[DuongHung]Nơi Em Bắt Đầu Mỉm Cười ?

[DuongHung]Nơi Em Bắt Đầu Mỉm Cười ?

Gặp gỡ

Trời thu trong xanh, nắng nhẹ vàng ươm như mật, gió thì se se lạnh khiến lòng người cũng trở nên nhẹ nhàng hơn. Lá cây chuyển sang màu vàng, cam, đỏ rồi nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất, tạo thành một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Mùi hoa sữa thoang thoảng khắp các con phố gợi lên bao kỷ niệm thân quen. Mùa thu đến không ồn ào, vội vã mà thật chậm rãi, êm đềm ,như một lời thủ thỉ của đất trời với lòng người.
Lê Quang Hùng là một sinh viên năm nhất, dáng người nhỏ nhắn,mái tóc đen hơi rối vì thường xuyên bận rộn với việc học. Gương mặt cậu sáng sủa, đôi mắt luôn ánh lên sự chăm chỉ và kiên trì. Mỗi sáng, cậu thường đeo balo đến giảng đường với bước đi nhanh nhẹn và tự tin. Dù lịch học dày đặc, cậu vẫn luôn giữ nụ cười thân thiện với bạn bè và thầy cô.
Lê Quang Hùng sinh ra trong một gia đình nghèo ở miền Trung đầy nắng gió. Cha mẹ làm nghề nông, quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời nhưng thu nhập chẳng đủ để trang trải cuộc sống. Ngôi nhà nhỏ lợp mái tôn đã cũ, mỗi mùa mưa lại dột tứ phía. Từ nhỏ, Hùng đã quen với cuộc sống thiếu thốn: bữa cơm đạm bạc chỉ có rau và cá khô, quần áo thì mặc lại của anh chị. Dù vậy, cậu chưa bao giờ than vãn hay buông xuôi. Chính hoàn cảnh khó khăn ấy đã rèn cho Hùng tinh thần vượt khó, luôn cố gắng học giỏi để sau này có thể thay đổi cuộc đời và giúp đỡ gia đình.
vào một buổi sáng
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
mẹ ơi con đi học đây
mẹ Hùng
mẹ Hùng
đi đi con
Mẹ ơi, con đi học đây!” – Hùng khoác vội chiếc ba lô đã sờn vai, bước nhanh ra khỏi ngôi nhà nhỏ nằm cuối xóm. Trời còn sớm, sương mù vẫn còn phủ nhẹ trên những mái nhà lợp tôn cũ kỹ. Hùng đạp chiếc xe cọc cạch ra con đường làng, trong lòng đầy quyết tâm. Là sinh viên năm hai ở thành phố, mỗi kỳ nghỉ về quê với Hùng là vừa giúp cha mẹ việc đồng áng, vừa tranh thủ ôn bài, tiết kiệm từng đồng lẻ để tiếp tục hành trình lớp
Chiếc xe đạp kêu cót két theo từng vòng quay, bánh trước hơi lệch vì đã cũ, nhưng Hùng vẫn đạp đều, mắt hướng về con đường đất dài hun hút phía trước. Cậu nghĩ đến mẹ, , suốt ngày lom khom ngoài đồng, và bố bàn tay chai sạn, ngày ngày đi phụ hồ ở thị trấn xa
đến nơi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
* đối với mình thành phố này rộng lớn và xa lạ quá*
đặt chân đến ký túc xá, cậu chỉ mang theo một chiếc vali nhỏ, vài bộ quần áo cũ và một cuốn sổ ghi chép đã sờn gáyvới tiền sinh hoạt ít ỏi cha mẹ gửi lên mỗi tháng
Để đỡ đần cho gia đình, Hùng xin làm phục vụ quán cà phê vào buổi tối, còn ban ngày thì miệt mài trên giảng đường. Có hôm tan ca lúc gần nửa đêm, về đến ký túc xá là ngồi học tiếp trong ánh đèn vàng le lói, đôi mắt mỏi nhừ nhưng vẫn cố ghi nhớ từng dòng bài giảng
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
ba mẹ khổ cực nhiều rồi con nhất định sẽ thành công để báo đáp công ơn bố mẹ
tới tối
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Đêm đầu tiên ở ký túc xá , con nhớ ba mẹ quá
Hùng ngồi lặng trên giường tầng dưới, mắt nhìn quanh căn phòng chật chội nhưng đầy ắp tiếng cười nói của những người bạn mới
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// rút trong túi ra 1 tấm ảnh mà hùng chụp chung cùng với gia đình// // thì thầm// Xa nhà rồi , mình không được yếu đuối . Mình đến đây là để học . Để báo đáp cho bố mẹ
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//cậu cúi đầu xuống, hai tay siết chặt tấm ảnh, nói tiếp, giọng nghèn nghẹn//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Con nhớ nhà lắm, nhưng con sẽ ráng. Con hứa với ba mẹ, dù có khó đến mấy, con cũng sẽ không bỏ cuộc đâu…
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
giờ thì đi ngủ thôi// ngủ//
Đến sáng mai
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// thức dậy nhìn đồng hồ//5 giờ 30… Mình dậy sớm quá hả? Nhưng thôi, vậy cũng tốt. Lần đầu đi học mà, phải chuẩn bị đàng hoàng.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// gấp chăn gọn gàng//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//vscn//
tua
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// lấy chiếc áo mẹ ủi tù tuần trước//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
… Mình phải mặc cho đàng hoàng. Không được nhăn, không được luộm thuộm. Lần đầu vô lớp mà.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//vuốt tóc// nhìn vậy được chưa ta
NovelToon
lộn
lộn
NovelToon
HACMTCMH
tóc đen nha
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ổn không ta? Nhìn cũng không đến nỗi
Hùng đạp con xe cũ kĩ đi đên trường, hồi hợp
T
U
A
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Trường đông quá trời… khối A là hướng nào ta? Mình coi bản đồ rồi mà vẫn không nhớ nổi // ngơ ngác //
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Thôi chết… mới ngày đầu mà đi trễ là quê lắm á… Chết rồi chết rồi…
Đúng lúc đó, một giọng nói vang lên sau lưng, trầm mà rõ ràng
???
???
này cậu tìm khối A phải không?
Hùng quay lại, bắt gặp một người con trai cao ráo, tóc hơi rối nhưng ánh mắt sáng, đeo tai nghe một bên. Gương mặt bình thản như đã quá quen với nơi này
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
À… ừ… bạn biết chỗ đó không? Mình… mới lên hôm qua…
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đi theo mình. Mình học ở đó luôn.// cười nhẹ//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
*Cậu này… trông hơi lạnh lùng… nhưng lại giúp mình… Ừm… nói chuyện nhẹ nhàng ghê.*
Đến nơi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Cảm ơn bạn nha. À… bạn tên gì vậy?// cười //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Dương
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
mình tên hùng..g
Cả hai nhìn nhau một chút, rồi Dương quay bước đi trước. Hùng nhìn theo bóng cậu bạn, khẽ mỉm cư
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
(Dương… Cái tên nghe cũng đẹp ghê…)
(abc) thì thầm
Hùng bước vào giảng đường, tim đập thình thịch. Cậu cúi đầu nhẹ, rồi tìm một chỗ trống gần giữa lớp. Không ai để ý nhiều, ai cũng đang nói chuyện rì rào. Hùng ngồi xuống, mở vở ra, rút bút, thở nhẹ
------
Hết ạa
tg
tg
hehe
tg
tg
hết
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play