười ha hả ở phòng khách.
kira
THẰNG KIA MÀY CÓ ĐỚP KHÔNGG?
Nghe thấy tiếng gọi, kuro lật đật cầm chiếc remote tắt TV rồi nhanh nhẹn chạy vào bếp.
Mùi cơm rang thoang thoảng trong không khí, xuyên qua ánh nắng buổi sớm làm khích thích khứu giác.
kuro
Bé iu làm cơm rang hỏ, thơm ghê.
kira
"Thằng này là cho' hay gì mà hít kinh vậy?"
kira
Đớp lẹ, tao còn đi làm.
kuro
Sao ông không qua chỗ tôi làm cho đỡ cực, cứ lao đầu vào công ty đấy làm gì?
kira
Không biết nữa, chắc không hợp nên mới vớ phải.
kira
Giờ mà xin nghỉ là vi phạm hợp đồng, đến lúc đền tiền lại mệt ốm.
Kira chống tay vào cằm, ánh mắt xa xăm. Kuro nhanh chóng xử lý đĩa cơm rồi vớ lấy chiếc áo khoác đen treo trên ghế.
kuro
Ông có đi luôn không? Tôi tiện đường đưa đi cùng.
Kuro thả đĩa vào bồn, tiện tay lấy mẩu chocolate kira ăn thừa đang nằm yên tĩnh trong tủ lạnh.
kira
Thì tao mua chocolate đắng mà thằng đần này.
Kira đánh vào đầu kuro một tiếng rõ to.
kira
Mắc gì mày lấy cái tao đang ăn dở, bao nhiêu cái lành không ăn.
Kira bỏ ra ngoài trước để lại kuro đang ngơ ngác ôm đầu.
kuro
"Tự nhiên thấy cũng ngọt."
// liếm mép//
Vài vụn chocolate còn dính trên mép được kuro liếm sạch, anh nhanh chân chạy ra ngoài, cẩn thận đóng cửa cho cậu rồi mới lên xe.
Comments