đi chơi

Duy tỉnh lại sau cơn sốt, cơ thể nhẹ đi, nhưng ánh mắt thì lại trĩu nặng.Cậu ngồi trên chiếc ghế mây bên cửa sổ, nhìn ra ngoài bầu trời xám bạc,thành phố này lúc buồn cũng biết cách im lặng theo.Cửa mở. Quang Anh bước vào với một chiếc mũ be và một cốc cacao nóng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy,dậy rồi à
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hơi mệt chút,nhưng em đỡ rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tất cả đều nhờ anh đấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy đi chơi được không
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ủa,được đi chơi ạ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lại đãng trí đấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hôm qua anh hứa với em hôm nay dẫn đi chơi rồi
Chiếc taxi chở cả hai ra ngoại ô. Quang Anh không bật nhạc, Duy cũng không hỏi thêm gì.Gió lùa vào cửa kính hé mở, thổi bay vài sợi tóc rối trên trán Duy. Cậu dựa đầu vào ghế, mắt lim dim. Một lúc sau, giọng nói trầm thấp bên cạnh khẽ cất lên
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đến nơi rồi,Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ưm..
Nơi đến là một đồi cỏ lau hoang vắng. Xa xa có vài mái nhà cũ, một quán cà phê gỗ nhỏ ẩn mình dưới tán cây,Họ ngồi ở bàn ngoài cùng, gió thổi lồng lộng, mùi cà phê quyện cùng mùi nắng nhẹ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hình như,anh từng vẽ nơi này
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đúng,bức tranh Ánh Nắng Của Trời
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Một bức tranh giá triệu đô..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng tại sao anh không kí tên
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh muốn mọi người biết đó là bức tranh không tên
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trên những nét vẽ đó,có một người ngồi dưới gốc cây
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em có thể tưởng tượng ra,đó là cảnh nào không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Haha,đó là cảnh tụi mình ngồi dưới gốc cây này đấy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy..anh đã muốn đi chơi cùng em…rất lâu rồi ạ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừm,anh muốn nhìn thấy em..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng,bức tranh anh vẽ chỉ có một người
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng nó vẫn tượng trưng cho tụi mình
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Giống như chúng mình hoà là một ý
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ra vậy..
Quang Anh không đáp.Anh chỉ cầm bàn tay Duy, tay cậu vẫn lạnh dù trời đã trưa. Anh đặt nó vào lòng mình, nhẹ nhàng giữ chặt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có thể,em đang cố sống sót bằng cách trở thành một người nổi tiếng không ai chú ý
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có anh chú ý
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có mọi người nữa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng-
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh biết,Đức Duy,em phải cố gắng vượt qua các lời không hay trên mạng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hãy thư giãn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trời đẹp thật
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừm,nắng cũng đẹp
Anh nhìn ngắm em
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vẽ không?Đức Duy?
Chiều xuống, họ ngồi vẽ trên nền cỏ. Duy lấy nét trước, còn Quang Anh tô màu.Không ai nói gì nhiều, nhưng mọi khoảnh khắc đều rất thật.Duy quay sang Quang Anh khi anh đang nghiêng đầu tô ánh mặt trời
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh có nghĩ chúng ta đang sống trong một đoạn ký ức không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu có, thì anh mong đoạn này được giữ lại lâu thật lâu
Duy không trả lời. Cậu chỉ lặng lẽ nhìn anh, ánh mắt sâu thẳm như thể đang cố ghi nhớ từng nếp gấp nhỏ trong dáng người đó,để sau này, dù có đi đến đâu, cũng có thể nhớ lại mà vẽ thành tranh.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play