[AllSiro] Các Sếp Tổng Đều Yêu Tôi?
chap 1: nghỉ việc
t/g học dở
Toi và sự trợ giúp từ
t/g học dở
Mọi người đọc truyện vv
Siro ,đó là tên cậu.
Một nhân viên văn phòng bình thường, chẳng có thành tích gì nổi bật, cũng không có bối cảnh gì hào nhoáng.
Ở công ty cũ, cậu chỉ là một cái bóng một “con hầu” đúng nghĩa:
Pha cà phê cho sếp, chạy việc lặt vặt cho đồng nghiệp, bị gọi đi photo tài liệu lúc đã tan ca, thậm chí còn phải làm thêm giờ để hoàn thành cả đống công việc chẳng phải của mình.
Những lúc mệt mỏi đến mức muốn gục xuống bàn, cậu chỉ tự nhủ:
“Chắc ai mới vào nghề cũng thế thôi. Cố thêm chút nữa…”
Nhưng rồi “chút nữa” ấy kéo dài hết tháng này sang tháng khác.
tháng này vẫn vậy, thái độ coi thường vẫn vậy.
Cậu mệt mỏi, kiệt sức, và quan trọng nhất cậu nhận ra mình chẳng còn nụ cười khi bước chân vào văn phòng.
Cho đến một buổi tối, cậu ở lại muộn vì phải dọn dẹp phòng họp sau cuộc gặp của ban lãnh đạo.
Trời đã khuya, bên ngoài mưa tầm tã, đèn văn phòng mờ mờ, và cậu nhìn bóng mình in trên tấm kính.
Mái tóc nửa đen nửa trắng của cậu hơi rối, đôi mắt xanh và đỏ mệt mỏi, sắc mặt tái nhợt vì thiếu ngủ.
siro(mocnhan)
“Đến bao giờ… mình mới thôi làm kẻ chạy vặt?”
siro(mocnhan)
"liệu cuộc đời của mình chỉ đáng giá như vậy sao?"
tin nhắn của một người bạn cũ, giới thiệu cho cậu một công việc mới
?
“Công ty Better Co-op đang tuyển nhân viên mới. Công ty rất lớn, phúc lợi tốt. Cậu thử nộp hồ sơ xem?”
Cậu nghe danh đã lâu: tổng công ty hùng mạnh, tập hợp toàn những vị sếp tổng trẻ tuổi, tài giỏi. Nhưng cậu nào dám nghĩ mình đủ sức vào làm ở đó?
siro(mocnhan)
Nhưng… nếu không thử, cậu sẽ mãi chỉ là “con hầu” ở đây.
Tối hôm đó cậu thức trắng để soạn hồ sơ xin việc
siro(mocnhan)
//tay run run nhấn gửi đi//
Sáng hôm sau, Siro nộp đơn xin nghỉ việc.
Trưởng phòng chỉ liếc qua, chẳng buồn hỏi lý do, rồi ký cái roẹt
?
Ừ, cậu nghỉ cũng tốt. Người như cậu… cũng chẳng quan trọng lắm
Câu đó làm tim cậu nhói lên
Vì cậu cống hiến cả năm tháng chỉ nhận lại sự lạnh nhạt đó
Nhưng ngay sau đó, cậu hít sâu, cúi đầu chào và bước ra khỏi văn phòng, khẽ thì thầm
Một tuần sau, Siro bước vào sảnh chính của Better Co-op.
Sảnh lớn, sang trọng và sáng rực.
Từng nhân viên đi ngang đều lịch sự cúi chào, không ai tỏ thái độ coi thường cậu chỉ có những ánh mắt tò mò nhìn vào mái tóc nửa đen nửa trắng và đôi mắt hai màu đặc biệt ấy.
Ngay buổi phỏng vấn, cậu đã được gặp một vài vị sếp tổng.
Họ đều toát ra khí chất mạnh mẽ, tự tin khác hẳn những kẻ kiêu căng ở công ty cũ.
Cậu còn nhớ rõ ánh mắt của Sếp Kira mái tóc đen, đôi mắt đỏ rực, nhìn cậu chăm chú một lúc lâu rồi mới khẽ cười.
Hay Sếp Kuro, trầm tĩnh mà sắc bén
kuro
tại sao cậu lại nghỉ việc ở công ty cũ?
siro(mocnhan)
//giọng rung rung//
siro(mocnhan)
Vì...em không muốn chỉ làm con hầu cho người khác nữa.
Và rồi, tất cả họ đều mỉm cười.
Chiều hôm đó, Siro đứng nhìn tấm thẻ nhân viên mới trong tay, tim đập thình thịch.
Trên thẻ, dòng chữ lấp lánh: Better Co-op.
Phía sau tấm thẻ ấy, cậu đâu biết rằng, đợi mình phía trước… không chỉ là công việc, mà còn là ánh nhìn của tất cả các vị sếp tổng, những người rồi sẽ khiến trái tim cậu rung động.
Và từ đó, câu chuyện bắt đầu, câu chuyện về một cậu nhân viên văn phòng nhỏ bé và những sếp tổng quyền lực, lạnh lùng… nhưng dường như đều dành cho cậu thứ tình cảm không thể gọi thành tên.
t/g học dở
hẹn mn chap sau
Comments
🌻_Kathy
Đừng lm việc ở đó, qua công ty nhà e nek lương gấp2😞😭
2025-07-29
8
The my list | Ri<HD>
thiếu rồi đoạn cuối của Yuu đâu🐧💔
2025-07-29
1
🌻_Kathy
Nghe giống anh V95 nào đó…🤗
2025-07-29
7