[Hằng Thuỵ] | Có Không Giữ, Mất Đừng Tìm
3
Thay đổi? cậu cười cay đắng. Đã một năm, tình cảm từ phía hắn chẳng những không tốt lên mà còn ngày một thô lỗ hơn
Trần Dịch Hằng-cậu
//ngồi lì ở sofa//
Trần Dịch Hằng-cậu
//nhìn đồng hồ//
Trần Dịch Hằng-cậu
//thở dài//
9 giờ tối. Điện thoại vẫn không có lấy một tin nhắn từ hắn
Cậu tựa trán vào cửa kính, nhìn dòng xe dưới phố. Đã ba ngày liên tiếp hắn không về nhà, cũng chẳng nhắn một lời. Trong lòng cậu là một khoảng trống, không thể lấp bằng bất cứ bữa cơm nóng nào
Trần Dịch Hằng-cậu
//nước mắt bất giác rơi//
Trần Dịch Hằng-cậu
Tại sao ông trời lại để con sống một cuộc sống đơn giản mà lại đau đớn đến như vậy...
Ở một ngôi trường phổ thông trong thành phố, hắn đứng dựa lưng vào tường, ánh mắt sắc lạnh đảo quanh
Hắn vừa tan công việc, nhưng không về nhà. Thay vào đó, hắn có một thói quen mới là tìm đến nơi có bóng dáng của một cậu học sinh nhỏ nhắn
em là học sinh cuối cấp, nụ cười tươi ánh mắt trong trẻo. Một ngày nọ, khi tan học, em thấy hắn đứng chờ ở cổng với một bó hoa
Trương Hàm Thuỵ-em
//bước đi//
Trương Quế Nguyên-hắn
//đi lại chắn trước em//
Trương Quế Nguyên-hắn
chào em
Trương Hàm Thuỵ-em
//khó hiểu//
Trương Hàm Thuỵ-em
anh tìm em?
Trương Quế Nguyên-hắn
//bật cười//
Trương Quế Nguyên-hắn
anh vô tình đi ngang qua thôi, may quá gặp được em
Trương Hàm Thuỵ-em
//nghiên đầu khó hiểu//
Trương Hàm Thuỵ-em
em... quen anh sao
Trương Quế Nguyên-hắn
không, không quen
Trương Quế Nguyên-hắn
nhưng
Trương Quế Nguyên-hắn
anh muốn được làm quen//cười ấm áp//
Trương Hàm Thuỵ-em
//hơi đỏ mặt//
Chỉ một câu nói, một cái cười đầy ấm áp, Thuỵ đã đỏ mặt dù mới gặp lần đầu. Em không quen với sự ga lăng kiểu người lớn ấy
Và càng không thể ngờ, người đàn ông trước mặt mình đã kết hôn
Từ hôm đó, hắn bắt đầu xuất hiện thường xuyên hơn trước cổng trường. Hôm thì mang trà sữa, hôm thì cầm chiếc ô che mưa cho em. Những hành động nhỏ nhặt, nhưng khiến trái tim tuổi 18 bắt đầu loạn nhịp
Trương Hàm Thuỵ-em
này anh Nguyên
Trương Quế Nguyên-hắn
hửm anh nghe//xách cặp cho em//
cả hai ngồi xuống ghế ở công viên
Trương Hàm Thuỵ-em
anh có phải là một con người bận rộn không//dịu dàng hỏi//
Trương Quế Nguyên-hắn
//bật cười rồi lắc đầu//
Trương Quế Nguyên-hắn
không
Trương Quế Nguyên-hắn
anh chỉ bận nếu không được gặp em
Trương Hàm Thuỵ-em
//bật cười nhẹ//
Trương Quế Nguyên-hắn
//nắm tay em//
Trương Hàm Thuỵ-em
//ngại ngùng siết nhẹ tay hắn//
Trong lòng ngây thơ nghĩ rằng… có lẽ mình sắp yêu rồi
Chỉ là, em không hề biết...trong bóng tối, có một người vẫn đang lặng lẽ chờ một bữa cơm chẳng bao giờ có người ăn cùng
Comments
Chippp
Mình ship GuiRui thật nhưng mà truyện này nhỏ Nguyên thích nhỏ Thụy là rất sai Huhu, nên em Thụy đã yêu em Hằng cho chừa mặt thằng cha Quế Nguyên, trời nó đã, yêu D 🫰🏻💗👉🏻👈🏻
2025-07-30
12
ngoc
anh ơi anh là ng có vo r anh😭
2025-07-30
3
ngoc
tí cho tui vào làm trùm cúi nha🥹
2025-07-30
2